Giây tiếp theo, như nhớ đến thứ gì đó, Du Mộng Nhị lại nhếch môi đáp: “Đúng rồi, hạng mục với Y Liệu Nhật An, chủ tịch hội đồng quản trị cũng giao cho tôi rồi.”
Những lời này nói ra làm bước chân trở về phòng làm việc của Sầm Dao khựng lại.
Lê Thanh và những người khác trong phòng đều quay lại nhìn.
Phản ứng của họ khiến Du Mộng Nhị rất vừa ý, cuối cùng cò ta nở một nụ cười thuộc về người chiến thắng: “Công việc lúc trước, cực khố cho mọi người rồi. vẫn phải làm phiền cô Lê Thanh phải không?”
Cô ta nghiêng đầu nhìn Lê Thanh: “Phiền cỏ đem tất cá tài liệu về hạng mục với Y Liệu Nhật An gửi
vào hộp thư của tôi, cảm ơn.”
Lê Thanh nhìn cỏ, rồi lại nhìn Du Mộng Nhị, không dám đáp lại.
Du Mộng Nhị bước trên đôi giày cao gót, quay đầu rời đi như một người chiến thắng.
Cỏ ta vừa đi, bên này đã bàn luận sỏi nổi, tiếng oán than dậy đất.
“Hạng mục này kỳ trước chúng ta đã hoàn thành cả rồi, cực cực khổ khổ tăng ca cả một tháng vẫn mong nhận thưởng cuối năm đó!” “Nhận thưởng cái gì chứ, vốn dĩ là làm còng không cho người ta!”
“Người phụ nữ này ở đâu ra vậy? Thật có thủ đoạn! Chủ tịch Bộ cho cò ta mặt mũi cũng thôi đi, chủ tịch hội đồng quản trị cũng thiên vị cô ta. Không phải hạng mục của chúng ta sau này đều cho cô ta chứ?”
Mọi người anh một câu tòi một câu, khiến lòng quân không yên.
Sầm Dao phải đối mặt với nhiều thay đổi, cuối cùng, chỉ quả quyết nói: “Mọi người cứ tiếp tục làm việc của mình đi, hạng mục này vẫn tiếp tục.”
Cò nói rồi đưa túi hô sơ cho Lê Thanh, sau đó bước lên phòng làm việc của chủ tịch hội đồng quản trị.
Mọi người nhìn nhau, lửa giận lúc đầu đã tan đi rất nhiều. Trong công việc, giám đốc Sầm rất mạnh mẽ và quyết đoán, điều này ai cũng biết. Bây giờ cô đã đảm bảo, vậy việc lấy lại hạng mục này có lẽ không thành vấn đề.
Phòng làm việc của chủ tịch hội đồng quản trị.
Bộ Minh Viễn đang lật tài liệu, cửa phòng làm việc bỗng mở ra.
“Chủ tịch, giám đốc sầm muốn gặp ỏng, tôi không ngăn được.”
Bộ Minh Viễn ngước nhìn cò con dâu đứng sau lưng thư ký, chỉ phất tay với thư ký: “Ra ngoài đi.”
“Ba, hạng mục Y Liệu Nhật An con không thể bỏ được.” Sầm Dao kéo cửa, không nói vòng vo mà đi thẳng vào vấn đề.
“Ngồi xuống trước đi.” Bộ Minh Viễn vẫn luôn là một trong số ít những người trong nhà thích sầm Dao, lúc này cũng không có gì không vui, chỉ đáp: “Dự án trong tay con nhiều như vậy, bỏ cái này cũng không có vấn đề gì. Mẹ chồng con còn mong con sớm ngày sinh cháu trai cho bà ấy, hiện giờ giao dự án này cho người khác, con không phải sẽ có nhiều thời gian sao?”
“Ba, hạng mục này không giống những cái khác. Hạng mục này bọn con đã chuẩn bị kỹ càng rồi, chỉ đợi thời cơ đến thòi. Bây giờ ba giao hạng mục này cho Du Mộng Nhị, nhân viên của con đều không phục. Một đám nhân viên thất vọng với còng ty, không có sĩ khí, sau này có dự án mới, con rất khó bảo họ nhiệt tình hăng hái làm.”
“Ba cũng biết chuyện này bên con sẽ có ý kiến. Nhưng mà… con cũng biết rõ, Tử Ngang vẫn luôn cảm thấy hổ thẹn với cô ta.”
Sầm Dao đang ngồi trên ghế, lưng bỗng cứng lại.
Bộ Tử Ngang lại chỉ hổ thẹn với mình Du Mộng Nhị sao? Phụ nữ bị anh ta phụ bạc còn rất nhiều đó!
“Ba, chuyện này con sẽ không đồng ý. Nếu như cò ta thật sự muốn cướp hạng mục của con, con sẽ thôi việc.” Sầm Dao đứng dậy.
“Con đừng kích động như vậy!” Bộ Minh Viễn nói.
“Con sẽ gửi đơn thôi việc đến bàn làm việc của ba!”
sầm Dao là cánh tay đắc lực của công ty, hạng mục do cô phụ trách, tiến độ công việc đêu luôn rất tốt. Bộ Minh Viễn đương nhiên không thế vì Du Mộng Nhị mà để mất đi một nhân viên giỏi như vậy.
“Thế này…” Bộ Minh Viễn ngăn cô lại: “Hạng mục này hai người cùng làm đi. Ai lấy được thì tính cho người đó. Con không phải nói các con đã nắm chắc rồi sao? Vậy thì thử đi!