Hà Tâm hóa đá, trong khoảng thời gian ngắn đại não trở nên trống rỗng, mất bình tĩnh.
Giang Thần nhíu mày, liếc mắt nhìn Bạch Tố một cái.
Chỉ một cái liếc mắt, Bạch Tố đã bị dọa đến mức cả người run lên, lập tức quỳ trên mặt đất, cả người lạnh run.
Cảnh tượng này, khiến cho hơn hai mươi nòng cốt cao cấp của Tân Thời Đại nhìn thấy mà choáng váng.
Chuyện này, đây là tổng giám đốc Bạch người phụ trách của Thời Đại Khoa.
Hiện tại lại có thể quỳ xuống đất?
Trong khoảng thời gian ngắn, bọn họ cũng mơ hồ không hiểu rõ chuyện trước mặt.
Giang Thần trầm giọng nói: "Cô làm cái gì vậy? Còn không mau đứng lên."
"Vâng, vâng."
Bạch Tố lập tức đứng lên, đứng ở bên cạnh Đảm Chiến.
Giang Thần nói: "Dẫn nhiều người đến như vậy để làm gì, còn không mau giải tán đi."
Bạch Tố ngay lập tức nói: "Còn không mau quay về làm việc."
"Được."
Hơn hai mươi người này rời đi nhanh chóng.
Rất nhanh, bên ngoài tòa nhà cao ốc Thời Đại Khoa cũng chỉ còn lại ba người Giang Thần, Bạch Tố, Hà Tâm.
"Anh, anh Giang, tôi..."
Trên mặt Bạch Tố tràn đầy lo lắng, cô ta chỉ là định chào đón Giang Thần một chút, không nghĩ tới lại làm cho Giang Thần mất hứng, nếu biết sớm như vậy, cô ta đã tới một mình rồi.
Giang Thần khẽ dừng lại, nói: "Được rồi, tôi cũng không trách tội cô, về sau ít làm mấy chuyện như thế này đi, được rồi, đây là Hà Tâm, làm em họ của tôi, đến Giang Trung tìm việc làm, cô xem rồi sắp xếp đi."
"Được."
Bạch Tố vừa nghe là em họ của Giang Thần, ngay lập tức gật đầu, đi qua, nhận lấy vali hành lý trong tay Giang Thần: "Anh Giang, để tôi."
Giang Thần gật đầu, lại dặn dò nói: "Năng lực tốt bao nhiêu, thì việc lớn bấy nhiêu, tôi không cần người không có năng lực trong tập đoàn, cũng không muốn có tồn tại mối quan hệ gia đình họ hàng."
Hả?
Bạch Tố có chút không hiểu.
Lời này của Giang Thần là có ý gì?
"Như thé nào, chưa rõ sao?" Giang Thần liếc mắt nhìn Bạch Tố có chút mơ màng một cái, nói: "Ý của tôi là, đừng bởi vì là người tôi dẫn đến, mà để cho cô ấy ăn chơi không ở công ty, cô ấy có năng lực như thế nào, thì làm việc như thế đó."
"Hiểu rồi."
Mà Hà Tâm vẫn còn đang trong trạng thái mơ màng, đến bây giờ vẫn chưa thể phục hồi tinh thần lại.
Thành phố mới Thời Đại Khoa, trung tài chính thương mại hoàn toàn mới này lại có thể là của Giang Thần?
Cô ta cảm giác không thể tưởng tượng nổi.
Rốt cuộc Giang Thần có lai lịch gì, rốt cuộc là có bao nhiêu tiền?
Người đàn ông có thể mua hết thành phố mới Thời Đại Khoa, làm sao lại đến nhà họ Đường ở rể?
"Hà Tâm..."
"Hả?"
Hà Tâm phản ứng lại, nhìn Giang Thần, trên mặt đầy kinh ngạc, hỏi: "Anh, anh rể, anh nói gì?"
Giang Thần nói: "Tới công ty rồi phải chăm chỉ làm việc, không hiểu gì thì hỏi, không biết thì học, nếu như em thật sự có năng lực, vậy thì leo lên rất nhanh, chắc chắn con đường công danh ở công ty sẽ rất tốt."
Hà Tâm mơ màng gật đầu.
"Nhớ cho rõ, những điều nhìn thấy hay chứng kiến hôm nay, đừng truyền ra ngoài."
"À, em biết, em biết rồi." Hà Tâm gật đầu lia lịa.
Giang Thần liếc mắt nhìn Bạch Tố một cái, nói: "Sắp xếp dưới nhân viên có năng lực giỏi, đừng nói bậy, nếu không có hậu quả gì, cô tự biết."
"Vâng." Bạch Tố khúm núm gật đầu.
"Tôi đi trước đây."
Sau khi Giang Thần sắp xếp ổn thỏa, lúc này mới xoay người rời đi, lái xe đến Phòng khám phàm nhân.
Đêm hôm nay, lại phải đến chỗ Tiểu Hắc để xoa bóp.
Về phần Đế Vương Cư, nơi đó quá lớn, quá rộng rãi, Giang Thần cũng ở không quen.
Sau khi Giang Thần rời đi, Hà Tâm mới phản ứng lại.
Cô ta vừa nghĩ ngợi vừa nhìn Bạch Tố mặc quần áo chuyên nghiệp, khí chất xuất trần ở trước mặt, nói: "Chào chị, tôi là Hà Tâm."
Bạch Tố cũng cười nói: "Cô Hà, chào mừng cô đến Thời Đại Khoa, tôi là Bạch Tố chủ tịch hiện tại của tập đoàn Thời Đại Khoa, cô có thể gọi tôi là chị Bạch."
"A, chủ tịch, chào chị, chào chị."
Sau khi nghe được là chủ tịch của Thời Đại Khoa, Hà Tâm lại kinh ngạc một lần nữa.
Ngay cả chủ tịch Thời Đại Khoa nhìn thấy Giang Thần, cũng bị dọa sợ đến mức quỳ trên mặt đất, vậy rốt cuộc Giang Thần có lai lịch lớn đến mức nào?
"Cô Hà, xin mời."
Bạch Tố làm một cái ra hiệu mời, tự mình dẫn Hà Tâm đi vào công ty.
"Chủ tịch, để tôi, để tôi tự cầm." Hà Tâm ngay lập tức lấy lại vali hành lý trong bàn tay trắng nõn của Bạch Tố.
Bạch Tố cười cười, xoay người đi vào tòa cao ốc, vào thang máy, đi lên tầng cao nhất của tòa cao ốc.
"Cô Hà, hiện tại nội quy làm việc của công ty vẫn còn chưa hoàn thiện, còn chưa hoàn thiện việc xúc tiến đầu tư đối ngoại, cũng chính là việc qua lại với mấy xí nghiệp khổng lồ, tiếp theo sẽ từ từ hoàn thiện quy định của công ty, thành lập các chi nhánh, anh Giang cũng đã dặn dò, năng lực mạnh bao nhiêu, thì làm việc nặng bấy nhiêu, tôi thấy cô có lẽ là tốt nghiệp đại học chưa lâu, như vậy đi, trước tiên tôi sắp xếp cho cô làm việc ở phòng ban, phụ trách xúc tiến đầu tư cho khu vực phố ẩm thực kia, cô nghĩ thế nào?"
Giang Thần nói, đừng sắp xếp cho Hà Tâm chức vụ cao.
Bạch Tố cũng không dám sắp xếp quá thấp.
Dù sao thì cô ta cũng là em họ của Giang Thần.
Theo ý của cô ta, Hà Tâm đến công ty, chính là đánh bóng, học tập kinh nghiệm, sớm hay