Chap 44
Kim Soo Hyun hốt hoảng chạy bán sống bán chết khỏi phòng thay đồ trong trường học. Sau khi từ khu rừng kỳ dị đó trở về cô đã luôn cảm thấy bất an, không ngờ ngay cả trường học hiện tại cũng đầy ấp những oán khí đáng sợ, nếu cứ tiếp tục thế này nó sẽ nuốt mất linh hồn của cô thôi.
AAAAA
Kim Soo Huyn sợ hãi vấp ngã xuống bật cầu thang, những tưởng rằng cô sẽ tiếp đất rất thảm hại, không ngờ một bàn tay ai đó đã vươn ra giữ chặt eo cô lại.
"Yuri unnie..."
Yuri mỉm cười với Soo Hyun, ánh mắt sau đó liền sắc lại quay sang oán khí phía sau khiến nó sợ sệt vội tán ra xa. Lúc này phía sau Yuri, thần pháp sư cũng đã đi tới, đôi mắt dữ tợn đằng đằng sát khí nhìn chăm chăm vào Soo Hyun.
"Cô gái này đã bị hồn ma đó nuốt mất linh hồn rồi, cô ta không phải linh hồn của thể xác này."
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Soo Hyun chưa hết hoảng sợ lại bị thần pháp sư dọa thêm một trận sợ xanh mặt, hai tay nắm chặt cánh tay Yuri nép phía sau lưng cô không dám nói lời nào.
"Thần pháp sư, chuyện của cô gái này ta đã giải quyết. Linh hồn của cô ấy từng là một đứa trẻ tốt, thể xác này cũng từng phạm lỗi lầm lớn với linh hồn của em ấy, hãy để Soo Huyn dùng thể xác này để làm những việc tốt đi."
"Nếu người đã nói vậy thần cũng không có ý kiến gì. Nơi này không tiện ở lâu, chúng ta tìm một nơi khác nói chuyện đi!"
.
.
.
Kim Soo Hyun lúc này đang đứng trước mặt hai bà lão có khuôn mặt giống hệt nhau, nhưng một người vẻ mặt rất ôn hòa dễ gần khác biệt hoàn toàn với bà lão tràn đầy sát khí lúc nãy. Cô không hiểu sao Yuri lại đưa mình đến gặp họ, nhưng trực giác của một hồn ma như cô tin rằng Yuri sẽ không hại mình, dù cô ấy không còn giống trước đây cô từng biết nữa.
Yuri quay sang Kim Soo Hyun vào thẳng vấn đề: "Tôi không dông dài nữa, tôi hỏi em, em có từng nhìn thấy mặt tên sát nhân đó không?"
Soo Hyun lắc đầu không chắc chắn đáp: "Em không tận mắt nhìn thấy, nhưng khi ngồi trên xe chạy về khu rừng, em có nhìn thấy người đàn ông lái chiếc ô tô màu xanh da trời cùng hướng với xe bọn em, phía sau xe dường như có một hồn ma khắp người đầy máu, nhìn rất giống những hồn ma bị vứt xác trong rừng."
"Bây giờ không cần nhiều thời gian, chỉ cần có điểm nghi ngờ tôi đều muốn thử."-Yuri bước thêm một bước đến gần Kim Soo Hyun hơn, hai bàn tay chầm chậm đưa lên đặt lên hai thái dương cô ấy, đều đều giọng tiếp tục: "Em hãy nhắm mắt lại, cố nhớ đến khuôn mặt người đàn ông trên chiếc xe màu xanh da trời đó."
Từ ngạc nhiên, Kim Soo Hyun cũng nhanh chóng làm theo lời Yuri nhắm mắt lại, những ký ức chợt hiện về cảnh tượng ngày đi dã ngoại hôm đó.
"Ok Taecyeon!"
Yuri khẽ lên tiếng khi nhận ra khuôn mặt người quen, hắn ta là bạn học của Yuri lúc còn ở nước ngoài, nếu như là hắn ta thật sự thì Taecyeon quả thật đã trở thành quỷ dữ rồi, không thì cũng nằm trong tầm ngắm của bọn quỷ dữ khát máu.
"Thần pháp sư, trong thời gian này hãy thay tôi bảo vệ em ấy. Tôi và thần Soshiwinter còn có việc phải làm."
Kim Soo Hyun nghe Yuri đưa mình cho bà lão hung dữ đó liền lùi lại một bước, cô