Đường Sở Sở dạo một vòng phố Y.
Các bệnh viện lớn ở phố Y đều đã kín người hết chỗ, ở cửa xếp thành một hàng dài.
Đặc biệt Bách Thảo Đường, bệnh viện Trường Sinh, bệnh viện Thiên Quân, đông đúc đến mức tất cả đều là người, toàn bộ từ trên xuống dưới bệnh viện đều bận đến tối mày tối mặt.
"Đường Sở Sở, cô là đồ gian lận.
"
"Cô còn có thể khiến người ta chán ghét hơn nữa được hay không, số người đặt trước đều đã hơn một tấc vuông của Bách Thảo Đường rồi.
"
"Ngay cả những bác sĩ nổi tiếng như Vô Cực Diêu Ông, Mặc Thần Y, Quỷ Xuân Tử cũng đều bị cô vứt ở phía sau.
"
Đường Sở Sở đi dạo, nhưng mà người qua đường lại nói xấu sau lưng cô.
Thậm chí còn có người chỉ vào mũi cô quát lớn.
Vẻ mặt cô mờ mịt.
Gian lận gì chứ?
Cô nghi ngờ lấy điện thoại di động, mở APP Y học cổ truyền ra.
Vừa nhìn thấy, trong nháy mắt cô trợn tròn mắt.
Số người hẹn trước của cô đã đạt tới hai mươi vạn người, hơn nửa số người chữa bệnh vượt hơn ba vạn, số phiếu bầu của bệnh nhân đứng đầu tiên.
Cái này?
Mắt cô trừng to.
Ai làm?
Là Giang Thần sao?
Hiện tại cuối cùng cô cũng hiểu rõ vì sao Giang Thần lại thề thốt như vậy.
Mới chưa đầy nửa ngày, đã chữa bệnh cho hơn ba vạn người, toàn bộ bác sĩ của Bách Thảo Đường cộng lại cũng không có chữa bệnh cho nhiều người như vậy, gian lận như vậy cũng rõ ràng quá rồi, sợ người khác không biết cô gian lận sao?
Nghe thấy lời chỉ trích, mắng nhiếc của người qua đường, mặt cô tái mét, cúi thấp đầu đi thật nhanh.
Rất nhanh đã về tới bệnh viện Thế Kỷ.
Giang Thần ngồi ở trên bậc cửa của bệnh viện Thế Kỷ, giống như một pho tượng điêu khắc bằng gỗ, không hề nhúc nhích, hơn nữa mặt cũng không chút biểu cảm.
"Giang Thần! "
Đường Sở Sở đi tới, nghiến răng nghiến lợi.
"Anh xem anh làm chuyện tốt gì, anh còn có thể gian lận rõ ràng hơn nữa được hay không, sợ người khác không biết em gian lận hay sao?"
"Sở Sở, em nói gì vậy, anh nghe không hiểu gì hết.
" Giang Thần dẩu miệng lên một chút, nói ra từng chữ một, giống như một con người máy.
"Anh! "
Đường Sở Sở tức giận đến mức khuôn mặt xanh mét.
"Rốt cuộc là anh tiêu bao nhiêu tiền để gian lận?"
Hiện tại nhà họ Đường không còn giống xưa, ngay cả cơm cũng không có để ăn, Giang Thần còn dùng tiền để gian lận.
"Cho dù lọt vào trong top một trăm trước, giành được tư cách để tham gia cuộc thi tiếp theo thì có ích lợi gì, em cũng không biết gì về y thuật, tham gia cuộc thi, cũng sẽ bị loại bỏ trong nháy mắt, làm trò cười cho tất cả mọi người.
"
Đường Sở Sở tức giận liên tục mắng lớn.
Ngay lúc này, đám người Đường Lỗi cũng chạy đến.
Bọn họ cũng là thấy được xếp hạng quá cao của Đường Sở Sở ở trên ứng dụng mới đến đây.
Bọn họ cũng đều biết, Đường Sở Sở dùng tiền để gian lận.
Đường Mộng Oánh nhìn Đường Sở Sở, chế giễu cười đùa: "Đường Sở Sở, cô thật là nực cười, cười chết tôi rồi.
"
Đường Uyển Tâm cười đến khom lưng: "Cười chết tôi rồi, dùng tiền để gian lận, chuyện này thật là ngớ ngẩn, cho dù vào được top một trăm trước thì có thể làm gì, đi tham gia so tài y thuật, cũng là làm trò cười cho người khác.
"
Tất cả mọi người nhà họ Đường đến đều vui sướng khi người gặp họa.
Chê cười Đường Sở Sở là kẻ ngốc.
Đường Sở Sở cảm thấy mất hết mặt mũi.
Giang Thần quá đáng ghét, làm ra nhiều chuyện như vậy, để cho cô biến thành trò cười của Giang Trung.
Ngay lúc này, một đám phóng viên chạy tới.
Máy ảnh, máy quay phim, đều chĩa vào Đường Sở Sở mà quay chụp.
"Đường Sở Sở, xin hỏi rốt cuộc là cô đã tiêu bao nhiêu tiền, mới gian lận được danh sách vậy?"
"Bệnh viện Thế Kỷ vắng vẻ như thế, mà số người hẹn trước của cô lại vượt hơn hai mươi vạn, gần nửa ngày đã có hơn ba vạn người đến trị bệnh, cô cũng quá lợi hại đó.
"
Một số phóng viên đưa ra câu hỏi.
Đường Sở Sở cảm thấy mặt rất nóng, hận không thể tìm một khe đất mà chui xuống.
Cô không nói một câu nào, cúi đầu, ảo não rời đi.
"A! A"
Giang Thần cười một cách máy móc, đứng lên, giống như một pho tượng điêu khắc băng gỗ, từng bước một bước ra, rời khỏi bệnh viện Thế Kỷ.
Giang Thần tiêu tiền để đưa Đường Sở Sở lên đứng đầu bảng, Đường Sở Sở biến thành trò cười của Giang Trung, biến thành trò cười của đại hội Trung Y lần này.
Giang Thần lại không thèm quan tâm.
Anh rời khỏi phố Y, sau khi rời khỏi, liếc nhìn xung quanh, phát hiện không có ai đi theo phía sau, mới vẫy một chiếc taxi, bắt xe đến phòng khám phàm nhân.
Phòng khám phàm nhân.
Mộc Vinh đã tới rồi.
Anh ta đang ngồi ở trong phòng khám nói chuyện với Giang Mị.
Giang Thần đi vào.
Hai người ngay lập tức đứng lên, tất cả đồng thanh mở miệng: "Anh Giang.
"
Giang Thần khẽ phất tay, ngồi xuống, hỏi: "Mộc Vinh, đã điều tra ra được nhóm người đuổi giết tôi vào sáng nay chưa?"
Mộc Vinh gật đầu, nói: "Ừ, đã điều tra được rồi.
"
"Nói.
"
Mộc Vinh nói: "Nhóm người