Tiệc tàn rồi nhỉ ?
Ánh trăng bên ngoài le lói chiếu ánh sáng xuống trần thế đảo điên , gió có những cơn vi vu cuốn qua kẽ tóc...........
Tiệc tàn rồi.............
Sẽ có kẻ vui người buồn !
Tối qua có loài hoa nở trong mộng , sáng ra hoa lại tàn .
Không phải vì hoa tàn trong mộng , mà vì mở mắt ra thì hoa theo đi ngàn cơn gió mà biến mất .
Mộng đẹp thường chẳng đến nhiều , đi tranh giành ở trần thế làm gì ? Cuốn vào chốn thị phi , bỏ cả đời người để theo đuổi giấc mộng 1 loài hoa đẹp . Mở mắt ra , vẫn chỉ là hoa trong mộng.............
Giật mình ! Đã đánh mất nhiều thứ mà không hay biết !
Gia đình ngươi có mấy người ?
Cha mẹ ngươi thích ăn món gì ?
Trời ! Vẫn cứ thường trêu người !
Người ! Lại chẳng bao giờ hiểu cuộc đời đi về đâu............
Sống ngắn ngủi , lầm lỗi nhiều . Ta sống để làm gì ? đi về đâu ?
Rồi 1 ngày giật mình thì đã muộn..............
Luôn luôn là ở lúc muộn màng mà tỉnh dậy !
Ta nhớ hương vị món mì mà mẹ làm quá , ta nhớ đứa em nhỏ ở nhà , nhớ con mắt đỏ do thức khuya của ba................
Ta nhớ cây mận , cây nhãn , nhớ con mèo .
Ta nhớ ,
Nhiều lắm !
Long ngẩn đầu nhìn bầu trời trong sanh mà trầm ngâm .
Long vừa đi gặp Huy Hoàng để nhận 200 triệu chuyển vào tài khoản ngân hàng của hắn , cũng để nói vài câu .
Không biết Phương , Hoàng và ông Nhân bàn bạc ra sao mà cuối cùng không có khởi tố Văn . Văn lại tự mình đi tự thú và xin giảm nhẹ tội , Hắn còn nhắn lại với Long là tổ chức xã hội đen kia không hề đơn giản .
Lúc nãy cũng có gặp qua Hoàng Trọng Nhân...................sau 1 ngày đầu lão ấy đã bạc trắng . Mái tóc bạc trắng còn đôi mắt lại có thêm phần tang thương . 2 người bạn thân..........2 người đều mất con . Haizz
Tên Phương đó thế mà keo kiệt , chỉ đưa hắn 20 triệu thôi . Hắn biết chắc là Phương đã đòi 1 vố đau nặng Nhân , bảo đảm là không ít . Nhưng biết sao được................hắn cầm bằng chứng mà .
Long nghĩ tới Phương................tên đó .......
Đúng là kẻ ngoài lạnh trong nóng . Hắn bảo hắn chỉ vì làm ăn chia chác vậy mà lại không đòi Huy Hoàng 1 xu , đòi Nhân 1 vố đau điếng . Hắn chính là vì tình cảm với người bạn thân Nguyễn Công Thành mà không màng tất cả hoàn thành kế hoạch này .
Long không có liên lạc với Nhã và Lan . 2 cô gái đó cần thêm thời gian , vết thương không bao giờ dễ lành............
Hôm nay hắn đã đi học trở lại . My hỏi hắn tùm lum nhưng hắn chỉ trầm mặc , hắn cảm thấy cuộc sống thật là khó hiểu . Mọi thứ lộn tung cả lên như có 1 định lý nào đó...........lại như chẳng có định lý nào . Hắn cảm thấy 1 nỗi buồn man mác..........
Hắn cứ trầm mặc như thế mãi nên My cũng không hỏi thăm hắn nữa . Hết tuần , hắn thi xong lại bắt xe về quê . Lần này Long được nghỉ tết , đến hơn nữa tháng lận . Hắn trầm mặc , trên xe hắn cũng suy nghĩ................
Bên ngoài , trời lại nổi những cơn gió rét..............
Những hạt mưa lấm tấm lại nhè nhẹ rơi xuống...........
Về Cần Thơ thôi , ta nhớ cái không khí êm đềm đó rồi !
O0O..........................
Buổi tối , Cần Thơ !
7h tối .
Long lại lấy chiếc xe Jupiter RC 2010 được papa khóa chặt ở nhà không cho đem lên Sài Gòn vì lý do “ Xe đông – Nguy hiểm “ . Hắn lon ton chạy trên đường.............
Tất nhiên chậm hơn rất nhiều so với kỳ hắn đi bão............
Haiz , hắn lần này mang theo 1 cái Vali đen !
Hắn lại quẹo vào 1 con hẻm , lại ngoằn ngoằn nghèo nghèo quẹo qua quẹo lại .
Hắn dừng xe trước 1 căn nhà nhỏ . 1 tiệm làm nail nhỏ , có khoảng sân nhỏ và 1 ghế đã trước nhà . Cả nhà có 1 hàng rào sắt nhỏ phía ngoài .
Long móc điện thoại ra gọi :
“ Alô , ra mở cửa coi tên kia “
“ Long hả , đợi chút tôi ra liền “
Long nhìn vào căn nhà , thở dài nhẹ !
1 lát sau , 1 người nam thân hình gầy ốm . Gương mặt xanh xao , lo lắng đi ra mở cửa . Long chạy xe vào đậu trong sân .
Cởi nón bảo hiểm ra đặt lên xe . Cái Vali vẫn để trên xe .
Long lại cái ghế đá ngồi xuống , người kia cũng ngồi kế bên . Long mĩm cười hỏi :
- Tìm được bao nhiêu rồi ?
Người kia hơi bân khuân trả lời :
- Hơn 50 triệu.............nhưng chưa đủ trò ạ . Sắp tới mẹ tôi định bán nhà trò ạ........
Long nhìn đăm đăm gương mặt người bạn này . Tên người này là Bình , bạn từ lúc học lớp 10 của Long . Người này là 1 người tốt , Long không muốn người tốt lại phải chịu nhiều khổ đau .
Hắn đứng dậy , đi lại lấy cái Vali rồi đặt xuống trước mặt Bình .
Bình thắc mắc xoay sang hỏi Long :
- Cái gì vậy ? sao có cả Vali ?
Long mĩm cười hiền hậu nói :
- Cái laptop của tôi , trò lấy bán đi xem được