Giang Thần phạm tội và bị bỏ tù, Đường Sở Sở lại có ý nghĩ ly hôn.
Cô định đợi Giang Thần bị tuyên án xong rồi mới chọn cách ép buộc anh ly hôn.
Cô chưa tới hai mươi tám tuổi, đang là độ tuổi thanh xuân của cô, cô không muốn nửa đời còn lại phải chờ đợi Giang Thần.
Khi Giang Thần ra tù, cô cũng đã già rồi, cô không muốn tuổi trẻ của mình phải lưu lại tiếc nuối.
Chính vì cô mà Giang Thần mới không kìm chế được, nên mới đi sai đường.
Nhưng mọi chuyện đều đã xảy ra rồi, không còn chỗ để xoay chuyển được nữa, có tự trách mình cũng vô ích.
Còn mặt khác Giang Thần, đã thay xà đổi cột, rời khỏi phòng tạm giam của cục cảnh sát và trở về Tập đoàn Giang Long.
Trong khoảng thời gian này, anh chưa từng đến tập đoàn Giang Long, cũng không hỏi gì về chuyện của tập đoàn Giang Long.
Tập đoàn Giang Long, văn phòng Chủ tịch hội đồng quản trị.
Giang Thần đã đeo mặt nạ da người lên, bây giờ ngoại hình của anh ấy đã thay đổi đáng kinh ngạc.
Anh mặc bộ vest trắng, trông đẹp trai, phong độ phi phàm.
“Cậu chủ, trong khoảng thời gian này, công việc kinh doanh của tập đoàn đã bị Thương minh Tứ Hải chèn ép.
Công việc kinh doanh của tập đoàn sa sút, thua lỗ rất nhiều.” Tần Niên đứng ở một bên báo cáo lại công việc.
Giang Thần khẽ xua tay và nói: “Không cần lo lắng.”
Anhhoàn toàn không coi trọng tập đoàn Giang Thần, hơn nữa anh đã nói là sẽ tặng tập đoàn Giang Long cho Tần Niên, nhưng chẳng qua la Tần Niên không muốn nên mới quản lý thay cho anh.
Hắn thờ ơ nói: “Sau đại hội Trung y, chúng ta từ từ chơi với bốn gia tộc lớn.”
Cháu gái của Tần Niên là Tần Sương cũng đang ở trong văn phòng, trong khoảng thời gian này, Tần Sương vẫn luôn đi theo Tần Ngạo để học quản lý tập đoàn doanh nghiệp, có thể nói mọi việc lớn nhỏ của tập đoàn đều do Tần Sương gánh vác.
Tần Sương vốn là một mỹ nhân, trong thời gian cô ta ở tập đoàn Giang Long đã quen biết rất nhiều người tai to mặt lớn, khí chất cũng ngày càng thăng tiến.
“Cậu chủ, hiện tại bên ngoài có tin đồn rằng cậu cưỡng ép Y Đình Đình, con gái của nhà thư pháp Y Trọng gì đó, nên đã bị bắt giam rồi.
Làm sao cậu lại chạy ra ngoài được?” Tần Sương lộ ra vẻ nghi hoặc.
Nghe vậy, vẻ mặt Giang Thần cũng nghiêm túc lại.
Đây thực sự là một chuyện rắc rối.
Mặc dù anh đã bị hãm hại, thần trí anh không được tỉnh táo, hoàn toàn không biết gì cả, nhưng anh thực sự đã phát sinh quan hệ với Y Đình Đình đó.
Bây giờ Y Trọng quyết tâm khởi tố anh.
Hơn nữa ngày mốt là sẽ ra tòa.
Đối mặt với đủ loại bằng chứng, anh bị phán tội đã là chuyện chắc chắn rồi.
Anh lấy ra một điếu thuốc và châm lửa, hít một hơi thật sâu rồi mới nói: “Những chuyện không nên hỏi thì đừng hỏi.”
“Thực xin lỗi cậu chủ, là tôi đường đột rồi.”
Giang Thần hơi xua tay.
Hôm nay Giang Thần không lộ diện.
Anh đã luôn ở trong tập đoàn Giang Long.
Đến tối anh liên lạc với Mụ Rồng.
“Mộc Vinh, chuyện ở Bệnh viện Thái Thượng là sao thế?”
“Đại ca, mọi chuyện vẫn bình thường, không có động tĩnh gì.”
Giang Thần cau mày.
Sao lại như vậy nhỉ.
Bọn họ đã làm ra nhiều chuyện như vậy, chỉ là vì không muốn anh đi tham gia đại hội Y Học, theo lý mà nói thì bọn họ nhất định sẽ có hành động, vậy mà sao lại không có chút động tĩnh gì?
Có vẻ như nếu muốn biết tất cả những chuyện này, chỉ có thể đợi đến ngày mai.
Đêm khuya yên tĩnh.
Tầng cao nhất của tập đoàn Giang Long, văn phòng chủ tịch hội đồng quản trị.
Đèn trong đó vẫn sáng.
Giang Thần đứng ở trước cửa sổ, nhìn thành phố trước mặt, toàn bộ thành phố đều thu vào trong tầm mắt.
Đêm lặng lẽ trôi qua.
Ngày hôm sau.
Hôm nay chắc chắn là một ngày náo động ở Giang Trung.
Sau ba ngày tranh tài tại Đại hội trung y mỗi năm một lần, công chúng đã chọn ra 100 bác sĩ Đông y hàng đầu ở Giang Trung.
Hôm nay, 100 bác sĩ Đông y này sẽ cùng nhau hội tụ để tranh danh hiệu thần y.
Phố Y, hội đường chính.
Đại hội trung y hàng năm được tổ chức tại đây.
Đây là hội trường có sức chứa 100.000 người.
Mới tám giờ sáng, hội trường đã chật kín người.
Một hội trường rộng lớn như vậy đã đầy ắp người.
Giang Thần cũng đã sớm tới hội trường, lần này anh rất khiêm tốn, bảo Tần Niên mua vị trí không gần phía trước, cũng không quá sát phía sau.
Anh ngồi trên ghế và yên lặng chờ đợi, anh muốn xem Hồng Lãng từ Bệnh viện Thái Thượng và cả Hàn Kim Minh đến từ nước Cao Ly rốt cuộc có thể làm ra được trò trống gì.
Đúng lúc này, người chủ trì Đại hội Y Học bước lên sân khấu.
Cô ta là một nữ diễn viên đang nổi tiếng tên là Khai Hiểu Đồng.
Khai Hiểu Đồng mặc một bộ lễ phục màu đỏ, vóc dáng mảnh mai, cầm một chiếc micro bước lên sân khấu, và tiếng cười ngọt ngào vang lên khắp hội trường.
“Tôi thực sự rất khích động,