Trời đỏ hoàng hôn trên bầu trời kia, những con chim bắt đầu bay đi về tổ !
Người người mỏi mệt !
Kẻ kẻ lại cứ tiếp tục cuộc sống của mình !
Chiến sự chưa chấm dứt !
Trong nhân gian, chuyện đời lại cứ là lẽ vô thường như thế !
Ở nơi xa kia, người cha đang chiến đấu vì đứa con của mình !
Trực vẫn đang lao thẳng vào viên đạn lửa kia !
Con quỷ lao đi với tốc độ cực nhanh, bàn tay cháy phừng ngọn lửa màu xanh đáng sợ !
Bên dưới, đạo sĩ cùng quỷ đều ngước lên nhìn, trong mong thấy kết quả của trận đấu !
Có lẽ, cả người chết cũng đang trong mong một kết cục !
Va chạm !
Uỳnh !
Chỉ thấy trên cao người và quỷ đâm thẳng vào nhau, một tiếng động lớn đinh tai phát ra !
Người và quỷ chạm nhau tạo nên một vụ nổ lớn, ánh sáng bừng lên chói mắt !
Ánh sáng nhạt đi !
Có gì đó đang rớt xuống !
Phập !
Một thanh kiếm gỗ phi phàm đã cắm thẳng vào mặt đất !
Rầm !
Gần bên cạnh, một người vừa từ trên không đáp xuống !
Lần này, người Trực gần như nhuộm máu, cả người run rẫy như sắp ngã, Vọng Thê cũng đã bị giải trừ !
Trực run run lê từng bước một đến gần thanh Phụ Ân !
Phía sau làn ranh, các đạo sĩ im lặng đứng nhìn, dường như, mỗi người một cảm xúc...
Lại giống như ở Đêm của Lễ Thề Ước, rõ ràng là không thể, vậy mà vẫn bước lên....
Người đó, vì gia đình mà trở nên mạnh mẽ !
Loài quỷ nhìn Trực với một con mắt kính nể !
Trời đã về đêm, bầu trời đã dần tối lại, mây trên trời dần nhạt màu đi !
Cạch !
Cầm lấy thanh Phụ Ân trong tay, dường như trong lòng Trực có cảm giác gì đó an toàn hơn !
Gương mặt Trực lúc đó hơi xoay đi, nhìn về một nơi nào đó, xa xăm lắm....
Người hữu tâm sẽ nhìn rõ, hướng Trực nhìn....
Hướng của Hưu Lương.
Đôi mắt đầy gân đỏ và mệt mỏi đó, dường như, mong ngóng điều gì, dường như....
Nhung nhớ điều gì !
Tiếng cười còn vẳng bên tai, ngày nào đến, rồi lại đi.....
Ngoảnh một khắc, dạ tương tư, người say cùng năm tháng !
Nhớ, cô bé một ngày nắng đẹp gặp ở nơi bãi cỏ,
Nhớ, nước mắt ai rớt theo từng ngày tháng !
Để rồi đi, chia ly một chút nồng !
Để rồi về, gây bao nỗi trái ngang !
Đời,
Nợ tôi bao nhiêu là giấc mộng !
Vẫn giữ trong lòng, hoài niệm xưa !
Rồi lại có kẻ hữu tâm nhìn thấy Trực nghiêng khẽ đầu nhìn về phía ngôi làng, nơi có người con trai của mình. Đó là minh chứng ột chuyện tình, cho ý chí của một người con trai, và có lẽ là....duyên phận !
Rầm !
Từ trên trời lại hạ xuống một vật nữa !
Lần này là một con quỷ đã cụt một cánh tay phải !
Máu đen từ trong con quỷ vẫn đang tiếp tục tuôn ra !
Nó nhìn Trực càng thêm cay cú, mặt mày nhăn nhó !
Trực chỉ im lặng nhìn con quỷ đối diện mình !
Tất cả đạo sĩ và quỷ đều im lặng, không ai muốn nói gì, họ chỉ nhìn, chỉ suy nghĩ và chuẩn bị cho điều xấu nhất !
- Grécccccccccccc
Con quỷ chợt ngửa cổ lên trời hét lớn !
Mắt nó lồng lộn lên, nó lấy tay còn lại, kéo phăng những mũi tên ở ngực mình ra !
XOẹt !
Máu từ đó phúng ra một ít !
Nó ném thẳng những mũi tên về phía Trực !
Những mũi tên như có linh tính, tự động nhắm thẳng vào Trực mà bay đến !
Gương mặt Trực vẫn thế, nhưng chợt người ta nghe thấy một câu hờn :
- Vọng Nhi !
Tên của câu hờn !
Xung quanh Trực hiện ra tầng tầng lớp lớp những hư ảnh các cặp vợ chồng khóc lóc , dìu dắt nhau , la hét đau lòng trước cái chết của con mình !
Tầng tầng lớp lớp hư ảnh đó che chắn Trực vào bên trong !
Nước mắt chảy thành sông , nổi đau thấu trời xanh !
Những mũi tên của con quỷ kia bay vào Trực, chỉ có thể đâm vào trong hư ảnh, không tìm thấy được Trực bên trong những hư ảnh kia !
Mũi tên cứ bay loạn qua loạn lại trong làn ảo ảnh !
Mọi người bắt đầu có chút hồi hợp !
Trời đã tối, trăng bắt đầu lên !
Cầu lửa vẫn đang lao đến, sáng rực một lằn trên bầu trời, như một vệt sao băng....
Đội quân đen vẫn đang trên đường lao đến, không ngừng nghỉ một phút giây nào !
Trở lại cùng đêm đen,
Cùng với trời tàn và lòng người trăm ngàn cảm xúc !
Vút vút vút !!!
Những mũi tên vẫn tiếp tục lao vào trong hư ảnh đó mà cắn xé !
Trong đó vẫn không có tiếng động !
Không thấy Trực !
Trực đã hoàn toàn trốn trong hư ảnh !
Gréccccccccccccc !!!!!!!!!!!!!!!!!
Con quỷ đã tức lồng lộn lên !
Nãy giờ đã qua lâu, sao mà tên loài người kia vẫn không ra ? sao hắn lại trốn tiếp tục như thế ?
Một vài người bắt đầu bàn tán xì xào !
Có gì đó không đúng !
Sao không phản công ? đã núp bên trong hư ảnh khá lâu rồi !
- Nó đang chờ cái gì đó !
Bên quỷ bổng nhẹ lên một tiếng nói !
Một con quỷ đứng cuối cùng, toàn thân màu đen, nhìn như là một con người to lớn gấp đôi người thường với cơ bắp nở rộ, săn lại như đá và đôi con ngươi màu đỏ !
Một số con quỷ khác bắt đầu lưu ý lời con quỷ này nói !
Chờ đợi cái gì ?....
- Tìm diệt nó đi, đừng cho nó thời gian nữa !
Một con quỷ rống lên !
- Phải, phải diệt đi ! diệt đi !!!!!
- Diệt diệt diệt !!!!!!
Bắt đầu vài con, sau cùng tất cả các con quỷ đều cùng nhau hét rống lên !
Con quỷ đang đánh cùng Trực càng trở nên điên cuồng hơn !
Bên đạo sĩ im lặng, mọi người khẽ nhìn nhau nhưng không ai nói gì !
Trời đã tối, nhưng mọi người vẫn nhìn rất rõ !
Một tiếng giận dữ cất lên :
- Mày đang đợi gì hả tên kia ? Mày có thể thắng sao hả ?
Con quỷ kia càng thêm điên cuồng !
Nó lao vào chổ này, lao vào chổ kia !
Những mũi tên không ngừng lao vút đi trong đám hư ảnh !
Chợt !
Hư ánh hóa thành khói trắng !
Một đám khói trắng khổng lồ !
Trong làn khói trắng, một đôi mắt mệt mỏi đầy tơ máu hiện ra, miệng rít lên từng câu lạnh buốt :
- Tao đợi Trăng !
Khói quấn lấy người đó trước khi tan đi !
Khói làm nên một dáng dấp huyền ảo của người anh hùng !
Đợi Trăng ?
Lẽ nào là.....
- Vọng Nguyệt !
Nơi nào có trăng, nơi đó ta bất bại !
Âm thanh của chiêu thức quen thuộc !
Trăng đã lên cao, trăng rất sáng !
Người ở dưới thấp, người bắt đầu điên dại !
Đêm đen đến, người điên dại tới !
Trực lao vút về phía con quỷ, mũi kiếm Phụ Ân ánh lên một ánh sáng xanh !
Xung quanh người trăm ngàn mũi tên được nén bằng ánh sáng của mặt trăng đang di chuyển không ngừng !
Mắt quỷ căng to !
Tên quỷ đến gần Trực thì bị đẩy ra không thương tiếc !
Vài cây đã gẩy !
Bóng đỏ Trực đó, lao vút đến con quỷ, một tốc độ cực nhanh !
Đâm vào !
Roạt !!!!!!!!!!!!!!!
Không có âm thanh nào khác ngoài một tiếng như tiếng cắt giấy !
Tiếng cắt rất ngọt, rất chuẩn !
Ở nơi kia, Trực đang đứng phía sau con quỷ, đưa lưng lại với lưng con quỷ !
Trên trời, trăm ngàn mũi tên vẫn đang chuyển động !
Con quỷ đứng yên đó, há hốc mồn không cử động !
Tất cả đạo sĩ im lặng, không ai dám gây ra bất kỳ âm thanh nào !
Trời đêm hoang vắng, yên lặng như tờ !
Quỷ cũng im, nhường âm thanh lại cho nhịp thở hồi hợp !
Trực bước lên một bước !
Cạch !
Ầm !
Tiếng bước chân của Trực !
Tiếng nổ tung của con quỷ đang đứng trân trân kia !
Máu bay tứ tung, lại thấm ướt thêm