Long Vương Truyền Thuyết (Đấu La Đại Lục 3)

Vũ điệu cuồng nhiệt


trước sau

Biên soạn: Đức Uy - truyenfull.vn

- --

Gặp lại nhau lần này, nàng có chút không thể tự kiềm chế mà quan tâm hắn, thậm chí là gạt bỏ sự rụt rè thiếu nữ sang một bên, chủ động mời hắn khiêu vũ.

Thời điểm Đường Vũ Lân mới vừa cùng Cổ Nguyệt xuất hiện ở cửa, ngay lập tức nàng đã nhìn thấy hắn. Ngày hôm nay hắn mới đẹp trai làm sao! Hầu như phù hợp hoàn mỹ so với yêu cầu trong lòng nàng.

Yêu thích người khác phái là chuyện không thể bình thường hơn. Kỳ thực Lâm Dục Hàm cũng không hiểu nhiều về phương diện này, chỉ là muốn được đến gần Đường Vũ Lân hơn.

Nàng tự hỏi lòng, tướng mạo không kém gì Cổ Nguyệt, hơn nữa còn là đồng đạo với hắn, vì vậy nàng vẫn còn có cơ hội rất lớn.

Một bản nhạc này, rõ ràng là sôi động hơn trước rất nhiều, là do Tư Mã Lam Tiêu an bài. Ông muốn khuấy động bầu không khí buổi dạ tiệc đêm nay lên một chút. Bầu không khí sinh động, sẽ thúc đẩy sự giao lưu giữa đôi bên.

Cổ Nguyệt nắm tay Đường Vũ Lân tiến vào trong sân nhảy. Đường Vũ Lân còn chưa hoàn toàn phản ứng kịp, Cổ Nguyệt đã dừng bước.

Nàng đột nhiên quay đầu lại, hung tợn lườm Đường Vũ Lân một cái.

"Cổ Nguyệt, ta..."

Âm nhạc sôi động vừa vặn vang lên, vào lúc này, Cổ Nguyệt kéo lấy cánh tay Đường Vũ Lân, đặt bàn tay phải của hắn ở bên hông mình, đồng thời tay trái nàng đưa lên, nắm lấy tay trái Đường Vũ Lân giơ cao khỏi đỉnh đầu.

Tiếp đó, cả người Cổ Nguyệt, ở ngay bên dưới bàn tay trái kia, nhanh chóng xoay tròn tại chỗ.

Nàng mặc một thân váy đầm màu bạc, trong lúc xoay tròn, lộ ra vẻ xinh đẹp lung linh như một khối bảo thạch tỏa muôn ánh bạc rực rỡ.

Làn váy tung bay, Đường Vũ Lân vừa muốn nhắc nhở, lại phát hiện ra không biết từ lúc nào, Cổ Nguyệt đã mặc ở bên trong một chiếc quần đùi mỏng.

Thời khắc này, Cổ Nguyệt, cũng không còn bình lặng, không còn lãnh đạm, mà tràn ngập một phong vị hoang dã khôn xiết.

Đường Vũ Lân chỉ cảm thấy trong cơ thể mình như bị một thứ gì đó kích thích vậy, tiếng lòng khẽ run, huyết dịch sôi trào.

Cổ Nguyệt xoay nhanh cũng nhất thời hấp dẫn ánh mắt của mọi người chung quanh. Tiếp đó, nàng đột nhiên dùng chân trái điểm nhẹ ở trên đùi Đường Vũ Lân một cái, cả người dựa thế đứng thẳng lên, lập tức phi thân lên bả vai cậu thiếu niên nọ. Động tác của nàng đầy ưu mỹ, tràn ngập vẻ đẹp tuyệt trần, mũi chân nàng điểm ở trên bả vai Đường Vũ Lân, lại tiếp tục xoay tròn không ngừng.

Lần này, tầm mắt của tất cả mọi người đều đã tập trung lại đây.

Lăng không lộn một vòng, hai tay ôm lấy bờ vai Đường Vũ Lân, lúc này Cổ Nguyệt giống như hóa thân thành một mỹ nữ người rắn, cả người vờn quanh cơ thể Đường Vũ Lân trượt xuống. Vòng eo nàng lại một lần nữa rơi vào trong tay Đường Vũ Lân. Nàng ngửa về sau, khẽ kéo cơ thể Đường Vũ Lân một cách rất tự nhiên tiến về phía trước. Vòng eo Cổ Nguyệt uốn ngược về sau, gần như gập đôi vậy, hai tay đặt lên mặt đất, một đôi chân dài bật lên trên, kẹp lấy chiếc cổ của Đường Vũ Lân.

Hai tay hắn vẫn còn giữ nguyên ở trên eo nàng. Mỗi một động tác của Cổ Nguyệt đều cực kỳ hòa hợp với nhịp và phách của bản nhạc.

"Đẩy ta lên cao!" Âm thanh Cổ Nguyệt vang lên bên tai Đường Vũ Lân.

Đường Vũ Lân dùng sức cả hai tay nâng vòng eo thon thả của nàng lên. Sức mạnh của hắn lớn đến dường nào, vung lên trên không trung một cái, thân hình Cổ Nguyệt xoay tròn, bắn thẳng vào không trung.

Phòng yến hội của buổi dạ tiệc cao tận hơn 30 mét, Cổ Nguyệt được cú ném này của Đường Vũ Lân tung lên, gần như trực tiếp tiếp cận đỉnh chóp. Thân người nàng vẫn xoay tròn trên không, vẫn không ngừng tạo ra những điệu múa cực đẹp mắt, vừa xoay tròn vừa dần dần chậm rãi hạ xuống, tựa như một đóa sen bạc đang rở rộ.

Trong sân nhảy, những người khác đã sớm dừng vũ đạo của mình lại, ánh mắt của mọi người đều tập trung ở trên người Cổ Nguyệt và Đường Vũ Lân.

Nàng từ trên trời hạ xuống, tay phải Đường Vũ Lân giơ lên, nhẹ nhàng đỡ lấy eo nàng, lại một lần nữa đặt nàng trên mặt đất.

Cổ Nguyệt nắm chặt bàn tay hắn, uyển chuyển nhảy múa ở bên cạnh. Động tác của Đường Vũ Lân không nhiều, mỗi một động tác đều là do Cổ Nguyệt dẫn dắt, nhưng vẫn như cũ tuyệt phối theo nhịp nhạc.

Ánh mắt Đường Vũ Lân vẫn luôn nhìn say đắm vào đôi mắt trong veo của Cổ Nguyệt. Ánh mắt của hắn không ngừng biến hóa, bắt đầu từ giật mình, dần dần biến thành kinh hỉ, sau kinh hỉ là phấn chấn, sau đó là cuồng nhiệt.

Kỹ thuật nhảy của nàng, thực sự là quá đẹp!

Dáng người của Cổ Nguyệt vô cùng đẹp, đôi chân đặc biệt thon dài, vòng eo tinh tế, tuy rằng không có loại vẻ đẹp thành thục nữ tính đặc biệt đầy đặn kia, nhưng lại tràn ngập sức sống thanh xuân.

Vũ đạo nàng tuy rất nhanh, nhưng vẫn như trước có thể bày ra sự tao nhã và cao quý. Nàng giống như một tiểu tinh linh ở bên cạnh hắn, trước sau luôn xoay chung quanh, uyển chuyển nhảy múa vì hắn.

Thời điểm nốt nhạc cuối cùng vang lên, Cổ Nguyệt xoay tròn cuộn vào trong lòng Đường Vũ Lân. Nàng chậm rãi ngẩng đầu lên, sự phẫn nộ và u oán trong đôi mắt kia đã biến mất tự lúc nào. Trên khuôn mặt nàng chỉ còn lại một nụ cười thật hiền dịu, tựa vào trong ngực Đường Vũ
Lân. Tay nàng giơ lên, nhẹ nhàng đặt ở trên đôi má của hắn.

Bốn mắt nhìn nhau, ánh mắt Đường Vũ Lân nóng rực, mà của nàng thì lại tràn ngập sự ôn hòa.

Nhẹ nhàng xoay tròn một vòng, Cổ Nguyệt lần nữa đứng thẳng người, hai tay buông ra, dẫn theo Đường Vũ Lân chào khán giả.

Tiếng vỗ tay nhiệt liệt trong nháy mắt vang vọng toàn bộ phòng yến hội. Trong lúc nhất thời, tiếng huýt gió, tiếng vỗ tay, khiến cho cả buổi tiệc rượu thoắt cái liền sục sôi đến cao trào.

Tất cả mọi người đều đang hoan hô bọn họ, vỗ tay khích lệ bọn họ. Cổ Nguyệt tiến đến sát người Đường Vũ Lân, giúp hắn sửa sang lại nơ và vạt áo, dùng một thanh âm chỉ có hai người bọn họ mới có thể nghe được, nói: "Coi như muốn học khiêu vũ, ta dạy cho chàng như vậy là đủ rồi. Lần sau nếu lại dám khiêu vũ với một người con gái khác, ta liền..."

"Nàng định làm gì?" Đường Vũ Lân vẫn ôm vòng eo của nàng.

Cổ Nguyệt ngẩng đầu lên, không hề né tránh ánh mắt của hắn chút nào, mỉm cười nói: "Ta liền đánh gãy chân của cô ta!"

"..."

Cổ Nguyệt nắm tay Đường Vũ Lân, tách mọi người đi ra. Nàng giống như một con khổng tước đầy ngạo nghễ, kéo hắn quay trở lại vị trí ban đầu.

"Quao!! Nguyệt tỷ, ngươi quá tuyệt!" Bởi vì hưng phấn, gương mặt Hứa Tiểu Ngôn đỏ bừng lên, lập tức ôm lấy Cổ Nguyệt, "Dạy ta khiêu vũ đi! Sau này ngươi cũng dạy ta khiêu vũ có được hay không?"

Cổ Nguyệt mỉm cười gật đầu.

Trong ánh mắt Nguyên Ân Dạ Huy mang theo vài phần quái dị nhìn về phía Đường Vũ Lân, "Cổ Nguyệt làm đúng! Có mấy người, không thể nuông chiều được!"

"Không sai, nuông chiều cho tật xấu gì, sẽ nhiễm tật xấu đó!" Tạ Giải lập tức ở một bên phụ họa.

Lông mày Đường Vũ Lân nhíu lại, "Tạ Giải, ngươi không cảm thấy khiêu vũ là một chuyện rất tuyệt hay sao? Một người đàn ông, nếu như có kỹ thuật nhảy duyên dáng, nhất định sẽ hấp dẫn các cô gái đặc biệt dễ dàng."

Tạ Giải sửng sốt một chút, nhìn Nguyên Ân Dạ Huy ở bên cạnh. Hắn còn nhớ rõ ràng, vừa nãy thời điểm nhìn Đường Vũ Lân và Cổ Nguyệt uyển chuyển nhảy múa, ánh mắt Nguyên Ân Dạ Huy trước sau luôn nhìn chăm chú, hơn nữa nơi đáy mắt còn thoáng qua một vẻ ước ao.

"Có ý gì? Ngươi muốn dạy ta? Ta thấy ngươi cũng không phải là rành rõi gì?"

Đường Vũ Lân nói: "Dăm ba cái này nhằm nhò gì! Quen tay hay việc mà, không thử xem làm sao biết? Hơn nữa, ngươi là Mẫn Công Hệ Chiến Hồn Sư đấy! Nhất định sẽ học được rất nhanh. Đi, ta đến dạy ngươi!"

"Hai người đàn ông khiêu vũ, có phải là có chút kỳ quái hay không?" Tạ Giải có chút chần chờ, nhưng vẫn đi tới bên cạnh Đường Vũ Lân. Nếu như học được khiêu vũ, có thể nào ghi được thêm chút điểm trong mắt Nguyên Ân Dạ Huy không đây?

Đường Vũ Lân khoác vai Tạ Giải, lôi kéo hắn đi về phương hướng sân nhảy.

Hứa Tiểu Ngôn nghi hoặc hỏi Cổ Nguyệt: "Đội trưởng định làm gì vậy? Lẽ nào hắn thật sự mê khiêu vũ?"

Cổ Nguyệt thản nhiên đáp: "Không, hẳn là bởi vì vừa nãy ta có nói với hắn, hắn khiêu vũ với ai khác, ta liền đánh gãy chân người đó!"

"Ặc..." Hứa Tiểu Ngôn thoạt tiên là ngẩn ra, tiếp đó nhất thời cười vang thành tiếng, "Đội trưởng quá xấu xa! Quá mức xấu xa! Tạ Giải đáng thương..."

Nguyên Ân Dạ Huy cũng bật cười, có chút bất đắc dĩ lắc lắc đầu.

Cuối cùng, Đường Vũ Lân và Tạ Giải cũng không thể khiêu vũ thành công, nguyên nhân rất đơn giản, buổi sơ tuyển ngày hôm nay đã sắp bắt đầu rồi.

Phía Đấu La Đại Lục, Thái lão đương nhiên là một trong 5 vị cường giả đức cao vọng trọng.

Sau đó trong quá trình sơ tuyển, Đường Vũ Lân bất thình lình trở thành ứng cử viên giải nam sĩ có trang phục đẹp nhất, đồng thời cũng là ứng cử viên giải nam sĩ anh tuấn nhất. Và cả cặp đôi nhảy đẹp nhất nữa! Một cái liền được đề cử 3 danh hiệu.

Kỹ thuật nhảy của hắn đương nhiên không đáng nhắc tới, nhưng hắn là bạn nhảy của Cổ Nguyệt đó nha!

Khiến Đường Vũ Lân có chút bất ngờ chính là, người vẫn luôn đứng ở trong góc, không hề đi vào giữa sân, Vũ Trường Không, bất thình lình cũng được đề cử 2 danh hiệu: nam sĩ có trang phục đẹp nhất và nam sĩ anh tuấn nhất.

Hắn thật sự không ngờ tới, sẽ có một ngày được đem ra so sánh cùng với Vũ lão sư.

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện