Edit+beta: Diệp Hạ
Thi cuối kì đã xong nhưng học kỳ này còn chưa có chấm dứt, tiếp tục học thêm mấy ngày, ngày cuối cùng còn an bài họp phụ huynh, mục đích chính là để nhà giáo cùng gia trưởng hợp tác, cho dù là nghỉ đông năm mới cũng muốn cho bọn họ thời khắc ghi nhớ bản thân là học sinh sắp tham gia cao khảo.
Bốn giờ chiều, học sinh các ban cao tam cũng đã bắt đầu quét tước vệ sinh, chuẩn bị nghênh đón phụ huynh.
Quý Trạch đứng ở trên giảng đài, cầm phấn viết viết 'hoan nghênh các vị gia trưởng', hình chữ đoan chính, đầu phấn hữu lực, như là chữ in. Giang Hạo ở bên cạnh tô đậm thêm mấy nét để dòng chữ dễ thấy hơn, và tô màu ở giữa.
Chuẩn bị xong xuôi, Quý Trạch liền nói: “Các đồng học đã làm xong thì đi ra cửa trường học đón mấy vị phụ huynh vào đi, họp phụ huynh cũng sắp bắt đầu rồi.”
Mẹ Vu Hoa Canh cùng ba Lương Trác xem như là nhóm phụ huynh tới tương sớm, bọn họ được dẫn đến chỗ ngồi ngồi xuống, trên bàn dán tên của con mình.
Hai người bọn họ là hàng xóm, thường xuyên gặp mặt, không giống những người khác, cùng người bên cạnh giới tán gẫu hai câu liền cúi đầu yên lặng chơi di động, nhìn xem sách giáo khoa đứa con nhà mình linh tinh. Bọn họ tán gẫu đến phi thường khoái trá, thậm chí nói đến việc trong nhà chuẩn bị đồ ăn gì, mời nhau cùng ăn. Mẹ Vu Hoa Canh trên đường tới còn thuận tay mua chút điểm tâm, phân cho ba người, Vu Hoa Canh, Lương Trác, Quý Trạch đều có.
Mấy đồng học khác thấy, trêu chọc: “Này là họp phụ huynh mà tôi thấy cứ như là thân gia gặp mặt á.”
Có vài người nghe được cũng nhịn không được nhìn qua, càng nhìn càng cảm thấy như vậy.
Mà đương sự Vu Hoa Canh đang ăn bánh ngọt, tự động đem mọi tạp âm ngăn cách.
Lúc này, Quý Trạch nghe được thanh âm của mẹ mình từ cửa phòng học truyền đến, theo bản năng quay đầu nhìn qua, phát hiện mẹ cậu đang cùng một dì xa lạ nói chuyện, từ từ đi đến. Không biết là mẹ của ai.
Giang Hạo cũng trở về thấy được, biểu tình kinh ngạc: “Mẹ, sao mẹ lại tới đây?”
…?? Mẹ? Mẹ Giang Hạo? Không phải nói mẹ hắn ở bên ngoài đi công tác, không kịp trở về sao?
Quý Trạch nhất thời cứng lại rồi, có loại cảm giác như gặp mặt cha mẹ hai bên.
Mặt mẹ Quý lộ vẻ kinh ngạc, “Mới vừa nói con trai chị cùng con trai tôi cùng một lớp tôi đã cảm thấy thật khéo, nguyên lai là Giang Hạo a, đứa nhỏ nghe lời.”
Mẹ Giang ngây ngẩn cả người. Nghe lời? Thật sự là đang nói con trai nhà mình sao?
Ngây người xong lại rất nhanh lại khôi phục thái độ bình thường, nhìn nhìn Quý Trạch cùng mẹ Quý, nói: “Nguyên lai là ngồi cùng bàn, vừa vặn, tôi thường xuyên nghe nó nói đến Quý Trạch, thành tích đặc biệt tốt, là lớp trưởng của bọn nó.”
Trước nghe Giang Hạo nói mấy lần, cho rằng cũng chỉ là đứa nhỏ hướng ngoại thích nháo, còn lo lắng con trai nhà mình làm lớp trưởng người ta ầm ĩ đến không chịu được, ảnh hưởng người ta học tập. Không nghĩ tới hiện tại vừa thấy, mới phát hiện Quý Trạch lớn lên nhu thuận xinh đẹp, cực kỳ nhã nhặn, đúng là bộ dáng nàng hy vọng ở con trai mình, sao đứa nhỏ nhà mình lại không học người ta vậy?
Giang Hạo hỏi: “Mẹ, mẹ quen dì sao?”
Mẹ Giang lắc đầu, cười nói: “Mới vừa đụng ở dưới lầu, mẹ không biết phòng học của con ở đâu, gọi điện thoại thì lại không ai nghe, may mắn gặp được một phụ huynh cùng lớp.”
“Nguyên lai là như vậy, con quên mang di động.” Giang Hạo híp mắt cười, bộ dáng tâm tình rất tốt, “Nhưng mà này thật khéo quá đi.”
Mẹ Giang nghe xong, thuận miệng nói hắn một câu, “Con xem con kìa, vứt sách bừa bãi lung tung, sao không học tập bạn cùng bàn một chút? Nhìn người ta ngoan ngoãn chưa kìa.”
“Vâng vâng.” Giang Hạo gật đầu có lệ, “Họp phụ huynh sắp bắt đầu rồi, chúng con cáo lui trước, các ngài tâm sự đi nha.”
Nói xong, liền ôm bả vai Quý Trạch kéo người ra ngoài.
Lão Điền cũng đã đi vào phòng học, đưa cho nhóm phụ huynh phiếu điểm học kỳ này.
Quý Trạch bị lôi chạy đi, nhịn không được quay đầu lại nhìn, phát hiện mẹ nhà mình cùng mẹ Giang cũng đã ngồi xuống, vui vẻ cười nói.
Cơ hồ là cùng thời gian đó, Giang Hạo cũng cười nói: “Cảm thấy mẹ của tôi cùng mẹ cậu có rất chuyện để tán gẫu, thật tốt.”
Quý Trạch dừng một chút, gật đầu, “Ân, thật tốt.”
Đi được vài bước, tốc độ của cậu chậm lại, Giang Hạo đã nhận ra, quay đầu nhìn cậu, nghi hoặc: “Làm sao vậy?”
Quý Trạch thấp thỏm nói: “Biểu tình vừa rồi của tôi có kỳ quái quá hay không? Tôi còn chưa kịp nói cái gì, mẹ cậu có thể hay không…”
Giang Hạo ôm vai cậu, thoải mái cười: “Yên tâm, bà không phải mới vừa khen cậu sao? Còn kêu tôi học theo cậu đó. Tôi là con trai của mẹ, hiểu rõ bà nhất, bà rất thích người như cậu vậy, nhã nhặn hiểu chuyện. Mẹ tôi vẫn luôn muốn tôi trở nên như vậy.”
Nghe xong lời này Quý Trạch mới khẽ buông lỏng khẩu khí.
Giang Hạo nhìn biểu tình của cậu không còn buộc chặt như vậy, nói: “Làm sao lại khẩn trương như thế, cũng không phải chân chính gặp người lớn, hơn nữa tôi thích thì mẹ của tôi đương nhiên sẽ không phản đối, nhiều nhất là khảo sát một chút.”
Quý Trạch gật gật đầu. Dù sao chuyện đó còn chưa đến, giờ chỉ có thể tận lực lưu lại ấn tượng tốt trước mặt dì.
Bởi vì khi họp phụ huynh xong là học sinh có thể thuận đường cùng cha mẹ trở về, cho nên bọn họ rời phòng học cũng không còn địa phương nào có thể đi, họ bước đi đến sân thể dục, ngồi trên xà kép nói chuyện phiếm.
Mông ngồi ở một bên, hai chân dẫm lên bên kia, rất tùy ý.
Gió nhẹ nhàng thổi tới, sượt qua hai má, vạt áo khẽ nhúc nhích.
Khó có được thanh thản.
Cùng không khí vùi đầu vào học tập ở trong lớp hoàn toàn khác biệt.
Giang Hạo hiếu động, không an phận ngồi trên xà kép, mà nắm lấy một thanh làm mấy động tác bay lên khác nhau., chơi một lúc lại đem cánh tay đưa ra sau đầu, hai cái chân dài tùy hứng mà vắt lên đầu đối diện, nâng mắt, tối đen như mực, hàm tiếu nhìn Quý Trạch.
Quý Trạch vỗ vỗ đầu gối hắn, ánh mắt thản nhiên, “Kiềm chế chút, nằm như vậy cánh tay không đau sao,