“Bình mặt đơ?”“Thành đào hoa?”“Không đùa chứ!!”Hai người bạn thân lâu ngày không gặp nhưng không hề tay bắt mặt mừng hay hỏi han nhau mà là...“Con mịa nó!Bạn thân như cậu đúng là khổ tôi mà!Nhìn mặt bạn mà còn không nhớ lại nhận ra mặt vợ tôi...nói cho mày biết có vợ rồi cấm tư tưởng đến vợ tooi nghe chưa không tôi đánh gãy chân cậu!!”“Cậu cũng có nhớ mặt tôi đâu mà nói!Nãy tôi trêu cái Lan thôi chứ giờ tôi chỉ yêu vợ tôi thôi ai thèm vợ cậu.”“Hai người bình tĩnh coi đều là bạn bè mà sao mới gặp đã lao vào cãi nhau vậy.”Mẹ cô đứng ra giảng hoà.”À Thành tớ tưởng cậu sang nước ngoài rồi sao còn ở lại?”“Tớ định đi thật nhưng hôm đó một học muội đã giữ tớ ở lại,giải thích cho tớ hiểu rằng tớ không nên chấp mê bất ngộ cứ mãi nghĩ về người con gái không thuộc về mình,cũng không nên vì thế mà trốn tránh mọi người.Tớ cũng bắt đầu trân trọng tình cảm của người con gái đó và hẹn hò với cô ấy,cũng đã kết hôn và có con luôn rồi.”Bố anh cười nhạt.Bố cô thấy vậy qua vỗ vai bạn.“Cậu cuối cùng cũng bỏ được thói trăng hoa rồi.Giỏi lắm bạn tôi!!À mà đứa con mà cậu nói là thằng nhóc hỗn xược học lớp tôi hả?”“Đúng rồi thằng con tôi còn bảo cậu cướp vợ nó.Đừng nói cậu bỏ vợ ngoại tình với nữ sinh nhé!”Bố cô tức quá dúi đầu bố anh xuống.“Ngoại ngoại cái đầu cậu!!Không phải thằng con cậu cứ bám díu lấy con tôi thì tôi đâu phải giả vờ làm người yêu con bé!!”“Càng già càng nham hiểm nhe.Nhưng mà con tôi thực sự thích con cậu,hay nể tình bạn bè mà gả con bé cho con tôi đi.”“Con