Biên soạn: Đức Uy
---
Vũ Trường Không thông qua phía Sử Lai Khắc học viện, trực tiếp đệ trình lên Liên Bang, hơn nữa Đường Vũ Lân còn nắm giữ danh hiệu công dân danh dự của Thiên Đấu Thành, lại được Mặc Vũ trợ giúp các bảo đảm liên quan, lúc này mới được phê duyệt. Giá trị của chiếc thẻ thân phận này trên thực tế còn vượt qua cả bộ Cơ Giáp này nữa.
Chỉ có điều bản thân Đường Vũ Lân không cũng nắm rõ được những thứ này mà thôi. Có tấm thẻ thân phận này, hắn cho rằng bất quá có thể sử dụng chiếc Hoàng Cấp Cơ Giáp này để thông hành khắp đại lục không trở ngại. Đương nhiên, tiền đề là không được phạm pháp. Một khi xảy ra bất kỳ vấn đề nào một lần duy nhất, thẻ thân phận Cơ Giáp Sư sẽ trực tiếp bị thu hồi, đồng thời bị liệt vào danh sách đen.
Đối với chuyện này, Vũ Trường Không cũng không hề nhấn mạnh gì với Đường Vũ Lân cả, bởi vì hắn tin tưởng rằng đệ tử của mình sẽ không phạm phải những sai lầm cấp thấp như vậy.
"Đi nha!" Đường Vũ Lân quay đầu, nói với Cổ Nguyệt gần trong gang tấc.
Không gian bên trong bộ Cơ Giáp không lớn, ghế phụ ở bên cạnh người lái chính lại càng là như vậy. Cổ Nguyệt vóc người cao ráo thon thả, tuy rằng không đến nỗi chen chúc, nhưng cũng tuyệt đối không quá rộng rãi.
Bởi vì buồng lái chật hẹp, Đường Vũ Lân có thể ngửi thấy được mùi hương thơm ngát dìu dịu từ trên người Cổ Nguyệt truyền đến. Đó là hương thơm cực kỳ dịu nhẹ, ngửi vào cực kỳ thoải mái.
"Ừm." Cổ Nguyệt khe khẽ gật đầu.
Hoàng Cấp Cơ Giáp nhảy tới trước một bước, sau lưng và dưới chân đồng thời phun ra quang diễm nhàn nhạt. Dưới sự điều khiển của Đường Vũ Lân, một cái chớp mắt tiếp theo, Cơ Giáp bay lên trời, thẳng vào trên không.
Cơ Giáp dân dụng trong tình huống bình thường được cho phép phi hành ở độ cao là 1.000 mét trở xuống. Nói cách khác, chỉ có thể phi hành ở tầng trời thấp. Sau khi Đường Vũ Lân điều khiển Cơ Giáp của hắn phi hành đến độ cao khoảng chừng 800 mét, ba chiếc cánh giảm tốc sau lưng chậm rãi mở ra, duy trì độ thăng bằng trôi nổi trên không trung, khí phản lực tiếp tục được phun ra, Hoàng Cấp Cơ Giáp nhất thời tiến thẳng về phương hướng của Thiên Đấu Thành.
Bên trong Cơ Giáp có hệ thống điều hướng chuyên dụng, có thể chỉ dẫn phương hướng, đồng thời cũng có thể thông qua ra đa để hướng dẫn né tránh giông bão, sấm sét và các vật phi hành khác.
Thời điểm Cơ Giáp của Đường Vũ Lân bay lên, cũng có không biết có bao nhiêu chiếc ra đa quét hình lại đây. Cơ Giáp của hắn thông qua thẻ thân phận có thể phát ra một loạt mã tín hiệu cộng hưởng, để đảm bảo sự an toàn của quá trình phi hành. Nếu như không có thẻ thân phận mà mạo muội bay vào trên không, đặc biệt là ở một nơi như Sử Lai Khắc Thành, Hồn Đạo Pháo Phòng Không của tòa thành trước tiên sẽ tiến hành công kích. Đội Cơ Giáp hộ vệ cũng sẽ tới bao vây.
"A, quả nhiên là cảm giác tự phi hành ở thế giới bên ngoài vẫn là tốt hơn!" Đường Vũ Lân điều khiển Cơ Giáp, mặt đầy hưng phấn.
Cổ Nguyệt nhìn hắn, trên mặt không khỏi hiện ra một nụ cười. Từ thời điểm vừa nãy Đường Vũ Lân có chút khoe khoang giới thiệu chiếc Cơ Giáp này của hắn, Cổ Nguyệt đã cảm thấy có chút buồn cười. Cái tên này thì ra cũng có một mặt như thế. Đây hẳn là một ít tính trẻ con đi!
Bình thường rất ít khi nhìn thấy Đường Vũ Lân hưng phấn như thế, hắn thật sự yêu thích Cơ Giáp sao?
Cơ Giáp duy trì phi hành tốc độ cao, dần dần tiến vào trạng thái tự hành, quả nhiên tốc độ nhanh hơn nhiều so với Hồn Đạo Xa dưới mặt đất. Cảnh vật dưới chân không ngừng xẹt qua, Hoàng Cấp Cơ Giáp phi hành tốc độ cao ở trên bầu trời vô cùng bắt mắt.
Bên trong hơi hơi rung động, thời điểm tình cờ gặp phải khí lưu, Cơ Giáp cũng sẽ có chút rung xóc. Nhưng nói chung, kỹ năng điều khiển Cơ Giáp của Đường Vũ Lân vẫn khá là vững vàng.
"Thế nào? Có đẹp trai hay không?" Đường Vũ Lân hỏi Cổ Nguyệt.
Cổ Nguyệt hé miệng nở nụ cười, "Ngươi làm sao lại không nói cho mọi người, ngươi mua một chiếc Cơ Giáp?"
Đường Vũ Lân cười hì hì, "Đây là bí mật của ta mà! Nói cho mọi người, không phải là khoe giàu sao?" Còn không phải sao? Đối với người bình thường mà nói, có thể nắm giữ riêng cho mình một chiếc Cơ Giáp, tuyệt đối là một chuyện hết sức xa xỉ.
Cổ Nguyệt cười nói: "Vậy sao ngươi lại nói cho ta? Không sợ ta nói ngươi khoe giàu sao?"
"Nàng thì khác!" Đường Vũ Lân theo bản năng trả lời. Vừa nói, hắn vừa khống chế Cơ Giáp làm ra một động tác lộn vòng trên không trung, linh hoạt tiếp tục phi hành về phía trước.
Cổ Nguyệt nghe hắn trả lời vậy, hơi ngẩn người, nụ cười trên mặt càng tươi thêm vài phần.
Cảm giác bay lượn trên bầu trời thực sự là quá đã nghiền! Đường Vũ Lân trước đó cố nhiên cũng được huấn luyện phi hành, nhưng đều bị hạn chế bên trong không gian ảo nhất định. Lúc này đã chân chính điều khiển Cơ Giáp phi hành ở thế giới bên ngoài, cảm giác đó thực sự là đã quá đã!
Chẳng trách Cơ Giáp Sư là giấc mơ của tuyệt đại đa số những chàng trai. Cảm giác này, thực sự là quá tuyệt!
Hồn Đạo Hỏa Xa cần hơn hai giờ mới có thể đi từ Sử Lai Khắc Thành đến Thiên Đấu Thành. Mà bay bằng Cơ Giáp, chỉ cần một giờ là đã đủ. Phải nhanh hơn nhiều lắm! So với Hồn Đạo Xa dĩ nhiên lại càng khỏi phải nói.
Thời điểm Cơ Giáp tiến vào phạm vi của Thiên Đấu Thành, còn chưa tới giữa trưa.
Đường Vũ Lân dẫn theo Cổ Nguyệt, trực tiếp bay đến Đoán Tạo Sư Hiệp Hội của Thiên Đấu Thành. Trước khi tới, hắn đã đánh tiếng với Sư bá, nơi này có chỗ chuyên dụng để cho Cơ Giáp đậu.
Hệ thống liên hệ hoàn thành kết nối, Cơ Giáp từ trên trời giáng xuống, vững vàng đậu vào bãi đáp chuyên dụng của Thiên Đấu Đoán Tạo Sư Hiệp Hội.
Ổn định dừng lại, Đường Vũ Lân cũng thuận theo đó thở phào nhẹ nhõm. Lần này dù sao cũng là lần đầu tiên hắn điều khiển Cơ Giáp phi hành chặng đường dài, vững vàng hạ cánh, mang ý nghĩa thành công.
Buồng lái mở ra, Đường Vũ Lân và Cổ Nguyệt rời khỏi Cơ Giáp. Xoay người nhìn lại chiếc Cơ Giáp to lớn, cao tới 10 mét này của mình, trong lòng Đường Vũ Lân cảm thấy đầy kiêu ngạo. Mình
hiện tại cũng có thể tính là một vị Cơ Giáp Sư rồi đó nha!
Đúng lúc này, từ nơi sâu xa tựa hồ có một loại sức mạnh dẫn dắt hắn, Đường Vũ Lân theo bản năng nhìn về một phương hướng.
Phần nóc của Thiên Đấu Đoán Tạo Sư Hiệp Hội, có một khu vực đậu chuyên dụng dành cho Cơ Giáp. Cơ Giáp của Đường Vũ Lân chính là đậu ở chỗ này. Nơi này còn có trang bị chuyên dụng để nạp năng lượng, để cho Cơ Giáp bổ sung Hồn Đạo Năng Lượng.
Nơi như thế này đương nhiên không chỉ có một bộ Cơ Giáp đang đậu. Bên cạnh chiếc Cơ Giáp màu vàng này của Đường Vũ Lân, chính là hai chiếc Cơ Giáp màu tím, một bên khác thậm chí còn có Cơ Giáp màu đen. Có thể được phép ngừng ở đây, hiển nhiên đều không phải người bình thường.
Tuy nhiên vào lúc này, ánh mắt Đường Vũ Lân đột nhiên đọng lại. Xa xa, bên trong góc, có một khu vực đậu Cơ Giáp chuyên dụng, đang chậm rãi đóng chặt cửa cuốn lại.
Nơi đó hiển nhiên cũng có Cơ Giáp đậu, nhưng lại có vách ngăn riêng. Khi ánh mắt hắn nhìn sang, cửa cuốn đã đóng lại một nửa, chỉ có thể nhìn thấy nửa phần sau của chiếc Cơ Giáp kia.
Màu đỏ! Trong đầu Đường Vũ Lân khác nào như có một tia sấm chớp nổ vang.
Màu đỏ, màu đỏ! Hồng Cấp Cơ Giáp?
Hồng Cấp Hồn Đạo Cơ Giáp, còn gọi là Thần Cấp Cơ Giáp, nhất định phải đích thân chế tạo, mới có khả năng hoàn thành. Cần vật liệu cao cấp nhất, cần đoán tạo cao cấp nhất, cần lấy tinh huyết và Võ Hồn của chính bản thân mình hoàn toàn hòa vào bên trong, hình thành liên kết sinh mệnh với Cơ Giáp. Chân chính là một phần của sinh mệnh! Thần Cấp Cơ Giáp chân chính, thậm chí sẽ xuất hiện tình huống đặc biệt Hồn Linh và Cơ Giáp hòa làm một thể.
Bạch Cấp Cơ Giáp được gọi là Cơ Giáp cơ bản, Hoàng Cấp Cơ Giáp là Cơ Giáp đại trà, Tử Cấp Cơ Giáp là Cơ Giáp cao cấp, Hắc Cấp Cơ Giáp là Cơ Giáp siêu cấp!
Nhưng những thứ này đều là tồn tại bình thường mà thôi! Cơ Giáp màu đỏ, loại Hồng Cấp Cơ Giáp * được gọi là Thần Cấp thì sao? Ở toàn bộ đại lục, có thể đếm được trên đầu ngón tay đấy.
*
Màu đỏ: tiếng Hán gọi là: 红 色 | pinyin: Hóng sè | Hồng Sắc
; nên Cơ Giáp màu đỏ gọi là Hồng Cấp Cơ Giáp. Cũng như màu đen – hắc sắc ; màu tím – tử sắc ; màu vàng – hoàng sắc ; màu trắng – bạch sắc tương ứng với các loại tên gọi của Cơ Giáp.Có người nói, Hồng Cấp Cơ Giáp không có hạn mức tối đa, thậm chí có thể sánh với Tam Tự Đấu Khải Sư. Chí ít cũng cần cường giả Hồn Đấu La bát hoàn trở lên mới có thể điều động. Nhưng yêu cầu để chế tác cũng sẽ càng cao hơn, độ khó so với chế tác Tam Tự Đấu Khải không hề thua kém chút nào. Đồng thời có được một ít ưu thế của riêng nó mà Đấu Khải không có được. Đương nhiên, có một số ưu điểm của Đấu Khải nó cũng không có cách nào nắm giữ.
Đơn giản mà nói, câu nói Đấu Khải ngự trị bên trên Cơ Giáp, sẽ không bao gồm Hồng Cấp Cơ Giáp.
Đường Vũ Lân làm thế nào cũng không nghĩ tới, mình lại có thể ở đây nhìn thấy một chiếc Hồng Cấp Cơ Giáp. Tuy rằng chỉ là nhìn thoáng qua, nhưng cũng đã đủ để làm cho hắn kinh diễm.
Hắn nhìn thấy, Cổ Nguyệt tự nhiên cũng nhìn thấy.
"Đây chính là Hồng Cấp Cơ Giáp trong truyền thuyết sao?" Cổ Nguyệt thấp giọng hỏi.
Đường Vũ Lân hưng phấn gật đầu, "Hẳn là vậy, đi thôi, chúng ta đi đến chỗ Sư bá! Sư bá khẳng định biết được có chuyện gì xảy ra. Chờ ta học tập cùng với Sư bá một lát, rồi mới đi giao dịch Hữu Linh Kim Loại. Sau đó ta sẽ dẫn nàng tới một nơi. Phỏng chừng trước chạng vạng có thể hoàn thành tất cả những chuyện này. Buổi tối nàng muốn đi đâu làm gì, ta cũng sẽ đi cùng nàng."
"Ừm." Cổ Nguyệt nhẹ giọng đáp ứng.
Đường Vũ Lân dẫn theo Cổ Nguyệt đi thang máy, đến văn phòng làm việc của Chấn Hoa. Chấn Hoa đã cho hắn một chiếc thẻ thang máy chuyên dụng để đi đến tầng này. Người bình thường không cách nào đến được.
Cửa thang máy mở, Đường Vũ Lân hứng thú hừng hực đi ra ngoài.
Đến trước cửa phòng làm việc của Chấn Hoa, hắn nhẹ nhàng gõ gõ cửa.
"Phỏng chừng là tiểu tử kia đến rồi? Vào đi!" Bên trong truyền đến âm thanh sang sảng của Chấn Hoa.
Đường Vũ Lân đẩy cửa mà vào, Cổ Nguyệt đi theo bên cạnh hắn.
Chấn Hoa quả nhiên là đang chờ hắn, nhưng trong phòng làm việc cũng không chỉ có một mình ông ta. Ngoại trừ Chấn Hoa ra, còn có một người khác cũng có mặt. Hơn nữa, người này Đường Vũ Lân có biết.
"Đại thúc, là ngài sao?" Đường Vũ Lân ngạc nhiên kêu lên đầy mừng rỡ.
Ngồi ở trên chiếc ghế sa lon trong văn phòng của Chấn Hoa, còn không phải là vị đại thúc tuổi trung niên lần đó nấu cơm cho hắn ăn hay sao? Ông ta nhìn qua hơn 50 tuổi, tinh thần quắc thước.
Chỉ bất quá hôm nay vị đầu bếp đại thúc không mặc quần áo đầu bếp, mà lại mặc một bộ trường bào màu xám, có phong cách phục cổ.
Vị này có tướng mạo phổ thông, nhưng người có thể ngồi ở bên trong phòng làm việc của một vị Thần Tượng như Chấn Hoa, hiển nhiên có thân phận bất phàm.