Mạnh Trì bước đi vội vã nhưng vẫn rất điềm tĩnh mang hai túi đồ ăn sáng quay trở lại phòng của Thẩm Khinh Nhược, cô đoán chắc Tạ Trăn cũng chưa rời giường cho nên mua nhiều hơn một phần.
Lúc về đến phòng nhìn thấy Thẩm Khinh Nhược vẫn còn đang tắm nên lặng lẽ rời khỏi khách sạn chạy về trường.
Sau khi kết thúc khóa vẽ vật thực buổi sáng thì Mạnh Trì cùng các bạn cùng phòng ở căn tin ăn qua loa, chỉ là sau đó không cùng họ trở về khách sạn ngủ trưa mà một mình đi dạo trong siêu thị ở gần đó, tìm kiếm sản phẩm thuốc lá có đầu lọc màu xanh dương.
Cô cố miêu tả cho nhân viên bán hàng biết điếu thuốc lá dài nhỏ, đầu lọc màu xanh nhạt bên trên có hoa văn màu trắng, khói thuốc có mùi bạc hà, mùi thuốc không quá nồng.
Sau hơn một tiếng, Mạnh Trì trở về khách sạn do trường sắp xếp, các bạn cùng phòng còn đang ngủ, cô rón rén đi vào nhà vệ sinh, lấy thuốc là trong balo ra, tổng cộng hơn mười hộp, chất thành một ngọn núi nhỏ trên kệ.
Cô mở từng gói ra, có vài gói nhìn bên ngoài khá giống nhưng thực tế không dính dáng gì nhau, có vài gói cũng là đầu lọc màu xanh dương nhạt nhưng mùi khói thuốc rất nồng, cô không hút thử, chỉ châm lên cầm trong tay quan sát.
Cuối cùng cô gom hết các bao thuốc vào trong balo, không có gói thuốc hiệu của Thẩm Khinh Nhược.
Có mấy nhân viên bán hàng nói cho cô biết, có thể lên Taobao tìm thử, nói không chừng là thương hiệu nước ngoài nào đó.
Cô lên mạng tìm một lượt cũng không thu hoạch được gì, cho nên ôm tia hi vọng cuối cùng, dựa vào ấn tượng đại khái trong đầu vẽ một bức tranh về điếu thuốc, cũng dùng câu chữ miêu tả mùi vị đặc trưng của nó sau đó đăng lên tài khoản Weibo của mình.
Trước đây Mạnh Trì rất ít khi hoạt động sôi nổi như vậy, mấy hôm nay liên tục đăng Weibo, nhiệt cũng cao hơn trước đây, hơn nữa hôm qua được một họa sĩ tài khoản có dấu tick chia sẻ lại làm cho lượng fan tăng hơn một trăm và vẫn tiếp tục tăng dần.
Khu vực bình luận cũng náo nhiệt hơn trước, chỉ trong chốc lát đã có không ít bình luận, đến tối nay Weibo đã có hơn hai trăm bình luận, sắp vượt qua số bình luận của hai bài đăng trước đó khá lâu.
Mạnh Trì chọn lọc thông tin trong đó, xem xét từng bình luận rồi nhanh chóng nhìn thấy được một bình luận (có ích) vào nửa tiếng trước.
Một ly trà sữa xanh bảy phần đường, cảm ơn:
OMG, giờ vẫn còn thấy loại thuốc lá này à, mình tưởng rằng nó đã biến mất rồi chứ (hình ảnh)
Hình ảnh là một tấm ảnh chụp, trong đó là một bàn tay xinh xắn có vẻ như là tay con gái, trên tay cầm một điếu thuốc nhưng dù khá mơ hồ vẫn có thể thấy rõ được đầu lọc màu xanh dương, bên trên có hoa văn màu trắng.
Mạnh Trì lập tức nhắn tin riêng, một lát sau đối phương trả lời:
Quao! Tùy Đại trả lời mình nè! Người trong hình không phải mình, là bạn gái mình, chờ mình chút, mình đi hỏi em ấy, trước đây em ấy rất thích hút.
Một lát sau, đối phương trả lời:
Em ấy nói tên của loại thuốc lá này là Gió biển, một sản phẩm của thương hiệu trong nước, sản xuất nhiều năm rồi, bây giờ trên thị trường đã không còn bán nhưng trên mạng vẫn có vài cửa hàng còn bán."
Sau đó còn ân cần gởi mấy link qua.
Đối phương nói:
"Mấy cửa hàng này là hàng chính hãng.
Tùy Đại, cậu tìm nó để có linh cảm mới để vẽ sao?"
Mạnh Trì chỉ trả lời mơ hồ:
"Cũng gần giống như vậy."
Nhưng thật ra cô muốn tự mình thử.
Mạnh Trì nhấp vào link, vừa nhìn thấy hình ảnh quảng cáo trên trang bìa thì biết chắc là nó.
Chi tiết trong cửa hàng này rất đơn giản, Mạnh Trì tìm những từ then chốt Bạc hà Gió biển Đầu lọc màu xanh dương nhạt thì nội chi tiết chỉ bao quát đơn giản vài chữ Thuốc lá Gió biển dành cho phái nữ.
Cô lập tức đặt hàng, đồng thời trả lời trà sữa xanh:
Cảm ơn bạn, chính là nó.
Sau đó còn gởi lì xì.
Đối phương không nhận:
Đại Tùy khách sáo quá, có thể giúp được cậu mình cũng rất vui, tiền lì xì mình không nhận đâu.
Đối phương:
Đại Tùy, hôm qua đăng bài rất khuya, đừng quá liều mạng, sức khỏe quan trọng nhất! Mình và bạn gái mình đều rất thích tranh của cậu.
Sẵn tiện hỏi một câu, cô gái gần đây Đại Tùy vẽ tên là gì? Cậu có đặt tên cho cô ấy không?
Đối phương cho rằng hai ngày nay Mạnh Trì vẽ đều là nhân vật do cô tự tạo ra.
Mạnh Trì nhìn tin nhắn, lâm vào suy tư, khoảng mấy giây sau đầu ngón tay mới nhẹ nhàng chạm vào bàn phím, một chữ gởi đi:
r.
Trước đây, cô không nghĩ tới chuyện đặt tên, trong khoảnh khắc đó cô nghĩ rất nhiều, từ gương mặt xinh đẹp đến khí chất quyến rũ, cả tiếng cười nói cùng với trạng thái của Thẩm Khinh Nhược trong vòng bạn bè.
Wao, quý cô r. đối phương tiếp tục nhắn: Trông cậu nghỉ ngơi đầy đủ, mình sẽ chờ một chương mới nhỉ?
Ừm, mình vẽ xong sẽ đăng lên.
Một lần nữa cảm ơn cậu và bạn gái cậu, nếu không có hai người không biết mình phải mất bao lâu để tìm được nó.
Đối phương:
Đừng khách sáo, chờ chương mới của cậu!
Mạnh Trì:
Được!
Cô đã yên tâm hơn tiếp tục xem sách, kỳ thi cuối kỳ của các môn học sẽ được diễn ra sau đó không lâu.
Hơn mười giờ đêm, các bạn cùng phòng dần dần lên giường chơi điện thoại, Mạnh Trì cũng không xem sách nữa, cô rửa mặt trở về giường.
Trường đặt khách sạn phòng giường đôi, hai người một giường, bạn cùng giường với Mạnh Trì đang đeo tai nghe chơi game, kích động la hét với những người bạn khác:
"Lão đại, cho mình cây súng, mình xông lên lầu đối diện..."
Hồi khai giảng, phòng của các cô dựa theo tuổi tác lớn nhỏ để sắp xếp thứ tự.
Trong phòng Mạnh Trì nhỏ tuổi nhất, cùng tuổi với Mạnh Trì còn có một người nữa, hai người còn lại ít nhiều cũng học lại hai ba năm cấp ba.
Lão đại định trước khi ngủ chơi một trận nhẹ nhàng vui vẻ, không ngờ bị dụ chơi game bắn nhau The Transporter*.
Trò chơi này trải nghiệm rất tốt, có thể nói là lồ ng lộn, lúc ở ranh giới nhảy ngang qua nhiều lần nhưng thất bại, lão đại giận tới mức da mặt sắp nổ tung, miệng la hét:
"Cậu đừng có tấn công nữa, đợi tú nữa mình với cậu ba chấp một, núp lùm chút đi."
*Game Trung 绝命送快递: dịch nghĩa đen là đường cùng di chuyển nhanh chóng.
"Lão tam, cậu bình tĩnh, chúng ta xông lên." Lão đại liếc nhìn tiểu nhị ở bên cạnh rất bình tĩnh, rồi liếc nhìn Mạnh Trì, nhìn thấy Mạnh Trì nằm xem điện thoại, cho rằng Mạnh Trì giống như bình thường đang học liền nói:
"Mạnh Trì, tụi mình có làm ồn ảnh hưởng đến cậu không?"
"Không có." Mạnh Trì bình tĩnh nói, ánh sáng của điện thoại chiếu lên mặt cô, phản chiếu đáy mắt trong trẻo, cô chậm rãi lướt màn hình, nói: "Các cậu cứ tiếp tục chơi đi."
Cô đã quen với việc các bạn cùng phòng chơi game ồn ào, cũng không cảm thấy kỳ lạ.
Hồi học cấp hai, Khương Tư Điềm chơi Liên quân huyền thoại bị chửi là học sinh tiểu học, Khương Tư Điềm tức đến nhiều lần rớt nước mắt, từ nhỏ Mạnh Trì không cảm thấy quá hứng thú với các loại game, nhìn thấy Khương Tư Điềm khó chịu liền khuyên Khương Tư Điềm đừng chơi nữa.
Sau này Khương Tư Điềm tìm Khương Nhất Khổ kể khổ thì Khương Nhất Khổ trả lời một câu Em vốn không phải học sinh tiểu học phải không? làm cho Khương Tư Điềm tức đến mém khóc, vẫn là chị Niệm Chu- chị dâu sau này của Khương Tư Điềm- dẫn theo Khương Tư Điềm tu luyện rồi lên mạng báo thù.
"Mạnh Trì, hay là cậu tải Game For Peace* chơi chung với tụi mình đi." Lão