Trên đường trở về, Đường Vũ Lân dáng vẻ vẫn luôn suy tư. Cổ Nguyệt cũng có một chút, Tạ Giải cau mày. Cả ba người đều như có tâm sự.
- Tới nơi rồi.
Tiến vào học viện, Cổ Nguyệt cùng hai người cáo biệt, trở về ký túc xá nữ sinh đi tới. Đường Vũ Lân cùng Tạ Giải trở về phòng ngủ chính mình.
- Tạ Giải, chờ một chút.
Đến cửa phòng ngủ, Tạ Giải gọi lại Đường Vũ Lân.
- Làm sao?
Tạ Giải nghi hoặc nhìn hắn.
Đường Vũ Lân nhìn hắn nói:
- Ta cũng muốn biết cái kim lân kia làm sao có thể xuất hiện.
Tạ Giải sững sờ:
- Ngươi biết rồi? Nói nhanh lên.
Đường Vũ Lân nói:
- Nó lần thứ nhất sau khi xuất hiện, ta thử nghiệm hầu như tất cả biện pháp, bất kể là điều động hồn lực, làm thương chính mình, vẫn để cho chính mình hồn lực tiêu hao hầu như không còn, nhưng nó cũng không xuất hiện nữa. Ngày hôm nay lần thứ hai xuất hiện đột nhiên, nhưng cùng lần thứ nhất xuất hiện thì có một chút là như thế.
- Là cái gì?
Tạ Giải tựa hồ cũng bắt được một chút cái gì.
Đường Vũ Lân nói:
- Quang Long chủy, ngươi Quang Long chủy. Lần thứ nhất xuất hiện thời điểm, chính là do nó tổn thương ta, sau đó xúc động những kia kim lân xuất hiện, vừa rồi cũng là, chính là bởi vì ngươi Quang Long chủy hoa tổn thương ta, nó mới xuất hiện.
Tạ Giải ánh mắt sáng lên:
- Đúng vậy! Thật là như vậy. Nhưng là, vì sao lại như vậy đây?
Đường Vũ Lân lắc lắc đầu:
- Ta cũng không biết. Ta cũng không biết cái kia kim lân là làm sao đến. Nó tựa hồ cùng Lam Ngân Thảo cũng không có quan hệ gì.
Tạ Giải nói:
- Có khi nào ngươi cũng có đệ nhị võ hồn? Chỉ có điều ngươi đệ nhị võ hồn là ẩn tính, cần đặc thù sức mạnh mới có thể kích động ra.
Đường Vũ Lân nói:
- Ta không hiểu song sinh võ hồn, không biết có phải không.
Hắn có thể cảm giác được kim lân kia mạnh mẽ như nào, nếu như cái kia kim lân chính là đệ nhị võ hồn, vậy mình không còn chỉ là có phế võ hồn nữa. Nghĩ tới đây, Đường Vũ Lân nhịp tim đập nhanh hơn.
Tạ Giải nói:
- Chúng ta đi tìm Vũ lão sư hỏi một chút đi, Vũ lão sư kiến thức rộng rãi, nói không chừng có thể biết.
Đường Vũ Lân suy nghĩ một chút, nói:
- Được. Ngày mai tìm lão sư hỏi một chút.
Tạ Giải kéo lại hắn, nói:
- Còn chờ ngày mai gì nữa? Hiện tại đi luôn đi. Vũ lão sư không nghỉ ngơi sớm như vậy.
Đường Vũ Lân có chút bất đắc dĩ nói:
- Ngươi so với ta còn nóng ruột hơn đấy?
Tạ Giải cười hì hì, nói:
- Bởi vì, trên người ngươi tình huống như thế xuất hiện, còn có một khả năng khác. Nếu như là khả năng kia, đối với ta cũng là có nhiều chỗ tốt!
Đường Vũ Lân nghi ngờ nói:
- Là cái gì?
Tạ Giải nói:
- Võ hồn dung hợp kỹ! Lẽ nào ngươi chưa từng nghe nói sao? Khi hai người võ hồn đặc biệt phù hợp, liền có thể triển khai một loại năng lực mạnh mẽ, gọi làm võ hồn dung hợp kỹ. Song phương võ hồn phù hợp trình độ càng cao, võ hồn dung hợp kỹ hiệu quả cũng là càng tốt. Nếu như là võ hồn dung hợp kỹ, càng tốt hơn.
Đối với hi hữu võ hồn cùng võ hồn năng lực, Tạ Giải rõ ràng so với Đường Vũ Lân hiểu biết hơn nhiều.
Võ hồn dung hợp kỹ Đường Vũ Lân cũng đã từng nghe nói, ở bên trong thế giới hồn sư, có thể là phi thường đỉnh tồn tại, ở toàn bộ Đông Hải học viện hắn đều chưa từng nghe nói có hai vị học viên có thể triển khai võ hồn dung hợp kỹ.
Ký túc xá của Võ sư ngay bên trong nhà ký túc xá. Để cho tiện đối với việc quản lý học viên, chủ nhiệm lớp đều ở tại chính lớp mình tương ứng tầng trệt bên trong. Vì lẽ đó, hai người bọn họ chỉ cần xuyên qua hàng hiên, liền đến phòng ngủ Vũ Trường Không.
- Cốc, cốc!
Tạ Giải gõ cửa.
- Ai?
Vũ Trường Không trước sau một thanh âm lạnh như băng từ bên trong truyền đến.
- Vũ lão sư, là ta, Tạ Giải. Ta cùng Vũ Lân có một vấn đề muốn nhờ ngài chỉ giáo.
Tạ Giải nói.
- Vào đi.
Cửa mở, lộ ra bên trong Vũ Trường Không đnag mặc đồ ngủ.
Màu xanh nhạt áo ngủ phác hoạ bóng người hắn thon dài, nhìn hắn ánh mắt thâm thúy, Đường Vũ Lân cùng Tạ Giải có thể nghĩ đến cũng chỉ có đặc huấn gian khổ.
Vũ Trường Không
làm lão sư, được sử dụng một mình một cái phòng, gian phòng so với phòng ngủ bọn họ phải lớn hơn gấp đôi, có phòng vệ sinh riêng, phòng thay quần áo, phòng ngủ cùng một gian phòng khách.
Tạ Giải le lưỡi một cái, nói:
- Vũ lão sư, không ảnh hưởng ngài tu luyện chứ.
Vũ Trường Không lắc đầu một cái:
- Nói thẳng đi. Chuyện gì.
Tạ Giải đụng một cái Đường Vũ Lân, Đường Vũ Lân thu một thoáng dòng suy nghĩ, hướng về Vũ Trường Không nói:
- Vũ lão sư, ta võ hồn xảy ra chút vấn đề.
- Ồ?
Vũ Trường Không ánh mắt vốn ôn hòa toát ra một vẻ kinh ngạc, Đường Vũ Lân Lam Ngân Thảo biến dị hắn cũng đã xác nhận, hơn nữa là hướng về thật phương hướng biến dị. Hắn bây giờ nói võ hồn xảy ra vấn đề, vậy thì rất khả năng là Lam Ngân Thảo kế tục biến dị. Đây tuyệt đối là chuyện tốt.
- Xảy ra vấn đề gì?
Vũ Trường Không hỏi.
Đường Vũ Lân lúc này mới đem chuyện mình trước sau hai lần xuất hiện kim lân, cùng với chính mình suy đoán cùng phán đoán giảng giải một lần.
- Kim lân?
Vũ Trường Không nhíu mày. Đường Vũ Lân nói tình huống như thế đúng là phi thường hiếm thấy. Hơn nữa, Tạ Giải phán đoán cũng rất đúng, dưới tình huống này, là ẩn tính đệ nhị võ hồn hoặc là võ hồn dung hợp kỹ là có khả năng lớn nhất.
- Tạ Giải, ngươi đâm hắn một phát thử xem. Xem có xuất hiện tình huống như vậy.
Vũ Trường Không nói với Tạ Giải.
- Phải!
Tạ Giải không có ý tốt nhìn Đường Vũ Lân một chút, Quang Long chủy thả ra ngoài, cười hì hì nói:
- Vũ Lân! Ngươi nói ta đâm ngươi nơi nào đây?
Vũ Trường Không trừng hai mắt:
- Ít nói nhảm, mau nhanh.
Tạ Giải le lưỡi một cái, Đường Vũ Lân đã đưa tay ra.
Tạ Giải dùng long chủy hết sức cẩn thận ở trên cánh tay Đường Vũ Lân vẽ ra một vết thương. Lần này hắn động tác rất chậm.
Đường Vũ Lân chỉ cảm thấy trên cánh tay một trận đâm nhói, nhưng hắn kinh ngạc, khi Quang Long chủy cắt da mình, Quang Long chủy trên mơ hồ có hào quang nhàn nhạt hướng về thân thể mình truyền vào.
Khẩn đón lấy, lúc trước đã từng xuất hiện cảm giác nóng rực sẽ theo chi xuất hiện. Như trước vẫn là như bị nhen lửa vậy, nóng rực từ xương đuôi tuôn ra, rồi lan tràn toàn thân. Từng khối từng khối vảy màu vàng kim liền từ trên cánh tay hiện ra.
Vũ Trường Không khoát tay, sắc bén khí lưu thổi qua, Đường Vũ Lân áo cũng đã hóa thành mảnh vỡ hạ xuống, lộ ra trên người.
Chỉ thấy cái kia vảy màu vàng kim xuất hiện ở hắn toàn bộ trên cánh tay phải, cánh tay phải hơi hơi bành trướng, từng khối từng khối lập loè huyễn lệ kim quang hình thoi vảy nổi lên, trong khoảnh khắc bao trùm cánh tay của hắn. Cùng lúc đó, bàn tay của hắn cũng bắt đầu sinh biến hóa, năm ngón tay phía trước mọc ra móng vuốt màu vàng.
Vũ Trường Không đưa tay, nắm chặt bàn tay phải Đường Vũ Lân, trầm giọng nói:
- Lực.
Đường Vũ Lân biết mình không thể đã thương lão sư được, vội vàng tay phải dùng sức, nắm tay phải Vũ Trường Không.
Truyện convert hay :
Một Bào Tam Thai, Tổng Tài Cha Siêu Hung Mãnh