Chap 10
"Được rồi, đã đến đây rồi tôi sẽ đưa em đi tham quan."
Yuri nhìn lại bộ quần áo màu hồng Jessica cho mình mượn thay vì bộ đồ của cô đã bị ướt có chút ngượng, là cô ấy cố tình chọn bộ đồ này rồi.
"Nơi này có thật là tồn tại ở thế giới thực không?"
"Tôi đã nói khách sạn này có giấy phép kinh doanh mà. Dù tồn tại ở thế giới thực nhưng vì nó rất mờ nhạt nên người thường sẽ không để ý, nhưng cũng có vài trường hợp vẫn bị nhìn thấy nếu gặp thời tiết xấu hoặc người có giác quan thứ sáu."
"Một năm ở đây có khoảng ba đến bốn người tới, lúc đó SeoHyun, nhân viên trực cửa sẽ đưa bảng giá trên trời để đuổi họ đi."
"Nhưng nếu họ vẫn muốn vào thì sao?"
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
"Hỏi hay lắm!"-Jessica xoay người lại vuốt nhẹ lên chiếc cằm chẻ của Yuri một cái trả lời: "Sẽ có phòng đặc biệt cho những người đó."
Bây giờ Yuri và Jessica đang đứng trước phòng số 0518, Jessica khoanh tay trước ngực tiếp tục nói: "Thường những người vào đây sẽ không thể trở ra được."
Nhìn ánh mắt ngạc nhiên của Yuri, Jessica hất nhẹ cằm hỏi: "Em có muốn vào đó không?"
Một phần tò mò trỗi dậy thôi thúc Yuri mở cánh cửa bước vào xem thử, nhưng mặc khác sự nhát gan đã ngăn lối khiến bàn tay đặt trên nắm cửa giữ nguyên chưa dám mở ra.
"Còn nhiều chỗ để đi lắm."
"Được, vậy chúng ta tham quan tiếp đi!"-Yuri được sự mở lời cứu cánh của Jessica liền một mạch chuyển hướng đi tiếp, căn phòng này tốt nhất cô không nên bước vào.
Khóe môi vẽ lên nụ cười khinh thường, họ Kwon này vẫn còn rất nhát gan.
Theo sau Jessica đến những nơi cô ấy dẫn đường, môi Yuri không thể nào khép lại được, đôi mắt hết trầm trồ rồi lại chớp chớp mấy cái như không tin nổi thứ đang nhìn thấy, phía sau cánh cửa khách sạn là bãi biển nắng rực rỡ, còn một cánh cửa khác lại là tòa cao óc cao chọc trời về đêm có thể nhìn thấy những ánh đèn đường và bảng hệu sáng lấp lánh bên dưới.
"Dù sao cũng không phải thực, chỉ là đánh lừa thị giác của chúng ta thôi."
Yuri nhìn xuống bên dưới có chút choáng váng vì độ cao ngất của nó: "Vậy rơi từ trên đây xuống cũng không chết phải không?"
Jessica đưa tay kéo cánh tay Yuri lùi lại: "Cẩn thận, em là người sống nên vẫn sẽ chết nếu rơi xuống đấy."
Nhìn khuôn mặt ngạc nhiên của người trước mặt, Jessica dời bàn tay của mình đặt trên ngực trái của Yuri, cảm nhận từng nhịp đập trái tim vang lên: "Em là người sống, có nhiều chuyện tôi vẫn cần người sống như em thực hiện. Ở lại bên tôi có được không, Kwon Yuri?"
Bị lời nói và ánh mắt chân thành của Jessica làm cảm động, trước khi đến đây cô cũng đã từng suy nghĩ rất nhiều sau khi gặp quản lý Kim, đặc biệt lúc Jessica cứu sống mình Yuri cũng đã đưa ra quyết định cho bản thân, thế nhưng cô vẫn muốn thử xem sự nhẫn nại của Jessica với mình đến mức độ nào: "Nếu em không đồng ý chị sẽ đẩy em rơi xuống đó sao?"
Jessica cười khẩy đẩy nhẹ người Yuri ra xa không đáp trả lại.
"Nếu số phận đã sắp đặt như vậy tôi sẽ thử, nhưng những đãi ngộ của thế giới thực vẫn phải trả đầy đủ cho tôi đấy."
Hàng chân mày khẽ nhướng lên như không tin vào tai mình vừa nghe được, Jessica muốn xác nhận lại: "Em sợ tôi sẽ đẩy em xuống đây sao?"
"Không phải, thực ra tôi rất tò mò về khách sạn này và chị, nếu nó thực sự là công việc ý nghĩa tôi rất muốn thử sức bản thân mình."-đột nhiên hình ảnh cô gái trong giấc mơ hiện lên với nụ cười ấm áp và rạng rỡ xuất hiện trong đầu Yuri, lẽ nào cô gái đó là quá khứ của chị ấy, vậy thì nó khiến cô càng hiếu kỳ hơn vì chị ấy của lúc xưa thật đẹp và hiền lành.
"Tốt lắm, em đã có một quyết định đúng đắn!"-Jessica vui vẻ quay trở lại cánh cửa.
.
.
.
Ngồi trong phòng đối diện ba nhân viên chủ chốt của khách sạn, Yuri bỏ qua ánh mắt đang săm soi bộ quần áo của mình từ họ lên tiếng nói trước: "Chào mọi người, từ giờ tôi sẽ là quản lý mới của khách sạn."
Người trông lớn tuổi nhất ngồi gác chéo chân đạo mạo nói: "Tôi là An