Ánh mặt trời rải rác xuyên qua cửa số thủy tinh chiếu xuống chiếc giường lớn trong phòng.
Chiếc chăn thêu hoa tường ví được đắp trên người của hai người đang ôm nhau.
Tiếng chuông điện thoại đột ngột vang lên đánh thức hai người đang ngủ ngon trên giường.
Sầm Dao còn chưa mở mát, bàn tay giấu trong chăn đã theo bản năng vươn ra sờ soạng bên cạnh.
Tới khi lấy được điện thoại trên cạnh tủ đầu giường, tiếng chuông vẫn chưa ngừng.
Nhìn thoáng qua tên người gọi rôi nghe máy.
“Dao Dao, xảy ra chuyện lớn rồi.
Chị lên hot search rồi”
Bên đầu kia, Khương Oánh Oánh lớn tiếng kêu la.
Sâm Dao vốn chưa tỉnh nghe được câu này, đầu óc rối bời một lát, sau đó mở bừng mắt, trợn tới sáng loáng.
"Oánh Oánh, em nói rõ ràng chút đi, sao chị lại lên hot search?”
Tuy sau khi tỉnh, Sâm Dao có phút chốt hoảng hốt nhưng đã nhanh chóng bình tĩnh lại.
Cô tự hỏi, cô không có chút liên quan gì tới giới giải trí, sao có thể lên hot search được.
“Đã xảy ra chuyện gì?” Thương Đình Lập từ sau nghiêng người dựa vào cô, vòng tay ôm eo cô, tiếng nói trầm thấp vang bên tai Sầm Dao và Khương Oánh Oánh.
Bên đầu kia, Khương Oánh Oánh không hiểu sao cảm thấy hoảng hốt, cô sốt ruột nói với Sâm Dao: "Dao Dao, em cúp máy trước.
Chuyện đó chờ chị tới công ty rồi nói sau”
Sâm Dao hơi buôn bực nhưng cũng không ngăn cản, chỉ nhẹ nhàng đồng ý: “Được”
Cúp điện thoại xong, nhìn Thương Đình Lập lười biếng dựa vào người mình, cô nhẹ nhàng sờ khuôn mặt trơn bóng của anh, đấy anh ra, cười nói: “Mau thức dậy đi, em phải tới công ty”
“Ngủ thêm lát nữa đi” Đột nhiên bị đẩy ra, Thương Đình Lập lập tức không vui.
Hôm qua anh buồn bực một hồi, tới khuya mới ngủ, bây giờ đầu vân hơi khó chịu.
Nhưng anh không muốn đế cô đi, đương nhiên muốn kéo cô cùng ngủ.
Trong lòng Sầm Dao vẫn nhớ tới chuyện Khương Oánh Oánh nói, lập tức lấy quần áo bên cạnh mặc vào.
Tới khi mặc xong, đang định xuống giường thì đột nhiên bị ôm chặt eo.
“Đợi tôi một lát, anh đưa em đi” Sầm Dao quay đầu, không biết sao lại thấy được vẻ ấm ức trên khuôn mặt luôn lạnh lùng của Thương Đình Lập.
Hai tay vốn định tránh khỏi anh chợt nhẹ nhàng, dùng lời nói nhỏ nhẹ thương lượng với anh: “Đình Lập, em thấy anh nghỉ ngơi không tốt, anh vẫn nên ngủ thêm đi”
Bị uyển chuyển từ chối như vậy, Thương Đình Lập cũng nhanh chóng có tinh thần.
Đôi mắt vốn bị bao phủ bởi hơi nước lập tức trở nên thanh tỉnh.
Anh buông eo cô ra, tay nhanh chóng mặc quần áo.
Cuối cùng, Sâm Dao cũng không thẳng anh, ngồi xe Porsche của anh tới công ty.
Có lẽ do rốt cuộc cũng có thân phận rõ ràng, lúc Sầm Dao xuống xe, Thương Đình Lập còn đòi cô hôn chào buổi sáng.
Sau một hồi lưu luyến không rời, hai người tự đi tới công ty của mình.
Sâm Dao tới công ty, quả nhiên thấy Khương Oánh Oánh đang ngồi trên ghế làm việc chăm chú nhìn gì đó.
Sầm Dao tưởng răng cô ấy rốt cuộc chịu chăm chỉ, bắt đầu xem tài liệu.
Sau khí tới mới phát hiện cô đang nhìn điện thoại, trong lòng cô chợt thấy bất đắc dĩ.
“Dao Dao, chị tới rồi”
Nghe thấy tiếng giày cao gót, Khương Oánh Oánh đang trầm mê hóng chuyện ngẩng đầu lên, thấy nhân vật chính của tin đồn xuất hiện, lập tức đi tới đón.
Khương Oánh Oánh cầm điện thoại, vội vã đưa Sầm Dao xem.
“Đây là cái gì?”
Sâm Dao liếc nhìn qua, không quá đế ý.
Nhưng lúc gần rời mắt lại phát hiện hình ảnh trong điện thoại của Oánh Oánh không hiểu sao nhìn quen, cô lập tức giật mình, phục hồi lại tinh thần.
Không để ý tới lễ phép hay không lễ phép, cô đoạt lấy điện thoại, mở ra.
Chỉ thấy bên trong ngoại trừ ảnh của cô, phía dưới còn có một đống bình luận.
Đam mê hóng chuyện: “Anh trai họa sĩ rốt cuộc có chị gái xinh đẹp.
Thấy anh ấy FA lâu như vậy, không hiểu sao lại vui vẻ”
Bé yêu mê vẻ đẹp của họa sĩ: “Hu hu hu, thất tình, đã nói sẽ làm thiên sứ nhỏ của đối phương mãi mãi vậy mà anh ấy lại lén thoát kiếp FA”
Quần chúng ô hợp: “Bé yêu phía trên đừng khóc, họa