Dư Phi bị nụ cười của ông chủ làm cho kinh ngạc đến không nói nên lời.
Nếu như không nhìn nhầm thì ông chủ đang tán tỉnh cô Sầm?
Lúc đầu cứ cho rằng là tình một đêm, rốt cuộc ông chủ cũng là người đàn ông trưởng thành bình thường, không có nhu cầu chuyện kia mới là kỳ quái. Nhưng mà, hiện tại xem ra tình một đêm sắp biến thành tình nhiều đêm rồi.
Hơn nữa, lần này là do ông chủ nhà mình chủ động nha!
Thì ra ông chủ thích hình mẫu như cô Sầm.
Thương Đình Lập đi rất lâu, tim Sầm Dao vẫn còn như trống đánh, rất lâu cũng không bình tĩnh lại được.
Người đàn ông đó, đúng là yêu nghiệt mà.
Cô luôn tự tin rằng mình có năng lực tự chủ, nhưng tối qua lại gân như nằm trong tay anh.
Bình ổn rất lâu, tim Sầm Dao mới bình thường lại, ở trong nhà bếp, tận lực tâm tịnh như nước làm bánh ngọt cho tiểu thiếu gia Thương Hựu Nhất.
Cậu nhóc rất vui vẻ, dường như cảm thấy mới lạ. Thỉnh thoảng lại thò cái đâu nhỏ vào trong thăm dò.
Phòng bếp có quá nhiều thứ nguy hiểm với cậu nhóc, Sầm Dao sợ nhóc sẽ bị bỏng, cũng sợ nhóc bị con dao này đó cắt trúng, nên cậu nhóc vừa tiến vào, cô liền lo lắng mà đem nhóc ra ngoài.
Quay lại mấy lần, cậu nhóc cuối cùng cũng ngoan ngoãn, ngồi ở phòng khách làm bài tập chờ cô.
Sầm Dao đập trứng, thím Mạc muốn giúp đỡ, Sầm Dao nói: “Để tôi làm đi. Tôi đã hứa làm bánh kem cho nhóc ấy thì cái gì cũng phải đích thân tôi làm mới đủ thành ý”
Thím Ngô cảm thán: “Cô Sầm, cô đối với tiểu thiếu gia thật tốt. Tiểu thiếu gia thích cô như vậy là đúng sp rOI.
Sầm Dao cười cười: “Có quá nhiều người đối tốt với nhóc. Tôi thì có tính là gì chứ?”
Phụ nữ muốn theo đuổi Thương Đình Lập nhiều như vậy, mỗi người đều đối tốt với tiểu Hựu Nhất.
Chỉ là, tại sao mình lại vô cớ nghĩ tới người này chứ?
Sầm Dao lắc đầu, ném người đàn ông đó ra khỏi đầu.
Thím Mạc cười đáp: “Người đối tốt với tiểu thiếu gia đúng thật là rất nhiều. Nghe tiểu thiếu gia nói, mỗi ngày ở trường đi học, đều có rất nhiều cô xinh đẹp nhét kẹo, tặng đồ chơi cho cậu ấy. Cũng có người mỗi ngày đều đích thân hầm canh gửi đến”
Sầm Dao nghe đến líu lưỡi.
Thương Đình Lập thật sự không có khoa trương.
Thím Mạc tiếp tục: “Nhưng mà, mấy cái loại thiên kim tiểu thư đó đều là muốn theo đuổi cậu chủ nhà tôi. Tiểu thiếu gia tuy còn nhỏ tuổi nhưng cũng không phải không nhìn ra. Chỉ có cô Sầm đây, là thật sự đối tốt với tiểu thiếu gia, không phải lấy lòng cậu chủ”
Sầm Dao: “Cái này cũng nhìn ra được à?”
“Sao lại không. Phụ nữ có ý nghĩ kia với ông chủ, tôi nhìn thấy nhiều rôi. Họ đều không giống cô.” Thím Mạc cười: “Cứ lấy cái cô tôi thấy lần trước đi, trước mặt cậu chủ thì ôn nhuận như nước, vâng vâng dạ dạ”
“Vậy cậu chủ của mọi người không thích kiểu như vậy?” Kiểu con gái như vậy, không phải tất cả đàn ông đều thích sao? Giống như Bộ Tử Ngang sẽ thích kiểu như vậy.
Thím Mạc nghĩ nghĩ: “Nói thật thì, tuy tôi làm việc cho cậu chủ rất lâu rôi, nhưng cũng không biết quá rõ cậu chủ thích kiểu con gái nào”
Thím Mạc nói đến đây, nhìn Sầm Dao một cái: “Nhưng tôi biết, cô Sầm là người con gái đầu tiên cậu chủ chủ động đưa về nhà”
Sầm Dao biết thím Mạc nghĩ gì, im lặng một lúc rồi mới nói: “Thím đừng hiểu lầm, tôi và cậu chủ của mọi người không phải quan hệ đó”
Nghĩ rồi, lại thêm một câu: “Cũng không có khả năng là quan hệ đó.
Tôi đã kết hôn rồi”
Câu cuối cùng làm cho thím Mạc kinh ngạc một lúc.
Thì ra, cô Sâm đã kết hôn rồi. Vậy thì thật đáng tiếc.
Thím Mạc cũng không nói đến việc ấy nữa, chung quy cũng là người đã có gia đình, đôi bên cũng nên tránh hiềm nghi. Hơn nữa, cậu chủ