"Điều đó dĩ nhiên em biết, anh đường đường là một Tổng tư lệnh mạnh mẽ nắm quyền lực vô biên trong tay, anh chưa từng thua trước đối thủ nào. Nhưng chính vì thế nên việc đối phó với đám tép riu nàyanh không cần phải nhúng tay vào, cứ để em tự mình làm điều đó." Thiên Thành nói.
"Không được, người bọn chúng giết là cha tôi. Vấn đề này, tôi phải tự mình giải quyết, tự đôi bàn tay này phải băm vằn chúng ra để tế bố tôi, có như vậy thì cơn giận trong lòng mới hả được!" Lê Uy Longquả quyết nói.
"....Anh Thiên, còn một điều rất quan trọng nữa mà em chưa nói với anh." Thiên Thành sực nhớ ra điều gì đó và nói ngay.
"Chuyện gì vậy? Mau nói đi!!" Lê Uy Long cũng hồi hộp.
"Em vừa nhận được một tài liệu mật được gửi từ cấp trên." Thiên Thành nói.
"Tài liệu tuyệt mật nào?" Lê Uy Long ngạc nhiên hỏi.
"Cấp trên của chúng ta cũng nhận thấy rằng Thành phố Đà Lạt này quá hỗn loạn và đang có rất nhiều vấn đề. Nhiều người ở các vị trí cốt cán trong ban lãnh đạo thành phố có tình trạng tham nhũng và tư cách chưa tốt. Vì vậy, cấp trênđã ra quyết định thành lập một đoàn điều tra bí mật." Thiên Thành nói.
"Ra là chuyện này. Nhưng tôi chỉ là một người quanh năm chinh chiến, chuyện đó có liên quan gìđến tôi đâu?" Lê Uy Long hỏi.
"Có đấy! Nó liên quan trực tiếp đến anh. Bên trên đã biết rằng anh là người gốc Đà Lạt, sinh ra và lớn lên ở đây. Hiện giờ anh lại đang nghỉ phép tại quê nhà. Vì vậy, họ đã bổ nhiệm anh làm chỉ huy trưởng của đoàn kiểm tra." Thiên Thành nói.
"Cái gì? Tôi vẫn phải làm việc trong kỳ nghỉ à? Thế này thì đâu còn được gọi là kỳ nghỉ nữa?" Lê Uy Long nhăn nhó nói với vẻ không hài lòng.
"Anh ơi, vậy anh có muốn chấp nhận chức trách này không? Hiện giờ biên giới vẫn hòa bình yên ổn. Nếu anh chấp nhận nhiệm vụ này, kỳ nghỉ của anh sẽ được kéo dài thêm rất nhiều." Thiên Thành hớn hở nói.
"Này, có phải là chỉ huy của đoàn kiểm tra thì ở cấp độ thấp hơn so với một Tổng tư lệnh không? Vậy là tôi đã bị giáng chức à?" Lê Uy Long bỗng ngây ngốc nói.
"Tất nhiên đó không phải là giáng chức. Anh có rất nhiều công lao. Ai dám hạ cấp anh chứ? Chỉ huy trưởng của đoàn kiểm tra chỉ là một công việc bán thời gian. Nhưng anh đừng đánh giá thấp vị trí này. Chỉ cần có danh xưng đó, anh sẽ có quyền lực vượt trên tất cả mọi người ở thành phố này!" Thiên Thành ôn tồn.
"Tôi không rảnh vậy đâu." Lê Uy Long nói.
"Nếu anh chấp nhận nhiệm vụ này, anh sẽ được ban cho đặc quyền xử trí những