Lúc các cô xuống lầu thì phát hiện có tiệm chụp hình nổi tiếng trên mạng, bên trong có kha khá người đang chụp, còn có người cầm máy móc quay phim chuyên nghiệp.
"Chắc họ là vlogger." Thẩm Khinh Nhược nói tiếp: "Bây giờ trên mạng có rất nhiều reviewer tham gia đánh giá nhỉ?"
Mạnh Trì đâu có lên mạng nhiều, cô không hiểu những điều này lắm, ngược lại cô cảm thấy Thẩm Khinh Nhược có vẻ thường xuyên đắm chìm trên mạng.
Chắc hẳn Thẩm Khinh Nhược và Khương Tư Điềm sẽ có rất nhiều câu chuyện chung.
Có đôi khi cô không biết rốt cuộc Khương Tư Điềm xem ở đâu ra, trong hộp đêm? Mỗi ngày còn có thể biết trên mạng xảy ra chuyện gì, thật ra không cần nghiêm túc như vậy, chỉ cần tùy tiện xem hotsearch Weibo là được.
Thẩm Khinh Nhược:
"Hôm nay chúng ta chưa có chụp ảnh chung, thật đúng lúc, ở đây có sẵn phông cảnh, đi thôi, chúng ta vào tiệm."
"Chị mệt mà nhỉ?"
Thẩm Khinh Nhược:
"Chụp ảnh không trễ nải bao nhiêu."
Mạnh Trì nhớ lại vòng bạn bè của Thẩm Khinh Nhược, người này rất chịu khó đăng ảnh.
Trong tiệm chụp ảnh có rất nhiều bối cảnh chia theo chủ đề, không gian cũng không quá lớn nhưng tự chụp hay chụp với bạn bè cũng dư sức.
Thẩm Khinh Nhược không có đi đến những chủ đề thu hút người vì nơi đó vẫn đang có rất nhiều người chờ, các cô chỉ tìm một chỗ ít người hơn.
Thẩm Khinh Nhược:
"Tôi chụp riêng cho em trước."
"..."
Mạnh Trì do dự một chút mới nói:
"Hay là em chụp cho chị."
"Em không muốn chụp riêng?"
Mạnh Trì:
"Em không quen, cảm thấy rất ngượng."
Thẩm Khinh Nhược: "Sao lại ngượng?" Cô nhìn mấy sợi tóc dài của Mạnh Trì rủ trên vai, tiện tay giúp Mạnh Trì chỉnh lại tóc, nói: "Em xinh đẹp như vậy mà."
Ánh mắt của cô va vào ánh mắt xinh đẹp của Mạnh Trì, trong lòng không khỏi dâng lên một tia cảm giác khác lạ, cô chớp mắt, lập tức thu lại tâm tình của mình, cũng không miễn cưỡng Mạnh Trì chụp ảnh:
"Vậy em chụp cho tôi đi."
"Dạ."
Thẩm Khinh Nhược nói Mạnh Trì chụp chân dung cho mình sau đó đó liền đi tới bối cảnh trung tâm, rất tự nhiên và thuần thục thể hiện các tư thế khiến cho Mạnh Trì bội phục, có cảm giác người này không xem ai ra gì, điều này cô từng thấy qua ở các người mẫu chuyên nghiệp.
Mới chụp mấy tấm thì bên cạnh có người đi tới, người này đi thẳng đến chỗ Thẩm Khinh Nhược:
"Chị gái nhỏ, có phải Weibo của bạn là XXX..."
Mạnh Trì không nghe rõ mấy chữ này.
"Không phải." Thẩm Khinh Nhược trả lời.
Người xa lạ này không lộ ra vẻ thất vọng mà ngược lại hưng phấn hơn:
"Nhìn kỹ lại thì bạn còn đẹp hơn cô ấy, xin hỏi bạn có ký hợp đồng với công ty giải trí không?"
Ngay lập tức hắn lấy ra một tấm danh thiếp mới tinh từ trong túi xách đưa cho Thẩm Khinh Nhược, dè dặt nói:
"Bạn biết Hoa Nghị chứ?
Thẩm Khinh Nhược nhìn lướt qua hàng chữ trên tấm danh thiếp: Công ty hữu hạn truyền thông ảnh thị Hoan Mộng, công ty này chưa từng nghe qua, công ty con dưới trướng Hoa Nghị sao?
Người xa lạ nói:
"Công ty của chúng tôi ở tầng kế bên công ty Hoa Nghị."
Thẩm Khinh Nhược:
"Ngài rất hài hước."
"Tôi cảm thấy điều kiện ngoại hình của bạn rất xuất sắc, bạn có cân nhắc gia nhập công ty của chúng tôi không?" Vừa rồi hắn chỉ chú ý Thẩm Khinh Nhược nhưng sau khi nhìn thấy Mạnh Trì liền nói tiếp: "Đây là bạn của bạn à? Ngoại hình cũng rất tuyệt...!Hai bạn có muốn cùng nhau gia nhập công ty chúng tôi không? Tôi chắc chắn sẽ cho hai người tài nguyên tốt nhất."
"Phải đóng phí gia nhập đào tạo không nhỉ?" Thẩm Khinh Nhược cười, nói đùa.
Bây giờ minh tinh đang trở thành nghề nóng bỏng tay, không ít người gặp phải những người được xem là tìm kiếm ngôi sao nhưng vẫn phải duy trì cảnh giác, không ít người trẻ tuổi bị công ty đào tạo ngôi sao bẫy.
"Xem quý cô đây nói kìa, công ty chúng tôi sát rạt bên cạnh cây đa cây đề trong giới giải trí, như vậy lại là công ty không đàng hoàng sao?" Người xa lạ nói: "Tôi cam đoan không thu bất kỳ chi phí nào, tất cả các khoản chi trong công việc đều ghi cho công ty.
Người bình thường gia nhập công ty đều ký hợp đồng, nếu như hai quý cô đây gia nhập, ký hợp đồng có thể bàn bạc về vấn đề hoa hồng."
"Được rồi, chuyện lớn như vậy, tôi phải về nhà cùng nhà tôi và con tôi thương lượng đã."
Người xa lạ này nói chuyện hùng hồn nhưng nghe thấy lời của Thẩm Khinh Nhược thì suýt chút nữa cắn trúng đầu lưỡi, cực kỳ hoảng:
"Quý cô, quý cô có người kia, còn có cả con sao?"
Hắn lập tức nhìn Mạnh Trì nói:
"Vậy người bạn này..."
"Em ấy à, vẫn còn là sinh viên." Lời này khiến người ta yên tâm, nhưng nửa câu sau thì dứt khoát để người ta lạnh thấu tim: "Đã sớm đính hôn rồi, chờ tốt nghiệp là trở về quê kết hôn."
Mạnh Trì:
"..."
Mạnh Trì thấy người xa lạ nhìn cô đầy tội nghiệp, dường như muốn xác định chuyện này có thật không.
Mạnh Trì:
"Đúng vậy, tôi có hôn sự."
Chấp nhận hôn sự mà Thẩm Khinh Nhược tự mình se duyên cho cô.
Cuối cùng lúc người xa lạ rời đi, vẫn không quên nói lời sâu xa:
"Cô gái xinh đẹp, tuổi cũng còn trẻ không nên sớm kết hôn, đàn ông không dựa vào được đâu.
Bây giờ là thời điểm thích hợp cho sự nghiệp, chờ sau này kiếm được nhiều tiền rồi, có thể rước cha mẹ già dưới quê lên, vậy không tốt hơn sao?"
Mạnh Trì:
"..."
Người xa lạ còn định nói lại ngừng lại nhìn Thẩm Khinh Nhược, cũng không thể khuyên người ta chia ly, không thể làm gì khác hơn là nói:
"Quý cô trở về bàn với người nhà cô, cả con cô nữa...!bất quá tôi vẫn phải nói: phụ nữ phải dựa vào chính mình."
Thẩm Khinh Nhược:
"Được...!quý ông đi nha, cẩn thận bậc thang."
Chờ người này đi xa, cô cầm danh thiếp quạt quạt, nói với Mạnh Trì:
"Mấy hôm trước còn tính cùng em đăng ký tham gia tuyển chọn, bây giờ hay rồi, người tìm kiếm tự tìm tới cửa luôn."
Đồ cô mặc không có túi tiền, nên tiện tay quăng tấm danh thiếp vào túi bên hông balo của Mạnh Trì:
"Chúng ta đi chụp ảnh tiếp thôi."
"Chuyện lớn như vậy em phải cùng đối tượng đính hôn bàn bạc." Mạnh Trì chợt nói.
"Nè, tôi chỉ muốn bớt việc thôi, nếu không tên đó cứ quấn lấy chúng ta."
Mạnh Trì không có giận, chỉ là cảm khái sâu sắc cái miệng của Thẩm KHinh Nhược không thể tin được.
Cô vừa chụp vừa nói:
"Chị còn có người kia và con nữa?"
Thẩm Khinh Nhược bỗng nghiêm túc nhìn cô, khóe môi mỉm cười, đôi mắt đào hoa chớp chớp:
"Em thấy sao? Tôi nên gia nhập công ty đó không?"
Trái tim của Mạnh Trì đập nhanh hơn, ý trong lời này của Thẩm Khinh Nhược là xem cô như...!một nửa kia?
Khi cô chuẩn bị nghiêm túc trả lời thì Thẩm Khinh Nhược đã đã thay cô nói:
"Dù sao em cũng là đứa nhỏ của tôi."
Mạnh Trì:
"..."
Mạnh Trì lãnh đạm nói:
"Tùy chị."
Thẩm Khinh Nhược cảm thấy chuyện này càng đùa càng vui, cô chuyển qua lấy điện thoại, mở Wechat ấn tin nhắn thoại ghi âm, giọng nhão nhẹt:
Yêu ơi, vừa rồi có người