- Chia tay.- Lý do?- Em không giống con gái, anh không muốn có một người yêu mà lúc nào cũng bị người khác hiểu lầm là con trai!!Ha, được lắm, dám nói cô không giống con gái à. Cô bực mình, đưa tay lên xắn tay áo, dần cho Trịnh Gia Vũ một trận te tua.- Ok, chia tay thì chia tay. Mong cậu tìm được một người yêu đến gió thổi cũng bay.Thích chia tay thì chia tay, nhưng trước tiên cô cũng cần xả giận chứ, đâu thể chia tay một cách mất mặt như thế được.Trịnh Gia Vũ nằm lì dưới đất, toàn thân ê ẩm không đứng dậy nổi.Trên cành cây....- Huhu... Đồ khốn, dám bảo tôi không giống con gái, khốn nạn... Huhuhu.Cô ngồi trên cây, khóc nức nở. Dám chia tay vì lí do khốn nạn như thế, lòng cô sao có thể không đau chứ.Bỗng phía dưới có cảm giác lạ, cô cảm thấy thân cây run run. Cô ngó xuống thấy một thân ảnh đang đạp cây, chơi vơi mất đà cô ngã oạch xuống đất.- Mẹ kiếp, đứa nào đạp cây!??Cô xoa xoa mông, dáo dác tìm người đạp cây.Bố tổ, đứa nào rảnh thế không biết, bà đang khóc mà dám đạp cây.- Tôi đạp.Giọng nói vang lên. Cô quay sang nhìn... định mệnh, là lớp trưởng.Vốn dĩ cô muốn dần cho người rung cây 1 trận nhớ đời vì dám động đến cô, nhưng khi nhìn thấy tên lớp trưởng kia chỉ đành nén cục tức xuống đáy bụng, dùng giọng hậm hực.- Dũng cảm quá ta, hại người ta ngã còn nghênh ngang trình mặt.Làm sai còn mặt dày như thế.Anh liếc mắt nhìn cô, giọng khinh bỉ.- Trèo cây của trường, phá hoại của công, theo lí thì lên phòng hiệu trưởng uống lá chè xanh. Còn dám dùng giọng điệu đó với tôi.Cạn lời. Lí lẽ của lớp trưởng quả không sai bao giờ. Về độ điên của lớp trưởng cô khỏi cần so. Bởi độ điên của anh ta đang ở level max, còn cô, cô sau anh ta tận một bậc cơ mà.Cô phủi phủi bụi trên người, đứng dậy.- Vâng, là tôi sai. Lớp trưởng luôn đúng!!Anh ném cho cô khăn giấy.- Lau nước mắt đi, nhìn như quỷ.Ném cho cô khăn xong thì liền bước đi. Trong khoảnh khắc dáng vẻ đó làm cô nghĩ đến ông bụt trong Tấm Cám, nghĩ đến đó cô ngớ người, gạt hết suy nghĩ cũng nước mắt đi. Bụt gì chứ, con trai con đứa gì mà đanh đá, vô duyên, giống mẹ Cám thì đúng hơn.Giờ vào lớp.....Reng... Reng....- Cả lớp, đứng!!Giáo viên chủ nhiệm từ từ bước vào.- Ngồi xuống đi.Cả lớp ngồi xuống, cô nhìn giáo viên từ đầu đến chân, từ chân lên đầu. Oh!! Sau một mùa hè mà cô giáo béo hẳn lên.- Phùng Linh Đan, em nhìn cô gì mà ghê thế!!Cả lớp quay sang nhìn cô, thành phần nổi bật của lớp, đứng trong top 10 của trường về mọi lĩnh vực: quậy phá, nghịch ngợm, điên khùng, học tập, thể thao.... Và chiều cao 1m55 đáng tội nghiệp của cô gái.- Em chỉ soi xem năm nay cô béo