Long Vương Truyền Thuyết (Đấu La Đại Lục 3)

Chương 120: Thăng Linh Đài


trước sau

Biên soạn: Đức Uy

Bản convert lấy từ truyencv.com

----------------------------------------------

Vũ Trường Không nói: "Vì tinh thần lực của ngươi đã đạt đến Linh Thông cảnh, thực lực của ngươi hiện tại có thể tiếp nhận đồng tu cùng hai gã long mạch võ hồn Hồn Sư. Nhiều hơn nữa, ngươi không thể nào phân tâm đón nhận được. Việc này cùng tương tự như hấp thu Hồn Linh, tinh thần lực càng mạnh càng có thể cùng lúc làm được nhiều việc, đón nhận được nhiều tinh thần xung kích hơn. Dẫn dắt ngoại lực tăng cường dung nhập vào cơ thể chủ yếu dựa vào tinh thần lực. Cảnh giới tinh thần lực cao hơn sẽ giúp ngươi đồng tu cùng lúc với nhiều người hơn."

Đường Vũ Lân gãi đầu một cái, tu luyện, quả nhiên không có đường tắt nào dễ dàng. Bất quá, coi như là vậy, cùng Vương Kim Tỳ đồng thời tu luyện giúp tăng tốc độ tu luyện của mình dù sao cũng là chuyện tốt. Đối với Vương Kim Tỳ cũng vậy, tốc độ tu luyện của hắn so với mình còn được gia tốc lớn hơn nhiều.

Vũ Trường Không nói: "Phòng ngủ của các ngươi ta sẽ điều chỉnh một chút, Đường Vũ Lân, ngươi có thể dùng Lam Ngân Thảo để gắn kết hai người, như vậy dù từng người ở phòng ngủ của mình minh tưởng cũng không thành vấn đề. Từ nay về sau các ngươi cứ làm như vậy, nếu có cảm giác có biến hóa gì khồng ổn hãy tìm đến ta."

"Vâng" Hai người đồng thời đáp lại, Vũ Trường Không cuối cùng cũng rời đi.

"Ta cũng đi đây!" Đường Vũ Lân hướng về Vương Kim Tỳ phất tay một cái.

"Chờ một chút." Vương Kim Tỳ gọi với lại.

"Có chuyện gì?" Đường Vũ Lân nghi hoặc nhìn về phía hắn.

Vương Kim Tỳ sắc mặt quái dị nói: "Ta còn có một loại cảm giác quên nói với Vũ lão sư. Sau khi cùng ngươi đồng tu, không biết tại sao, hiện tại ta có cảm giác nhìn ngươi thuận mắt hơn một chút. Cảm giác đặc thù kiểu này có tính hay không?"

Đường Vũ Lân cười ha ha, nói: "Cái gì mà cảm giác đặc thù? Chúng ta đồng thời tu luyện, nhờ ta mà tốc độ tu luyện hồn lực của ngươi gia tăng, tự nhiên sẽ thấy ta vừa mắt hơn một chút. Ta đi đây!" Vừa nói, hắn hướng về Vương Kim Tỳ khoát tay áo một cái, hướng ký túc xá của mình đi tới.

Bất kể là hắn hay Vương Kim Tỳ, đều không chú ý tới, lúc Đường Vũ Lân rời đi, trên trán Vương Kim Tỳ lóe lên một vệt hoa văn màu vàng kim nhạt, vô cùng nhạt, nhưng cùng với hoa văn vàng kim trên người Đường Vũ Lân có khí tức tương tự nhau.

Đường Vũ Lân tâm tình vô cùng tốt, nhân lúc thời gian vẫn còn sớm, sau khi tắm rửa sạch sẽ liền đến thao trường chạy bộ.

Hỗ trợ lẫn nhau tu luyện có thể giúp cải thiện quan hệ giữa mình và Vương Kim Tỳ, thực sự là chuyện tốt. Dù sau cũng là đồng học cùng Linh Ban, tương lai năm năm tới còn nhiều dịp phải tu luyện cùng nhau.

Đang chạy, là một bóng hình quen thuộc nhẹ nhàng sải bước trên đường băng. Là nàng...

Âu Dương Tử Hinh cũng nhìn thấy Đường Vũ Lân, vẫy vẫy tay với hắn, liền hướng hắn chạy thẳng đến.

Lần này, Đường Vũ Lân cũng không đến gần nàng, vẫn giữ nguyên nhịp điệu đang chạy, lặng ngắm bóng dáng nàng tràn ngập thanh xuân sức sống từ xa trên thao trường chạy lại.

Hắn rất hưởng thụ cảm giác này, thưởng thức người đẹp. Ngắm cái đẹp có thể giúp lòng người ta sung sướng, không phải sao!?

Chạy bộ, ăn cơm, đi học!

Đa phần lúc Vũ Lân đến được phòng học thì bốn người còn lại đều đã có mặt. Hết cách rồi, vì hắn ăn nhiều, tự nhiên thời gian ăn cũng phải kéo dài hơn người khác rất lâu.

Từ khi hấp thu sức mạnh Kim Long Vương phong ấn tầng thứ nhất, lượng cơm ăn của Đường Vũ Lân không những không giảm mà còn tăng. Hiện tại cảnh hắn ăn cơm đã trở thành một cảnh cực kỳ thú vị, ngắm hắn ăn, đoán số lượng tổng cộng cũng đã trở thành thú vui tao nhã được các học viên khác rất ưa chuộng.

Học viên Linh Ban được cung cấp miễn phí món ăn Giáp. Đây là điều khiến cho Đường Vũ Lân cảm thấy may mắn nhất khi gia nhập Linh Ban. Tuy nhiên lượng cơm hắn ăn mỗi ngày cũng làm cho Long Hằng Húc vì thế mà đau đầu. Nhưng sự xuất sắc của Vũ Lân ở trận cuối đợt thi lên lớp cũng khiến hắn không thể nào không nhẫn nhịn xuống. Dù gì thì có thực mới vực được đạo a!

"Ngày hôm nay đi Truyền Linh Tháp." Sau khi tiết học kết thúc, Vũ Trường Không vẫn bằng một giọng điệu cộc lốc như trước giờ lên tiếng.

Đi Truyền Linh Tháp? Làm gì? Bọn họ cũng chưa ai tới lúc cần có thêm Hồn Linh mà?

Năm người trong lòng đều hơi nghi hoặc một chút. Vũ Trường Không cũng không có ý muốn giải thích, chỉ đơn giản tuyên bố như vậy mà thôi.

Rời khỏi lớp học, đi quanh học viện mang lại cho bọn hắn một chút hư vinh ưu việt. Linh Ban năm người đều hoặc nhiều hoặc ít có chút cảm giác như vậy.

Vũ Trường Không vừa đi vừa nói: "Bắt đầu từ hôm nay, mỗi tuần các ngươi sẽ có cơ hội tiến vào Truyền Linh Tháp Thăng Linh Đài tu luyện một lần. Phải biết quý trọng cơ hội này. Đây là học viện cố ý vận dụng các mối quan hệ mang lại cho các ngươi."

Thăng Linh Đài? Đó là cái gì? Đường Vũ Lân nghệch mặt ra.

Cổ Nguyệt cũng hiện lên vẻ mặt tương tự, nhưng Trương Dương Tử, Vương Kim Tỳ cùng Tạ Giải thì không như vậy.

Tạ Giải thở dài nói: "Học viện thật là bạo tay! Xem ra lựa chọn gia nhập Linh Ban là lựa chọn vô cùng chính xác!"

Đường Vũ Lân thấp giọng hỏi: "Thăng Linh Đài là cái gì?"

Tạ Giải giật mình nhìn hắn, nói: "Thăng Linh Đài mà ngươi cũng không biết? Vậy mà cũng coi được!"

Đường Vũ Lân nói: "Nói mau, ta thật không biết."

Tạ Giải nói: "Tại Đấu
La Đại Lục trong Truyền Linh Tháp, chỉ thành phố lớn mới có Thăng Linh Đài. Đại lục tổng cộng có 18 cái Thăng Linh Đài, đó là nơi tu luyện tốt nhất đối với Hồn Sư chúng ta."

"Thăng Linh Đài là do Truyền Linh Tháp một tay tạo nên. Cung cấp cho các Hồn Sư nơi rèn luyện, đề thăng thực lực cá nhân của mỗi Hồn Sư, đồng thời ở trong đó cảm thụ thế giới của các Hồn Sư thời đại thượng cổ. Nguyên lý Thăng Linh Đài ta cũng không quá rõ ràng, nghe nói tại thời điểm xây dựng, có hơn mười vị Phong Hào Đấu La cùng tham dự. Lại huy động lượng lớn các nhà khoa học hàng đầu, vì thế, Truyền Linh Tháp đã phải trả giá tương đối lớn. Cuối cùng mới có thể hoàn thành công trình Thăng Linh Đài."

"Tại thời điểm kiến tạo Thăng Linh Đài, mục đích chủ yếu để giúp Truyền Linh Tháp thúc đẩy việc nghiên cứu Hồn Linh nhân tạo, hy vọng có thể thông qua Thăng Linh Đài tăng cấp độ Hồn Linh nhân tạo lên, từ đó có tạo ra Hồn Linh có năng lực mạnh hơn. Nhưng sau đó, thí nghiệm chỉ thành công một phần, không như mong đợi. Thăng Linh Đài tuy có hỗ trợ cải tiến cấp độ Hồn Linh, nhưng lại rất mơ hồ, xác xuất thành công không cao."

"Truyền Linh Tháp đầu tư lớn như vậy, đương nhiên không thể bỏ uổng. Lại trải qua một loạt khai phá, Thăng Linh Đài dần trở thành một địa phương đặc biệt. Nói đơn giản đây là nơi tập trung tâm huyết nghiên cứu của biết bao thế hệ Hồn Sư, sử dụng vô số Hồn Đạo Khí cao cấp nhất trên toàn đại lục tạo thành. Hồn Sư tiến vào thăng Linh Đài, giống như tiến vào trong không gian khác. Được Thăng Linh Đài bảo vệ, trình độ nguy hiểm không lớn, lại có thể ở bên trong cùng hồn thú chiến đấu, tăng lên kinh nghiệm thực chiến. Một ít Hồn Sư có vận may cực kỳ tốt, thậm chí còn có thể đem Hồn Linh của mình ở trong Thăng Linh Đài hoàn thiện, đạt đến Thăng Linh hiệu quả. Tình huống cụ thể ta cũng không rõ ràng, những thứ này đều là ta nghe được, còn chưa từng chân chính đi vào."

Nghe hắn vừa nói như thế, Đường Vũ Lân trong lòng nhất thời sinh ra cảm giác tò mò mãnh liệt, Thăng Linh Đài có thể giúp Hồn Linh tăng trưởng?

"Hồn Linh có thể tăng trưởng bằng cách nào?" Đường Vũ Lân hỏi.

Tạ Giải nói: "Rất đơn giản! Hồn Linh nhân tạo hay Hồn Thú Hồn Hoàn mà chúng ta hấp thu, độ mạnh yếu đều căn cứ dựa trên niên hạn mà hồn thú tu luyện để ước định. Hồn Linh tăng trưởng, chính là tăng trưởng về niên hạn tu luyện của Hồn Linh. Lại nói, Hồn Linh của ngươi chỉ có mười năm, tỷ lệ tăng lên không nhỏ. Nếu có thể ở trong Thăng Linh Đài tu luyện thời gian càng dài, cơ hội tăng lên càng cao. Chung quy ắt hẳn phải tăng lên đến cấp độ Bách Niên Hồn Linh. Bất quá, nghe nói Hồn Linh càng cao cấp, khả năng tăng trưởng trong Thăng Linh Đài càng nhỏ đi."

Đường Vũ Lân cả kinh, nội tâm kích động. Nếu có thể đem Kim Quang Thảo Xà của mình tăng lên mức trăm năm, Lam Ngân Thảo tự nhiên cũng sẽ nước lên thuyền lên theo!

Mình tuy rằng nắm giữ Kim Long Vương huyết thống, nhưng Lam Ngân Thảo mới là Võ Hồn chân chính của mình. Sau khi Kim Quang tăng trưởng, hồn kỹ của mình ắt cũng sẽ trở nên mạnh mẽ. Bách Niên Hồn Linh cũng có thể cung cấp hai cái hồn kỹ, không cần phải mua thêm một cái Hồn Linh khác khi đạt cấp 20. Vừa tiết kiệm tinh thần lực, lại tiết kiệm tiền. Dù sao, mình còn muốn giữ lại tiền mua vật liệu giúp đột phá phong ấn.

"Tiến vào thăng Linh Đài, cần có điều kiện gì à?"

"Hai điều kiện, tiền cùng danh ngạch!" Tạ Giải cười hắc hắc nói.

Vừa nghe đến phải mất tiền, Đường Vũ Lân trong lòng nhất thời cảm thấy có chút chua xót, Hồn Sư tu luyện chi đạo quả nhiên cùng tiền tài không thể tách rời! May mà mình có Đoán Tạo Thuật, bằng không thật không biết phải kiên trì bằng cách nào.

"Cần có bao nhiêu tiền?"

Tạ Giải nói: "Thăng Linh Đài cũng chia cấp độ, sơ cấp Thăng Linh Đài mỗi lần muốn tiến vào phải giao nộp 50 vạn liên bang tệ, nhưng quan trọng hơn chính là danh ngạch. Mỗi một toà Thăng Linh Đài, sơ cấp cấp độ, mỗi tháng tiêu chuẩn tiến vào cũng chỉ có 1000 danh ngạch. So với tổng số lượng Hồn Sư trên toàn đại lục hiện nay vượt quá một triệu, mức độ trân quý của danh ngạch có thể tưởng tượng được. Trung cấp Thăng Linh Đài cùng Cao cấp Thăng Linh Đài tiêu chuẩn danh ngạch càng thấp hơn. Bởi vì phải tiêu hao tài nguyên lớn, hơn nữa yêu cầu tiền tài cũng tăng theo cấp số nhân."

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện