[Longfic] Khách Sạn Ánh Trăng

Chương 53


trước sau


Chap 51




Cơ thể Jessica và Yoona bay đến hòa nhập vào ánh sáng chói lọi của cây cổ thụ đang lơ lửng trên không trung phía trước, cả bầu trời đem ngòm bỗng chốc sáng rực lên, đến khi định hình nhìn rõ lại, cây cổ thụ ban nãy giờ đây đã trở thành thanh bảo kiếm toát ra sức mạnh uy lực đang bay vòng quanh người Yuri.

Thần Soshiwinter bước tới hô to lên: "Thần kiếm, mau trảm hắc ma trong người thái tử!"

Thanh bảo kiếm rung nhẹ lên phát ra luồng sáng màu xanh nhạt chiếu rọi khắp người Yuri, sau đó vung một đường lớn, phất mạnh một cái đã đánh bay ma khí khỏi người Yuri.

Ánh mắt đỏ rực dần chuyển lại màu đen láy vốn có, Yuri đã lấy lại ý thức và sức mạnh của mình, nhìn thần kiếm ngay trước mặt, trái tim cô khẽ nhói lên đau đớn. Yuri bây giờ đã nhận ra mọi thứ, nhưng đại cuộc quan trọng không cho phép cô có thời gian để đau xót quá lâu.

Đưa tay ra trước quyết đoán thốt lên: "Thần kiếm!"

Bảo kiếm nhanh chóng bay tới tay Yuri, người kiếm hợp nhất tạo nên nguồn sức mạnh cực đại vô cùng khủng khiếp.

"Quỷ vương, đã đến ngày ngươi đền tội thật sự rồi."

Thần Soshiwinter cùng các người em của mình đỡ nhau đứng dậy, thứ họ nhìn thấy lúc này chính là hình ảnh thái tử Yuri bay vút lên bầu trời, nhắm đến ngọn núi cao nơi phong ấn Quỷ vương.

Thần pháp sư vẫn chưa hết lo lắng nhìn lên bầu trời: "Chị cả, thái tử sẽ thắng chứ?"
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});

Thần Soshiwinter khẽ cười, bà đã biết trước được kết quả sẽ xảy ra: "Đương nhiên rồi, thần kiếm cùng thái tử Yuri chính là khắc tinh của quỷ vương, lão già đó đã sống quá lâu trong thù hận và tội ác của lão ta. Mọi người nhìn kìa!"

Tất cả mọi người nhìn lên bầu trời đang bắt đầu tản đi những áng mây đen, một bầu trời trong xanh và quang đãng dần hiện ra một cách rõ ràng hơn. Từ trên cao, thái tử Yuri đã bay về đứng trước mặt họ, nở một nụ cười buồn: "Quỷ vương đã bị tiêu diệt rồi!"

.

.

.

Sau khi cây cổ thụ hóa thành thần kiếm, khách sạn ánh trăng theo đó cũng đã biến mất vĩnh viễn. Đứng từ đỉnh núi cao nhìn xuống khung cảnh rừng núi xung quanh, Yuri cô độc nhìn bảo kiếm đang hiện ra trước mặt, trầm giọng lên tiếng: "Dù biết trước sẽ là kết cục như thế này nhưng tôi vẫn luôn hối tiếc vì chưa thể nói lời chia tay em một cách trọn vẹn."

"Nhưng tôi đã thực hiện được lời hứa của mình, cho em thấy được một thái tử uy nghiêm diệt trừ quỷ vương dũng mãnh như thế nào, và còn..."

Những ngón tay run run đưa ra nhưng không chạm vào thần kiếm, Yuri đau xót nói lời cuối cùng: "Tôi sẽ luôn nhớ đến em... Sica!"

.

.

.

Cung điện thiên giới uy nghiêm và tráng lệ, nơi những vị thần đang đứng trước điện chào đón thái tử trở về nhà sau khi lệch kiếp và diệt trừ ác ma hung hãn.

Yuri cùng 12 vị thần đứng ngay giữa điện hành lễ với Ngọc Hoàng.

"Hoàng Nhi đã trở về, hoàn thành sứ mệnh phụ vương giao phó!"

"Thái tử Yuri quả không làm ta thất vọng, bây giờ con đã lập được công lớn còn có trong tay thần kiếm sức mạnh uy vũ. Nói xem, thái tử Yuri muốn ta thưởng gì cho con?"-tâm trạng vui vẻ, Ngọc Hoàng lên tiếng hỏi Yuri ngay trên điện.

Yuri cúi người cung kính đáp: "Đó là trách nhiệm của Hoàng Nhi, con không dám nhận công, nhưng có một chuyện con muốn xin phụ vương."

Hàng chân mày uy mãnh khẽ nhướng lên, Ngọc Hoàng lên tiếng hỏi: "Con muốn xin ta điều gì?"

Yuri phất tay một cái, thần kiếm trong người hiện ra trước mặt, lúc này Yuri đã ngẩng đầu lên nhìn về phía ngọc hoàng: "Trong lúc diệt trừ quỷ vương, hai phàm nhân Jessica và Yoona cũng có công rất nhiều, mặc dù trước đây đã từng phạm lỗi lầm nhưng cũng đã hối lỗi và lấy công chuộc tội. Mong phụ vương cho họ được phục sinh trở lại."

Thần Soshiwinter theo sau cũng cung kính lên tiếng tiếp lời Yuri: "Thần cũng xin Ngọc Hoàng ban cho hai phàm nhân này ân huệ, họ đã giúp sức cho thái tử rất nhiều trong thời gian còn ở hạ giới."

Đôi mắt uy lãnh nhìn vào thần kiếm ở giữa điện, Ngọc Hoàng rời mắt nhìn lại đứa con gái của mình. Trước nay thái tử đã từng giúp thiên giới lập được rất nhiều chiến tích, con gái người cũng chưa từng cầu xin ông bất kỳ điều gì. Lần này hạ giới lại động lòng phàm, xem ra khó bề quay đầu lại.

"Muốn ta phục sinh hai phàm nhân đó cũng được, nhưng cái giá không hề nhỏ, Hoàng Nhi có chấp nhận đánh đổi hay không?"


Yuri cúi đầu đáp trả: "Hoàng Nhi chấp nhận."

"Hãy đầu thai cùng bọn họ 13 kiếp. Thần kiếm này tuy uy lực to lớn nhưng sát khí trong đó vẫn không hề nhỏ, nếu con cầu xin ta phục sinh cho 2 phàm nhân này, con phải có nghĩa vụ giám sát họ, không để họ đi lầm đường lạc lối. Có điều ta chỉ giữ lại ký ức của con, tất cả quyền năng của con đều

sẽ không còn."

"Hoàng Nhi tạ ơn Phụ Vương!"

Ngọc Hoàng lên tiếng nhắc nhở: "13 kiếp sẽ là 13 lần sinh lão bệnh tử, luân hồi đau đớn vô vàn, nếu không biết tu tâm dưỡng tính, rơi vào trầm mê ta cũng sẽ không nương tình."

"Là Hoàng Nhi cam tâm tình nguyện, quyết không hối tiếc."

Ánh mắt cương nghị trần đầy quyết tâm vào lời nói của mình, so với chuyện sống cô độc cả đời trong quyền lực và bất tử, Yuri muốn được một lần nữa cùng người mình yêu nếm trải cay đắng ngọt bùi của nhân gian. Lần này phụ vương coi như đã rất nhân nhượng khi không lấy đi ký ức của cô, Yuri sẽ đi khắp mọi nơi để tìm ra Jessica, tìm ra cô ấy trước tiên và theo đuổi Jessica.

.

.

.

Thần Soshiwinter thở dài vung tay lên, hình ảnh cô gái trẻ đang ngồi say sưa thiết kế mẫu trang phục của mình hiện lên trước mắt: "Thái tử, người càng ngày càng mặt dày, không còn pháp lực nhưng cũng biết cách để sử dụng nó thật. 12 kiếp rồi, thần đã làm "la bàn" tìm người cho thái tử 12 kiếp rồi."

Yuri vỗ nhẹ lên vai Thần Soshiwinter, vẻ mặt biết ơn thốt: "Cho nên trong tất cả các chư thần, ta đặc biệt có tình cảm với người nhiều nhất. Đây là kiếp cuối cùng của ta và em ấy..."

Thần Soshiwinter lại nhìn ra ánh mắt ưu tư buồn bã của thái tử, tuy nói rằng 13 kiếp luân hồi. Nhưng bằng cách nào đó, mỗi kiếp số cả hai đều không sống quá 30 tuổi, duy chỉ có một điều không thay đổi. Nhờ có thái tử cảm hóa, 12 kiếp số của Jessica đều trôi qua một cách nhẹ nhàng và bình yên, không phải rơi vào lầm lỗi.

"Bản tính em ấy không xấu, sóng gió dù lớn cách mấy, chỉ cần có một người bên cạnh toàn tâm toàn ý gánh vác cùng, Jessica sẽ không sao. Nếu như năm xưa khi gặp biến cố lớn, ta và em ấy gặp nhau, có lẽ kết cục lúc đó sẽ khác rồi."

"Nhưng như vậy cũng sẽ không có thần kiếm và 13 kiếp số luân hồi này, tạo hóa vốn dĩ đã sắp đặt mọi thứ. Chúng ta dù có biết trước nhưng chưa chắc có thể thay đổi được."

Yuri khẽ cười: "Cảm ơn người, ta phải đi tìm cô ấy đây. Tạm biệt!"

.

.

.

Nắm lấy bàn tay thon dài mềm mại đan chặt, Yuri mỉm cười đưa Jessica vào điện diện kiến Ngọc Hoàng.

"Hoàng Nhi tham kiếm Phụ vương."

Jessica sau 13 kiếp luân hồi bây giờ cũng đã khôi phục toàn bộ ký ức của những kiếp trước. Lúc này lần đầu tiên nhìn thấy Ngọc Hoàng, trong lòng không khỏi có phần run sợ, nhưng có Yuri bên cạnh, cô đã không còn sợ hãi nữa.

"Tham kiến Ngọc Hoàng!"
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});

Ngọc Hoàng nhìn cô gái được thái tử nhắm trúng một lúc, sau đó mới lên tiếng: "13 kiếp ở trần gian vừa tròn 1 năm trên thiên giới. Nhưng ở kiếp cuối cùng, Jessica Jung, cô đã không màn sống chết của bản thân, bảo vệ nguyên thần cho thái tử cũng là con gái ta. Mọi lỗi lầm trong quá khứ xem như đã qua, đại công này thiên giới sẽ ghi nhớ."

Jessica nhìn sang Yuri thâm tình khó nói hết. hai người họ đối với nhau đã không màn tới sống chết của bản thân, cho nên càng không nói đến chuyện làm vì mục đích công cán gì.

"Ta ban cho ngươi thân thể bất tử, trở thành thần kiếm bên cạnh cùng thái tử bảo vệ thiên giới, ngươi có đồng ý hay không?"

"Thần cảm tạ Hoàng ân!"

Yuri đứng bên cạnh suốt buổi chỉ biết im lặng mỉm cười, từ khi trở về thiên giới cô đã sớm biết được kết cục viên mãn này rồi, chỉ là cố tình dọa cô nàng của cô một chút thôi.

"Kết cục này em đã hài lòng chưa, Sica?"-Yuri ôm Jessica từ phía sau thì thầm bên tai cô khi cả hai đang đứng ở vườn hoa viên trong cung thái tử.

"Hài lòng, đương nhiên rồi. Chúng ta sẽ không phải chia ly nữa, dù là thân phận gì em cũng cam tâm tình nguyện."

"Không đâu, đối với Yul, em không cần có thân phận gì, vì em đã nằm trong trái tim Yul từ lâu rồi."

.

.

.

END.




Kết không buồn nhé, 13 kiếp luân hồi các bạn tự tưởng tượng ra đi ha ^^








trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện