Cho dù tình cảm của anh dành cho Thương Vân rất phức tạp, nhưng nếu bắt anh vì những cảm kích đó mà nhường Sầm Dao cho cậu, đó là chuyện không thể nào.
Thương Đình Lập nghĩ, nếu khi ở Ý cậu đã giúp Dao Dao nhiều như thế, vậy sau này khi hợp tác có thế cho cậu ta thêm một phần lợi nhuận.
Thứ tình cảm không thể bù đắp được, đành dùng tiền vậy, dù sao trừ người thân ra, anh cũng chỉ còn có tiền.
Thương Đình Lập híp mắt, âm thầm nhìn cô ta còn đang tò mò hỏi Dao Dao xem người từng giúp đỡ cô là ai, mặt không hề thay đổi hỏi: "Em chạy từ Mỹ về đây đã thông báo cho Lâm Viễn chưa, cậu ta biết việc em về nước không?"
Thương Đình Lập hiểu rất rõ, bây giờ người Thương Vị sợ nhất là ai.
Tuy rằng Lâm Viên khá dịu dàng lại rất cưng chiều cô ta, nhưng nếu như biết Thương Vi không nói tiếng nào đã chạy từ Mỹ về, e là sẽ lập tức đến ttìm cô ta.
Nghe nhắc đến tên ông chồng nhà cô, Thương Vi lập tức quay mặt sang, khổ sở năn nỉ: "Anh họ, anh đừng cỏ nhỏ mọn như vậy mà, dù sao chúng ta cũng là anh em sống chung từ nhỏ đến lớn, anh cũng không thế bỏ mặc em được."
Thương Vi chạy đến Mỹ là vì cãi nhau với chồng, trước khi ra nước ngoài Thương Vi đang mang thai đứa con thứ hai, nhưng vì khi sinh đứa con đầu lòng đã gặp tình huống rất nguy hiểm, nên sau khi biết được Thương Vi mang thai đứa thứ hai, Lâm Viễn trông chừng cô rất nghiêm khắc.
Ngày nào cũng đặt cho cô lịch tập luyện dành cho bà bầu, nghỉ ngơi lúc nào, ăn cơm lúc nào một cách chính xác, viết tỈ mỉ ra cái gì nên làm không nên làm.
Lúc trước Thương Ví rất thích anh chăm cô như thể, dù sao cũng là người cô thích, anh lo cho cô cũng có nghĩa là anh quan tâm cô.
Nhưng sau khi mang thai đứa thứ hai, Thương Vi rất ghét anh cứ căng thẳng chăm nom cô như thế, cứ như là đang canh giữ tội phạm vậy, cho nên không được mấy ngày, Thương Vì thừa lúc Lâm Viễn đến bệnh viện làm việc đã lén cầm hộ chiếu trốn ra nước ngoài.
Cô ra nước ngoài ở suốt một tháng, nhưng điều kỳ lạ là suốt một tháng này Lâm Viễn hoàn toàn không có đến Mỹ tìm cô.
Thương Vi vừa tức giận vừa tủi thân.Chỉ cần CLICK VÀO ĐÂY mất 3s là bạn đã ủng hộ team dịch có kinh phí dịch truyện rồi đó ^^
Vừa khéo nhận được kế hoạch làm tiệc cuối năm do người nhà gửi đến, lập tức quyết định xách theo bao lớn bao nhỏ chạy đến Tĩnh Viên.
Thương Đình Lập biết chuyện xảy ra giữa Thương Vĩ và Lâm Viễn, nhưng anh vẫn không thích cô em họ này, cho nên vì vậy anh hoàn toàn không chữa cho cô ấy hút mặt mũi nào cả, nói thẳng: "Nếu hôm nay em ngoan ngoãn dọn đến chỗ anh sắp xếp cho em, anh sẽ không nói chuyện em về nước cho cậu ta biết, nhưng nếu như em cứ tiếp tục ở lại Tĩnh Viên, có lẽ anh chỉ có thể nói cho cậu ta thôi."
Thương Vi nghe vậy lập tức cười nịnh nọt nói: "Anh họ, anh không cần nói nữa, em lập tức dọn đi ngay"
Thương Vi đem theo rất ít đồ, chỉ cầm một túi tiền nhỏ rồi nhanh chóng chạy ra cửa.
Thương Đình Lập đi qua dặn ông Phó: "Chú Phó, chú đưa Thương Vi đến căn hộ khu A của khu chung cư trong trung tâm thành phố đi, đây là chìa khóa, đi sớm về sớm.
Ông Phó cầm chìa khóa nghiêm túc gật đầu.
Chờ đến khi Thương Vi chạy ra khỏi cửa không còn thấy bóng dáng đâu nữa, Thương Đình Lập mới vuốt đầu Sầm Dao nói: "Hôm nay Thương Vi đột nhiên xuất hiện ở nhà thế này, chắc đã làm em sợ hết hồn đúng không, anh cũng không ngờ cô ta sẽ chạy đến chỗ này, nếu biết cô ta ăn no rảnh rồi lại thích chạy lung tung thế này thì anh đã báo cho em biết từ trước rồi"
Sầm Dao lắc đầu nói: "Không sao, tuy rằng Thương Vì hơi kiêu căng nhưng vẫn rất dễ ở chung"
"Cũng chỉ có em mới thấy thế thôi"
Thương Đình Lập bất đắc dĩ lắc đầu, đối với kiểu phụ nữ tăng động quá mức như Thương Vi, anh chịu không nổi.
"Đúng rồi, Dao Dao,