“Con xem bọn họ, giống cái dạng gì chứ! Vốn là không để chúng ta vào mắt mà”
Nhậm Minh Huyên nhìn về xa xa thấy Thương Đình Lập cầm tay Sâm Dao, sắc mặt thoạt xanh thoạt trắng.
Bà ta vùng khỏi tay con gái, đi về phía đó.
“Mẹ! Mẹ đừng gây sự nữa, mất mặt chết đi được!” Bộ Hoan Nhan nhanh tay nhanh mắt kéo Nhậm Minh Huyên lại.
“Mẹ còn có thể mở to mắt nhìn bộ họ cho Tử Ngang đội nón xanh à?
Nói mất mặt, cũng là bọn họ mất mặt!”
“Anh ấy không có khả năng nhìn đến Sầm Dao, tiểu bạch kiểm mà Sầm Dao bao nuôi tuyệt đối không phải anh ấy” Bộ Hoan Nhan nhìn về phía một nam một nữ ở xa xa, lên tiếng đảm bảo.
Ánh mắt nhìn về phía thân hình cao lớn của người đàn ông, có mấy phân mê muội không kìm được.”
“Sao con lại biết?”
“Mẹ, anh ấy là Thương Đình Lập, mẹ đừng ở trước mặt anh ấy làm loạn nữa!”
“Cái gì mà Thương Đình Lập, mẹ không cần biết hắn ta là cái gì..
“
Nhậm Minh Huyên nói tới đây, đột nhiên dừng lại, như đang nghĩ gì đó, hỏi con gái: “Con nói hắn ta là “Anh ấy không có khả năng nhìn đến Sầm Dao, tiểu bạch kiểm mà Sầm Dao bao nuôi tuyệt đối không phải anh ấy” Bộ Hoan Nhan nhìn về phía một nam một nữ ở xa xa, lên tiếng đảm bảo.
Ánh mắt nhìn về phía thân hình cao lớn của người đàn ông, có mấy phần mê muội không kìm được.”
“Sao con lại biết?”
“Mẹ, anh ấy là Thương Đình Lập, mẹ đừng ở trước mặt anh ấy làm loạn nữa!”
“Cái gì mà Thương Đình Lập, mẹ không cần biết hắn ta là cái gì..
“
Nhậm Minh Huyên nói tới đây, đột nhiên dừng lại, như đang nghĩ gì đó, hỏi con gái: “Con nói hắn ta là ai?”
“Chủ tịch Thương của Tập đoàn Nguyên Thịnh, Thương, Đình, Lập, chính là người anh họ xa của chị Mộng Nhị”
“Hắn ta là chủ tịch của Nguyên Thịnh? Trẻ vậy sao?” Nhậm Minh Huyên cũng bị ba chữ “Thương Đình Lập” làm cho kinh ngạc.
Ánh mắt dán lên người người đàn ông, tự mình lẩm bẩm: “Chẳng trách lúc nãy cảm thấy không giống người tâm thường”
“Đương nhiên không phải người tầm thường.
Mẹ nói điều kiện như anh ấy, anh ấy muốn loại phụ nữ nào không có, có thể nhìn đến người đã kết hôn như Sầm Dao sao? Lại nói…” Nói đến đây, Bộ Hoan Nhan lại bồi thêm: “Anh ấy cũng không thèm tiền của nhà họ Bộ chúng ta”
Sau những lời này, Nhậm Minh Huyên nghe cũng cảm thấy trong lòng không thoải mái: “Sao con lại nâng nhà người ta lên, tự dập uy phong của nhà mình như vậy hả?”
“Vốn dĩ là vậy mà.
Cao tâng của tổng bộ Nguyên Thịnh, lúc đầu đã đầu tư hơn mười E.
Còn chưa tính tài sản ô tô, dâu mỏ, khách sạn, chứng khoán đã lên sàn của công ty, đó đều là những thứ người ^,,”
thường với không tới đâu.
Ánh mắt Nhậm Minh Huyên lại biến đổi: “Vậy sao lại thân thiết với Sầm Dao như vậy”
“Nói không chừng là trong công việc có liên hệ” Bộ Hoan Nhan suy đoán, nhìn vê hai người họ ở không xa, trong lòng không giấu nổi sự ganh tị.
Lúc đầu ra nước ngoài du học, Thương Đình Lập làm người đại diện cho các công ty Trung Quốc có bài phát biểu.
Cũng chính từ lúc đó, Bộ Hoan Nhan đã tận mắt nhìn thấy phong thái của người đàn ông này, từ đó liền không thể nào quên được.
Sau khi quen biết Du Mộng Nhị, muốn để Mộng Nhị giúp mình làm quen với Thương Đình Lập, nhưng mà nhiều năm như vậy, cũng không thể tìm được cơ hội thích hợp.
Thỉnh thoảng ở những nơi nhất định “tình cờ” gặp gỡ Thương Đình Lập, anh cũng đều phớt lờ sự hăng hái của cô ta, thờ ơ lướt qua cô ta.
Nhìn thấy người cô ta tận tâm tận lực tìm cách làm quen mà không được lại có thể có quan hệ tốt với Sầm Dao như vậy, cô ta không khỏi ghen tức.
Ở bên này.
Sầm Dao vẫn không cử động.
Thương Đình Lập lặp lại lân nữa: “Lên xe.”
“Chủ tịch Thương”
“Hoặc là em muốn để tôi bế em lên xe?”
Anh một chút cũng không giống đang nói đùa.
Sâm Dao thầm trách cái tên Lư Đông Hưng nhiều chuyện này.
Liếc nhìn Nhậm Minh Huyên và Bộ Hoan Nhan, cô chịu thua: “Được, tôi lên xe”
Sầm Dao lên xe trước.
Thương Đình Lập bước qua hai người phụ nữ bên kia, không lên tiếng, mặt không biểu cảm lên xe.
“Thương tiên sinh!” Bộ Hoan Nhan không nhịn được sự thôi thúc trong lòng, lớn tiếng gọi.
Anh dường như không nghe thấy mà đi thẳng lên xe, trên mặt không có một gợn sóng.
Bộ Hoan Nhanh vẫn muốn vớt vát lại hình tượng trước mặt anh, vội chạy đến, tiến lại gân anh: “Thương tiên sinh, vừa rồi chỉ là hiểu lầm, chị dâu tôi…
“Dư Phi” Thương Đình Lập một cái cũng không nhìn cô ta, không chờ cô ta nói, đã chặn hết lời cô