"Đánh lén?"
Giang Thần thấy rất khó hiểu.
Anh chỉ đi ra ngoài một cách hết sức bình thường, thế quái nào lại trở thành đánh lén?
"Nè nè nè, đừng có ngậm máu phun người nha! Ai đánh lén, tôi đánh lén cậu làm quái gì?” Giang Thần bực bội, cùng với nó là vẻ mặt bất mãn.
Chị Hồng quản lý đi tới và vung tay định tát vào mặt Giang Thần.
Giang Thần giơ tay chặn lại cái tát.
"Còn dám đánh lại nữa hả?"
Chị Hồng lập tức quát lên: "Cậu biết cậu mới làm gì không? Cậu biết cậu mới đánh lén ai không hả? Đây là Thái Khôn, sao hạng A chứ chả đùa.
Cậu muốn gì? Muốn ăn cơm nhà nước, bóc lịch qua ngày phải không?"
Bên ngoài Tập đoàn Thời Đại Khoa vốn đã có rất nhiều phóng viên canh sẵn ngoài cửa.
Trong số đó, có cả những người chị Hồng sắp đặt sẵn.
Lúc này, chỉ một cuộc gọi của chị Hồng, trong ít phút ngắn ngủi đã có rất nhiều phóng viên kéo đến.
Sự việc xảy ra ở lối ra thang máy cũng đã thu hút sự chú ý của nhiều người, không ít người đứng từ xa nhìn và chỉ trỏ.
"Chuyện gì vậy mọi người?"
"Hình như cái người mặc đồ phèn phèn đó đánh lén Thái Khôn"
"Ối dồi ôi, hết chuyện hay sao mà đi đánh lén người của công chúng, bộ muốn chết hả trời?"
"Thôi xong, xin là xin vĩnh biệt cụ."
Nhiều người cảm thấy tiếc cho Giang Thần.
Sống yên ổn không muốn, tự nhiên nghĩ quẩn đi đánh lén ngôi sao nhà người ta, muốn ngồi tù hết phần đời còn lại đây mà.
Các phóng viên vây quanh.
"Khôn Khôn, xin hỏi đã xảy ra chuyện gì?"
Ngay trước mặt phóng viên, Thái Khôn chỉ vào Giang Thần - người đang bị các bảo vệ bao vây, anh ta nói: "Tôi vừa ra khỏi thang máy thì người đó đột nhiên lao ra đánh vệ sĩ của tôi, cả tôi cũng suýt thì bị đánh."
"Ôi trời, Khôn Khôn, anh bị đánh ư?"
"Khôn Khôn, cậu không sao chứ?"
Thái Khôn lắc đầu: "Không sao."
Nói xong, anh ta nhìn chị Hồng và nói: "Chị Hồng, thôi bỏ đi.
Dù gì em cũng không sao, mình tha cho anh ta đi."
Trước giới truyền thông, Thái Khôn tỏ ra rất bao dung.
Tuy nhiên, phóng viên sẽ không để yên chuyện này.
"Vậy sao được?"
"Tha anh ta lần này, lần sau anh ta sẽ lại dở thói hành hung côn đồ.
Những kẻ như vậy đáng phải nghiêm trị."
"Báo cảnh sát đi"
"Nhất định phải truy cứu chuyện này tới cùng."
Giang Thần trầm mặc nhìn màn kịch trước mắt.
Tuy anh không hoạt động trong ngành giải trí cũng như không hiểu những quy tắc ngầm và cách nó vận hành, nhưng anh vẫn biết thế nào là mánh khoé lăng xê bản thân.
Anh biết, chuyện này đã được Thái Khôn dày công mưu tính.
Mục đích là muốn mượn đất Thời Đại Khoa để lăng xê bản thân.
Giới truyền thông nhất quyết muốn gọi cảnh sát đến bắt Giang Thần.
Còn Thái Khôn thì vẫn một vẻ bao dung đức độ, nhất mực không muốn truy cứu.
Chị Hồng mắng: "Cậu còn đứng đơ ra đó làm gì, đến cảm ơn Khôn Khôn đi chứ.
Nếu đổi lại hôm nay là người khác, cậu đã ngồi tù mọt gông rồi."
Giang Thần đi tới và nói: "Cảm ơn Khôn Khôn đã không so đo"
Lúc này Chị Hồng mới chịu thôi, cô ta quay sang nói với phóng viên báo đài: "Được rồi, chuyện nhỏ thôi, mọi người đừng đưa tin lung tung."
"Các anh cũng giải tán hết đi, cảm ơn mọi người đã quan tâm Khôn Khôn."
Chị Hồng nhiệt tình chào hỏi mọi người, sau đó rời đi dưới sự ủng hộ của đám đông.
Còn Giang Thần thì chẳng ai ngó ngàng.
Giang Thần sờ mũi, cười nhạt một tiếng, rồi lại quay vào thang máy, trở lại tầng cao nhất.
Bạch Tố ngạc nhiên, cô ta hỏi: "Anh Giang, sao anh trở lên đây nữa rồi?"
Giang Thần hỏi: "Ai phụ trách bộ phận giải trí Thời Đại Khoa?"
Bạch Tố giải thích: "Là một người rất được các công ty giải trí khác săn đón.
Anh ta quen biết rất nhiều bạn bè trong giới, lúc vào Thời Đại Khoa, anh ta còn đưa vào đây hơn hai mươi ngôi sao nổi tiếng khác."
"Tên gì?"
"Hướng Hoa."
"Gọi lên đây gặp tôi ngay."
"Được, tôi thu xếp ngay."
Bạch Tố rời đi và lập tức gọi điện thoại: "Gọi giám đốc bộ phận giải trí Hướng Hoa lên văn phòng chủ tịch."
Hướng Hoa là cái tên đã có địa vị nhất định trong làng giải trí.
Khi trước, anh ta cũng là người phụ trách của một công ty giải trí.
Thời Đại Khoa đã bỏ ra một số tiền lớn để mời anh ta về, cũng từ đó mà anh ta chính thức đầu quân cho Thời Đại Khoa.
Vì nghĩ cho Thời Đại Khoa mà khi đến, anh ta đã đưa theo rất nhiều ngôi sao, góp phần ổn định công ty giải trí Thời Đại Khoa.
Anh ta vừa ký hợp đồng với Thái Khôn.
Cấp trên bèn gọi xuống, yêu cầu anh lên văn phòng chủ tịch.
"Chẳng lẽ chủ tịch biết dạo này mình kiếm nhiều ngôi sao cho công ty, nên định thưởng cho mình?"
Nghĩ đến khả năng này, Hướng Hoa vô cùng phấn khích.
Anh ta đi thẳng đến tầng cao nhất.
Vào Thời Đại Khoa cũng được một thời gian, nhưng anh ta vẫn chưa một lần đặt chân đến tầng cao nhất.
Tầng cao nhất ấy là điều cấm kỵ, không ai được phép bén mảng tới nếu không có sự cho phép.
Dù anh ta có là tổng giám đốc công ty giải trí Thời Đại Khoa, nếu không được phép, anh ta cũng không cách nào đến