Thương Đình Lập cũng không nói anh có giận hay không, chỉ lấy tay xoa đầu tóc mềm mại của cô, tĩnh tâm dặn cô: “Nếu có thể thì sau này hãy thương lượng với anh, anh không muốn biết tin tức của em thông qua người khác” Sầm Dao vừa nghe, tức khắc liên cảm thấy có gì đó không đúng.
Sốt ruột ngẩng đầu hỏi: “Là ai nói lung tung gì rồi đúng không? Em không nghĩ nhiều như vậy thật mà, em đi thăm A Vân chỉ vì muốn giúp cậu ấy một chút.
Sao lại có người để mắt tới chuyện của em chứ?” Sầm Dao thật sự không rõ ai nhàm chán như vậy, cứ nhìn chằm chằm cô.
Cô đương nhiên chưa từng nghĩ người đó là vị nhân vật chính còn lại kia.
Sương mù trong đôi mắt thâm trầm của Thương Đình Lập tan đi, anh nói sang chuyện khác: "Chuyện của C&., em không muốn anh nhúng tay thì lần này anh sẽ ra tay.
Được rồi, dự án hợp tác lần trước đưa em lại thay đổi phương án, anh trực tiếp đưa cho em” Ánh mắt Sầm Dao ngớ ra, nhíu chặt mày: “Là dự án hợp tác lưu truyền ra ngoài kia của chúng ta sao?” Sầm Dao vốn còn muốn nói dự án hợp tác đó đã bị Khương Húc Đông lấy đi, nhưng nghĩ tới quan hệ thân cận giữa họ, không có khả năng không biết.
Thương Đình Lập gật đầu: “Đúng vậy.
Nhưng dự án hợp tác lần trước đó đã bị lộ ra, cũng đã không có quan hệ rồi.
Dù sao dự án đó quả thật bị một công ty khác đoạt rôi.
Chỉ là Nguyên Thịnh đã ký lại hợp đồng với AITO.
Em chờ chút, anh đi lấy cho em” Thương Đình Lập tới cạnh máy in phía sau, in văn kiện ra.
Vì là hợp đồng ký online nên cần in ra.
Đợi tới lúc in ra, Thương Đình Lập trực tiếp đưa văn kiện cho cô.
Sầm Dao cầm dự án hợp tác, cẩn thận nhiều quy định trong hợp đồng.
Nhưng khi cô nhìn thấy chỗ tốt trên đó gân như đều hướng về phía Nguyên Thịnh thì khó tránh khỏi có chút nghẹn lời, hỏi: “Công ty AITO có phải quá tốt rồi không, thật sự có thể tin sao?” Không phải cô không tin năng lực của Thương Đình Lập nhưng trên đó vậy mà lại nói có thể sử dụng miễn phí số máy móc mới nhất.
Sản phẩm mới vừa nghiên cứu xong, công ty sản xuất đương nhiên sẽ thử nghiệm trước rồi tung ra thị trường.
Nếu AITO dám bán ra toàn bộ dụng cụ y tế thì chất lượng đương nhiên không kẽm.
Mà loại sản phẩm mới như vậy thường sẽ đấu giá rất cao.
Cho sử dụng miễn phí như vậy, cho dù chỉ là số ít thì cũng thua lỗ rất lớn.
Thương Đình Lập mỉm cười: “Công ty AITO là công ty lớn số một, số hai nước Anh, nhưng gần đây tài chính của họ xuất hiện vấn đề, hơn nửa dự án hợp tác lần trước còn thäm tính kế tôi một lần.
Lúc này, họ đương nhiên không dám nói thêm yêu cầu gì” Sầm Dao nghe anh bị AITO tính kế, nghĩ tới dự án hợp tác Khương Húc Đông lấy đi lúc trước, trong lòng đã hiểu.
Chỉ sợ là dự án hợp tác đó đã không còn giá trị, nếu không thì Khương Húc Đông cũng không lấy nó đi.
“Sao anh không nói với em.
Công ty anh xảy ra chuyện lớn như vậy, mỗi ngày còn phải chăm sóc Hựu Nhất.
Anh cực khổ như vậy mà em lại không làm được gì, chỉ biết gây rắc rối cho anh” Sầm Dao bắt đầu lo âu và khổ sở.
Cô chỉ cần nghĩ tới những chuyện xảy ra với anh trong khoảng thời gian này thì trong lòng lại đau đớn như bị muỗi đốt.
Cô vẫn muốn ở cạnh anh, làm người bạn tốt nhất của anh và là nửa kia anh tin tưởng nhất.
Nhưng ngay cả việc công ty anh gặp chuyện không may mà cô cũng không biết.
Thương Đình Lập đặt tay lên vai cô, lắc đầu: “Đây không phải lỗi của em, chuyện của công ty ai cũng không có cách dự đoán được.” “Được rồi, thứ em vừa xách là gì vậy, để anh xem thử nào” Thương Đình Lập không muốn nhắc tới chuyện phiền lòng này, tự tay lấy cái túi đặt ở bàn làm việc.
Mở ra nhìn, bên trong là cơm nước đã được chuẩn bị sẵn.
“?” Thương