"Ôi, sau những gì vừa xảy ra, bây giờ tôi không dám ở một mình đâu!" Nguyễn Tú Cẩm hoang mang cực độ. Cô thực sự sợ bị băng Hổ Báo bắt đi thêm một lần nữa.
Thêm nữa chứng kiến cảnh xác chết ngổn ngang trên mặt đất, máu tươi đổ thành sông, cô thực sự không dám ngủ một mình. Đầu cô tràn ngập những cảnh khủng khiếp, máu me, nếu nhắm mắt nằm xuống thế nào ác mộng cũng sẽ bủa vây lấy cô.
"Vậy tôi phải làm gì cho cô đây?" Lê Uy Long hỏi.
"Tôi muốn chuyển đến nhà anh và sống với Dư Hân." Nguyễn Tú Cẩm trả lời nhanh.
"Nếu cô vui lòng thì tôi không có ý kiến gì." Lê Uy Long nói, dù sao, có rất nhiều phòng trong biệt thự của anh. Và Nguyễn Tú Cẩm là bạn gái tốt nhất của Dư Hân. Cô ấy muốn chuyển đến trong thời điểm này cũng là một việc dễ hiểu.
"Anh nên hỏi Dư Hân trước." Nguyễn Tú Cẩm cảm thấy rằng Vĩnh Thiên nên hỏi Chu Nhược Mai về quyết định của anh.
"Có, nhưng cô đừng nói với cô ấy rằng chúng tôi đã đột nhập vào căn cứ của Lưu Bảo Thục và giết nhiều người ở đó." Lê Uy Long nói ."Tại sao anh không thể nói với cô ấy?" Nguyễn Tú Cẩm hỏi.
"Bởi vì tôi không muốn cô ấy sợ tôi", Lê Uy Long nhẹ nhàng nói.
"Nếu tôi không nói những gì vừa xảy ra, làm sao tôi có thể chuyển đến nhà anh mà ở được?" Nguyễn Tú Cẩm thắc mắc.
"Cô và Dư Hân là bạn thân mà. Đâu cần một lý do đặc biệt gì để chuyển đến ở cùng nhau đâu nhỉ?" Lê Uy Long hỏi một cách khoa trương.
"Được rồi, tôi sẽ nói đại ý như vậy. Cảm ơn anh rất nhiều về buổi tối nay. Nếu anh không có mặt đúng lúc để cứu tôi, thật tôi không biết những gì khủng khiếp sẽ xảy ra với mình nữa." Nguyễn Tú Cẩm nói một cách chân thành.
"Không có gì. Cô là bạn gái thân thiết của Dư Hân, nên việc tôi cứu cô là điều tự nhiên. Vả lại tôi cũng tình cờ đến đó với một mục đích khác mà thôi." Lê Uy Long nói đơn giản.
"Thật kỳ lạ… Anh … đến tìm Lưu Bảo Thục để trả thù đúng lúc tôi bị bắt. Liệu đây có phải là định mệnh không?" Nguyễn Tú Cẩm ngập ngừng nói.
"Định mệnh sao? Cô cũng tin vào thứ được gọi là định mệnh sao? Cô là một nhà văn online nên tin vào định mệnh à?" Lê Uy Long nhún vai.
"Ừm… Anh nói cũng phải. Vậy để tôi gọi điện cho Dư Hân trước."
Nguyễn Tú Cẩm nói xong bèn lấy điện thoại di động ra và gọi vào số của Chu Nhược Mai.
Sau đó, Nguyễn Tú Cẩm nói với Chu Nhược Mai về dự định ở lại biệt thự đồi Mây của cô một thời gian. Tất nhiên, Dư Hân rất hoan nghênh bạn mình. Biệt thự có rất nhiều phòng, nếu Thu Hằng cùng