Phòng phỏng vấn.
Một người đàn ông trung niên nhận được một cuộc điện thoại.
“Vâng, vâng, được ạ.”
Ông ta cúp máy, nhìn Hứa Tinh đang ngồi ở đối diện.
Ông ta đứng dậy cười nói: “Cô Hứa, xin chúc mừng, chủ tịch rất hài lòng về cô, quyết định cho cô làm phó giám đốc, thời gian thử việc là ba tháng.
Hy vọng cô sẽ thể hiện tốt và đừng phụ lại sự kỳ vọng của chủ tịch.”
“Hả?”
Hứa Tinh ngạc nhiên.
Trong sơ yếu lý lịch cô ta gửi đến, cô ta chỉ ứng tuyển vị trí quản lý của một bộ phận thôi mà.
Bây giờ lại trực tiếp để cô ta phó giám đốc sao? Phó giám đốc của tập đoàn Thời Đại Khoa, tập đoàn Giang Long hoàn toàn không thể nào sánh bằng được.
Tổng tài sản của Giang Long cho dù có tính toán đầy đủ cũng chỉ lên tới hàng chục tỷ.
Còn tài sản trị của Thời Đại Khoa lên tới giá hàng nghìn tỷ, đây không phải là giá trị thị trường, mà là phần tài sản thực.
Tuy vị trí giống nhau nhưng giá trị thực tế lại hoàn toàn khác.
Văn phòng chủ tịch.
Sau khi giải quyết xong chuyện của Hứa Tinh, Giang Thần nhìn về phía Bạch Tố nói: “Chuyện phó giám đốc tạm thời đã giải quyết xong rồi.
Bây giờ cô giúp tôi sắp xếp một chức vị đi, tôi dự tạm giữ một chức vụ gì đó ở Thời Đại Khoa đi.”
“Hả?”
Bạch Tố ngạc nhiên.
Tạm giữ chức?
Ông chủ đương thời của Thời Đại Khoa vậy mà lại tạm giữ chức vụ đại một chức ở Thời Đại Khoa?
“Anh Giang, anh, anh muốn làm gì?” Sau khi sững sờ, cô ta mới phản ứng lại, cất tiếng hỏi.
Giang Thần suy nghĩ một chút, rồi nói: “Tốt nhất là có một vị trí nghe có vẻ rất to lớn, cao quý, có thể dọa những người bên ngoài sợ hại, nhưng lại không thể dọa những người trong nghề.
Quan trọng nhất là không phải ngày nào cũng phải đến công ty.
Tôi không có rảnh rỗi đến như vậy.”
“Cái này……”
Bạch Tố chìm vào trong suy nghĩ.
Có một chức vụ như vậy sao?
Sau đó, cô ta chợt nhớ ra và nói: “Có rồi, anh Giang, giám đốc nghiệp vụ như thế nào hả?”
“Hả?”
Giang Thần hỏi: “Là làm gì?”
Bạch Tố nói: “Là chuyện lo chuyện nghiệp vụ ở bên ngoài, không phải ngày nào cũng phải đến công ty báo cáo, nói ra thì cũng là một chức giám đốc, cao cấp quyền lực, nhưng chỉ cần là người trong nghề đều biết rằng đó cũng chỉ là một nhân viên nghiệp vụ bình thường mà thôi.
Bởi vì bây giờ bất kể nhân viên nghiệp vụ nào của công ty, khi ở bên ngoài lo chuyện nghiệp vụ, đều tự nói mình là giám đốc nghiệp vụ, như vậy có thể nâng cao đẳng cấp của mình.”
“Vậy cũng được, vậy giám đốc nghiệp vụ đi.”
Giang Thần bật cười.
Cũng không tệ.
Một giám đốc nghiệp vụ của Thời Đại Khoa, nói ra sẽ là một người cao quý biết bao.
Giám đốc của Thời Đại Khoa, có thể dọa dẫm không ít người.
“Anh Giang, tôi sẽ làm thủ tục nhận chức ngay cho anh và làm cho anh một tấm card visit được không ạ?”
“Ừm, ý là sao?” Giang Thần có chút khó hiểu.
Bạch Tố giải thích: “Anh Giang, chính là như thế này, Thời Đại Khoa sẽ trở thành tập đoàn đẳng cấp thế giới, còn card visit chính là đại diện cho Thời Đại Khoa, giống như thẻ căn cước của một người vậy, là độc nhất vô nhị, hơn nữa nó còn sử dụng thống mã hóa điện toán điện tử mới nhất, bên ngoài không thể làm giả được.”
“Ồ, là vậy à, vậy thì làm đi.”
Lúc đó Giang Thần mới hiểu.
Có vẻ như trong khoảng thời gian này Bạch Tố cũng đã làm được rất nhiều chuyện.
Card visit nghe rất cao cấp đấy.
Bạch Tố rời đi.
Chẳng bao lâu, thủ tục nhận chức của Giang Thần đã hoàn thành, còn mang đến một tấm card visit nữa.
Card visit có kích thước giống như thẻ căn cước, hình thức tương tự như danh thiếp, trên đó có các thông tin như tên và chức vụ.
Bạch Tố đưa tay ra, rồi nói: “Anh Giang, đây là card visit của anh.”
Giang Thần cầm lấy, rồi quan sát nó.
Nặng trĩu.
Ở mặt trước là tên của tập đoàn Thời Đại Khoa, còn có các biểu tượng đặc biệt.
Biểu tượng rất đơn giản, một cái bóng người mờ ảo, đang đi qua mặt trăng.
Đây là biểu tượng đại diện của tập đoàn Thời Đại Khoa, được nhà thiết kế chăm chút tỉ mỉ thiết kế ra.
Mặt còn lại là tên và chức vụ.
Tên: Giang Thần.
Chức vụ: Giám đốc nghiệp vụ.
Trên mặt Giang Thần lộ ra vẻ hài lòng, tán thưởng: “Khá lắm.”
“Anh, anh Giang...” Bạch Tố do dự.
“Hả?”
Giang Thần nhìn cô ta rồi hỏi: “Có chuyện muốn nói thì cứ nói thẳng, ấp a ấp úng làm gì chứ?”
Bạch Tố lại lấy thêm mấy card visit ra, đưa cho Giang Thần: “Cái này, cái này là tôi chuẩn bị, anh xem cái nào hợp với mình, thì cầm lấy, để phòng lỡ như có khi cần đến.”
Cô ta biết Giang Thần rất khiêm tốn, không muốn để lộ thân phận của mình.
Tuy nhiên, đây là thời đại của việc cạnh tranh thực lực.
Không có thực lực thì cho dù có đi đâu cũng sẽ bị coi thường.
Vì vậy, Bạch Tố đã chuẩn bị rất nhiều card visit cho Giang Thần.
Giang Thần thản nhiên nhặt vài tấm lên nhìn.
Tên: Giang Thần.
Chức vụ: Chủ tịch Thời Đại Khoa.
......!
Tên: Giang Thần.
Chức vụ: Trưởng bộ phận an ninh.
......!
Tên: Giang Thần.
Chức vụ: Tổng Giám đốc Thời Đại Khoa.
......!
Nhìn thấy những tấm card visit này, Giang