Đường Tùng và Ngô Mẫn vừa lái chiếc Maserati mới mua về.
Mở cửa vào nhà đã thấy cảnh tượng này.
Hai tay Hà Tâm ôm lấy cánh tay Giang Thần, cả người cô ta gần như dính chặt lên người anh, cứ như thể rất thân mật.
"Anh, hai người...?"
Đường Tùng thốt lên trong kinh ngạc.
Sau khi bước tới, cậu ta mắng: "Hừ, Giang Thần anh giỏi lắm, anh ăn của nhà họ Đường, ở của nhà họ Đường.
Bây giờ chị tôi không có nhà, anh lại làm chuyện mèo mả gà đồng với người phụ nữ khác sau lưng chị...!"
"Còn cô nữa Hà Tâm.
Sao cô có thể làm ra chuyện như này chứ, đây là chồng của chị họ cô đó?"
Hà Tâm chỉ đang đùa với Giang Thần chút thôi.
Cô ta không ngờ Đường Tùng lại trở về nhanh vậy.
Cô ta nhanh chóng thả tay Giang Thần ra, sắc mặt đỏ bừng, cúi đầu giải thích: "Anh họ, mọi chuyện không phải như anh nghĩ đâu."
“Chứ sao mới phải?” Đường Tùng mắng: “Rành rành ra đó còn không phải là không phải thế nào? Bọn tôi mà không về kịp, chắc hai người cởi quần áo ra âu yếm tại chỗ luôn rồi hả?
Giang Thần không nghĩ mọi chuyện lại thành ra như này.
Tuy nhiên, anh cũng không giải thích nhiều.
Ngô Mẫn đi tới và ngồi xuống sofa, cô ta xụ mặt nhìn hai người rồi mắng: "Tiểu Tâm, cô đúng là không biết xấu hổ.
Nhìn thì lễ giáo ngoan hiền, tôi còn tưởng cô đoan trang biết giữ mình lắm cơ, ai dè lại là thứ hư thân mất nết, đến cả anh rễ cũng không tha...!Lại thêm cái tội gu mặn, phế vật mà cũng đi thích cho được."
"Em… Em"
Hà Tâm mở miệng, nhưng không biết giải thích thế nào.
Cô ta nhìn Giang Thần với vẻ mặt khẩn cầu: "Anh rể, anh giải thích đi, chuyện không phải như vậy mà."
Giang Thần thản nhiên nói: "Cây ngay không sợ chết đứng, không cần giải thích."
“Giang Thần, anh chết chắc rồi, tôi sẽ mách chị, bảo chị ấy ly dị anh.” Đường Tùng hung hăng quát.
đối với.
Cậu ta vốn đã gai mắt Giang Thần.
Tên này mở mồm nói lung tung trong buổi họp gia đình, làm hại Đường Sở Sở ôm rắc rối lớn.
Nếu ông nội vì vậy mà lấy lại cổ phần, thì đúng là tổn thất nghiêm trọng.
Vẻ mặt Giang Thần như thể chẳng hề gì.
Đường Sở Sở cũng không giống họ.
Sở Sở tự biết chừng mực và phán đoán.
“Tôi đi mua đồ về nấu cơm đây.” Thấy sắp đến giờ, Giang Thần đứng dậy ra ngoài.
Sau khi anh đi, Hà Tâm lại bắt đầu giải thích.
Tuy nhiên, Đường Tùng và Ngô Mẫn không thèm nghe.
Vậy nên, Hà Tâm không còn lựa chọn nào khác.
Sao cũng được.
Mách thì mách đi, ai sợ gì.
Cô ta cũng mong Giang Thần và Đường Sở Sở ly hôn, để cô ta có thể ngang nhiên theo đuổi Giang Thần.
Đường Sở Sở ở trong công ty cả ngày hôm nay.
Đầu tiên là tham gia buổi họp báo với phóng viên, sau đó là tiếp nhận công ty, kế đến là làm quen với công việc của công ty, và cả chuẩn bị tư liệu để nộp xin vào trung tâm thương mại trong thành phố.
Trong lúc bận rộn, cô đã quên mất những gì đã thấy đêm qua.
Cô bận đến 8 giờ tối mới về nhà.
Vào đến nhà, cô cảm thấy rất mệt, muốn đi tắm rửa nghỉ ngơi, nhưng lại thấy cả nhà đang ngồi trong phòng với vẻ mặt đăm chiêu, cô hỏi: “Gì vậy?"
Hà Diễm Mai liếc sang Giang Thần, rồi lạnh lùng nói: "Con đi mà hỏi nó ấy, hỏi coi nó đã làm chuyện tốt gì."
Đường Tùng đã kể chuyện Hà Tâm và Giang Thần mèo mả gà đồng cho Hà Diễm Mai nghe.
Vốn dĩ bà ta cũng muốn cho Giang Thần và Đường Sở Sở ly hôn.
Tuy nhiên, bà ta không ngờ Giang Thần và Hà Tâm lại…
Hà Tâm là con gái của anh cả bà ta, nói thế nào cũng là người nhà.
Đúng là gia môn bất hạnh.
"Hả?"
Đường Sở Sở liếc mắt nhìn Giang Thần.
Đường Tùng đứng dậy nói: "Chị, hồi sáng lúc về nhà, em thấy tên Giang Thần vô tích sự đang thân mật với Hà Tâm trên sofa, hai người ôm ôm ấp ấp sát rạt, sắp cởi quần áo ra luôn rồi…"
Đường Tùng kể lại câu chuyện sau khi đã thêm mắm dặm muối.
“Đường Tùng, anh đừng có ngậm máu phun người.” Hà Tâm tức giận.
Cái gì mà ôm ấp thân mật, cái gì mà sát gần nhau, rõ ràng chỉ ôm cánh tay thôi mà, nói vậy là ý gì?
Sắc mặt Đường Sở Sở tối sầm.
Đêm qua cô cũng đã thấy.
Cô không ngờ hai người lại can đảm đến mức ôm ấp thân mật ngay tại nhà.
Cô ngồi xuống với khuôn mặt ủ rũ.
Thấy Đường Sở Sở không vui, Giang Thần bèn giải thích: "Sở Sở, đừng có nghe Đường Tùng nói bậy, anh với Hà Tâm không có gì hết.
Đúng là cô ấy có lôi kéo cánh tay anh, nhờ anh giới thiệu việc làm, nhưng tuyệt đối không có ôm ấp thân mật như Đường Tùng nói."
“Đúng đúng đúng.” Hà Tâm giải thích: “Chị Sở Sở, mọi chuyện là vậy đó.”
Đường Tùng lập tức nhảy dựng lên, cậu ta mắng: "Còn giới thiệu việc làm nữa chứ? Anh nghĩ anh là ai, tổng giám đốc công ty chắc? Bây