Chap 27
"Trong tình huống này một idol nổi tiếng như cô không nên đưa Yuri về nhà, chuyện này tôi thích hợp để làm hơn."
Taeyeon khẽ nhăn mày không vui, càng tức giận hơn khi những lời cô gái trước mặt nói đều đúng, nhưng không sao, cô vẫn còn cách.
Nhận được điện thoại của Taeyeon, Tiffany nhanh như chớp đã có mặt tại "hiện trường", nhưng không như mong đợi ban đầu tưởng rằng chỉ có Yuri và Taeyeon ở đó, vẻ xán lạn trên khuôn mặt Tiffany tắt ngấm đi khi trông thấy Jessica đang ngồi phía đối diện.
"Đáng lẽ mình nên đoán ra cũng có cô ấy ở đây mới phải."-Tiffany lầm bầm.
"Cô nhờ đúng người lắm, Tifany, cô mau nói cho Taeyeon biết mối quan hệ của tôi và Yuri đi!"-Jessica không vội cau có, trước nhất là phải đánh dấu chủ quyền để họ Kim đó dập tắt mọi hy vọng, còn về Tiffany từ từ tính sau vậy.
Taeyeon nheo mắt không hiểu Jessica muốn nói gì, cô nhìn sang Tiffany gặn lại: "Cô ấy nói gì thế?"
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
"Ờ thì...Yul và cô ấy đang quen nhau, hồi sáng này chính miệng Yul đã thừa nhận."
Jessica chêm vô: "Yul, em ấy còn chủ động hôn tôi trước mặt Tiffany."
Taeyeon không tin một người cẩn trọng như Yuri lại làm chuyện cảm tính như lời Jessica nói, nhưng cái gật đầu xác nhận của Tiffany đã đánh bay hết tất cả, chôn vùi luôn thứ tình cảm vừa chớm nở của cô dành cho Yuri: "Ra là vậy, xem ra tôi lo chuyện bao đồng rồi."
Tiffany nhìn Taeyeon buồn bã bỏ đi cũng vội chạy theo, hơn hết cô muốn tránh càng xa càng tốt tảng băng này. Jessica định ngăn Tiffany đi cùng Taeyeon nhưng bàn tay ngăm đã nắm lấy vạt áo khoác của cô níu lại.
"Em là say thật hay đang giả vờ thế?"-Jessica nhận ra đó chỉ là cái nắm vô thức của Yuri, cô thở dài ngồi xuống ghế. Lúc này Jessica mới có dịp nhìn kỹ khuôn mặt ưu tú từng khiến bao nhiêu người phải say đắm của cô gái trẻ.
"Lẽ nào trái tim mình thật sự đã bị rung động lần nữa? Không thể nào..."
"Em là một cô gái lương thiện, đó là ưu điểm nhưng cũng là nhược điểm lớn nhất của em. Tính cách này cũng khiến tôi không thể xác định được em có thích mình hay là vì muốn bảo vệ người khác nữa."
Những ngón tay mơn trớn vuốt nhẹ trên da mặt mịn màng của Yuri, Jessica như tự hỏi chính mình: "Trái tim của em có hướng về tôi hay không?"
.
.
.
An Nae Sang kéo Moon Chae Won vào một góc khuất khi cả hai nhìn thấy Jessica đang dìu quản lý Kwon vào phòng ngủ của cô ấy.
"Tôi đã nói rồi, sớm muộn gì họ cũng sẽ đến với nhau thôi."
"Ông không có mắt à? Nhìn sao cũng cảm thấy quản lý Kwon không hề tự nguyện, chúng ta cứ thế để chủ tịch Jung "hại đời" cô gái tốt bụng này sao?"
"Hay là bà đi vào ngăn chủ tịch lại đi!"
Moon Chae Won giả lả quay người đi về hướng ngược lại: "Tôi không nhìn thấy gì hết."
"Thật là, cái người này...tôi cũng không nhìn thấy gì đâu chủ tịch Jung, cô cứ tiếp tục đi."
1
.
.
.
Yuri choàng tỉnh khỏi cơn say khi dòng nước lạnh buốt chạm vào cơ thể mình, chính xác là khuôn mặt cô lúc này đang hứng chịu những tia nước bắn ra từ vòi sen đang cầm trên tay Jessica.
"Đủ rồi...Jessica..."
Jessica cảm thấy đã đủ mới tắt vòi sen treo lại giá, nhìn Yuri ướt sũng ngồi trong bồn nước, cô chật lưỡi mỉa mai: "Aigoo, quản lý Kwon của chúng ta tửu lượng thật tốt. Nhờ em mà cái lưng già cõi của tôi bị đau nhức trở lại đấy."
Yuri đưa tay lên vuốt số nước còn dính trên mặt của mình xuống, vừa định đứng dậy khỏi bồn tắm Jessica đã quay người lại sấn tới làm cô hoảng hồn ngồi luôn trở lại bồn.
"Em ăn mặc kín đáo như thế sao lại chọn đồ lót gợi cảm vậy hả? Em nghĩ gì mà lại mặc nó?"
Ánh mắt Yuri theo hướng chỉ tay của Jessica nhìn xuống ngực mình, nước thấm qua lớp áo sơ mi trắng làm hiện rõ lớp áo ngực màu đen bên trong, Yuri vừa mệt vừa lạnh nên cũng không còn hơi sức đâu ngượng ngùng, đôi co với cái người trước mặt nữa.
"Tôi biết rồi, chị để tôi thay bộ đồ khác đi, thế này sẽ cảm lạnh mất."
"Sẽ không chết được đâu, nhưng nhìn em bây giờ đúng là rất thảm hại."-lần này Jessica đã bỏ ra ngoài thật, cô đóng cửa lại, khuôn mặt nghiêm túc liền điểm lên tia phấn khích: "Vừa rồi mình rất ngầu có phải không? Em ấy sẽ nghĩ rằng mình là người khó tính đây mà."
Yuri bước ra với cơ thể chỉ quấn mỗi khăn tắm che đậy những chỗ cần thiết, cô dè dặt đứng trước