Chap 36
Nhìn vào hồ nước phản chiếu hình ảnh ân ái của hai con người trước mặt, thần pháp sư tức giận sấn tay áo lên định chạy đến can ngăn nhưng đã bị thần tình duyên ngăn lại.
"Chị định đi đâu thế hả?"
"Còn đi đâu nữa, đi cứu thái tử chứ đâu. Em không thấy ngài ấy mất hết pháp lực nên mới bị ả ta uy hiếp sao?"
Thần tình duyên chỉ tay vào mặt hồ, thản nhiên đáp: "Em chỉ thấy thái tử rất phối hợp thôi, biết đâu ngài ấy đang hưng phấn, chị xuất hiện không đúng lúc sẽ phá hỏng chuyện tốt của họ."
Phất tay một cái, mặt hồ nhanh chóng biến mất hình ảnh chỉ còn lại bóng các vị thần xuất hiện, thần chị cả lên tiếng: "Được rồi, chuyện riêng tư của thái tử chúng ta không tiện can thiệp hay dòm ngó. Dù sao thái tử cũng đang làm chủ thế cục, không có gì đáng bàn nữa. Kết thúc tại đây."
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
.
.
.
Nhìn Jessica ngoan ngoãn nhắm mắt lại, cơ thể nữ thần với những đường cong tuyệt tác bày ra trước mắt, trong một thoáng Yuri đã bị nhấn chìm bởi vẻ đẹp ấy.
Từ thế bị ép buộc, giờ đây phần cảm xúc đang dâng trào đưa lối thôi thúc Yuri theo bản năng muốn hoan ái cùng người phụ nữ này.
Những nụ hôn triền miên bất tận, những động chạm kích thích cực hạn, lúc mãnh liệt, lúc nhẹ nhàng nâng niu, nhìn nét mặt mê ly câu dẫn hưởng thụ của Jessica, Yuri muốn đem đến khoái cảm nồng nhiệt hơn nữa cho cả hai, hòa quyện vào nhau thứ cảm xúc phức tạp nhưng không kém phần bùng cháy.
.
.
.
Trải qua một lúc lâu sau cuộc ân ái nồng nàn, cả Yuri và Jessica vẫn chưa ngủ được. Nằm trong vòng tay của Yuri, Jessica đã rất cố gắng không trở mình nhưng Yuri vẫn nhận ra được rằng cô đang thức.
"Chị là vui quá nên không ngủ được sao?"-giọng Yuri trầm ấm cất lên, bàn tay đặt hờ hững trên bờ vai trần của Jessica bất giác vỗ về, lý trí trong cô đang lý giải cho sự chiều chuộng đó vì mình đã lấy đi lần đầu tiên của Jessica, nhưng mặc khác Yuri cũng không thể phủ nhận cảm giác hưng phấn ấy, cô đang rất mâu thuẫn.
Jessica khẽ cười bâng quơ, so với niềm vui sướng thì cô càng sợ hãi hơn: "Nếu không có được sẽ không sợ phải mất đi. Lúc trước tôi sợ em chỉ là một con người bình thường phải đối diện với sinh lão bệnh tử, còn giờ lại lo sợ em quá cao quý, một người bị nguyền rủa không thể chết đi được khi biết sợ hãi cũng sắp đến lúc trả giá xong cho tội lỗi của mình."
Yuri nheo mắt suy nghĩ về lời nói ảo não của Jessica, cô ấy luôn lo sợ điều này sao: "Chị biết rõ như vậy vì sao còn muốn tiếp tục cùng tôi, chị muốn giải thoát sớm à?"
Jessica nghiêng người ngẩng đầu lên nhìn rõ khuôn mặt của người bên dưới, ngón tay thon dài chạm vào từng đường nét sắc sảo trên khuôn mặt Yuri, khoé môi nở nụ cười buồn đáp: "Lúc trước tôi rất muốn giải thoát khỏi cái lời nguyền bất tử này nhưng không được. Thậm chí tôi từng muốn phá hủy cái cây mục nát đó, kết quả nó càng lúc càng xác xơ nhưng vẫn sừng sững đứng ở khách sạn. Từ khi gặp em, trải qua nhiều chuyện cùng nhau, cái cây càng ngày càng tươi tốt và đâm chồi nhiều hơn, đó là dấu hiệu rõ ràng cho thấy thời