Từ khi Vera đi tới nơi này đã thu hút rất nhiều ánh mắt, ai nấy đều bị dung mạo của em hút hồn không rời mắt đi được.
Nhiều người nhìn vì nhan sắc của Vera cũng có người nhìn vì tài năng của Vera, hiện tại gần như toàn bộ mọi người trong học viện đều đã biết Vera và Kivat có tên trên Siêu cấp bảng.
Khi có một gian bàn báo danh vừa trống Vera liền đi vào, ngồi xuống bàn em nhanh chóng nhập họ tên và mã thẻ học viên lên màn hình máy tính trước mặt.
Chiếc camera trên cao liền chiếu một luồng sáng quét qua người Vera, sau vài giây nhận diện thân phận đã thành công trên màn hình đã hiện lên thông tin nhiệm vụ mà Vera được giao trong lần này.
Thấy vậy Vera liền chăm chú đọc những dòng chữ và bảo AI sao chép lại.
Trên phần thông tin nhiệm vụ có ghi chú rằng: Vera là thành viên ‘thẻ đỏ’ nên thường sẽ được học viện giao cho chủ yếu là nhiệm vụ cấp 4, nhưng vì đây là lần đầu tiên em tiến hành nhiệm vụ được giao nên học viện sẽ chiếu cố chỉ giao cho Vera nhiệm vụ khá dễ trong mức cấp 3 (nguy hiểm).
Đại khái nhiệm vụ là cử một nhóm gồm ba thành viên đi tới khu vực biên giới phía Bắc vùng giáp với nước Land để do thám tình hình nơi đó.
Theo những tin tình báo học viện thu thập được thì trong vùng đó có một ngôi miếu cổ khổng lồ đã bị bỏ hoang từ lâu, từ vài ngày trước khi ngôi miếu được phát hiện cho đến hôm nay đã có rất nhiều người từ khắp mọi nơi trên đất nước đổ dồn về nơi đó để do thám và tầm bảo.
Nhiệm vụ của nhóm Vera lần này là đến đó và do thám tình hình, sau đó báo lại mọi thông tin thu thập được tại nơi đó.
Lưu ý là chỉ cần thu thập thông tin chứ không cần tìm kiếm bảo vật hay tranh đấu với các thế lực nào khác, vì vậy nếu gặp nguy hiểm có thể xin lệnh rút lui.
Ngoài Vera là người mạnh nhất trong nhóm ra thì học viện cũng đã tuyển ra được hai học viên còn lại, hai người đó là học viên xuất sắc trong khóa năm 2 với tư cách thành viên ‘thẻ cam’.
Vera đọc xong hết thông tin thì trầm tư suy nghĩ trong chốc lát rồi liền đánh máy xin liên hệ với giáo viên quản lý việc giao nhiệm vụ, sau vài giây bên kia liền bắt máy rồi hình ảnh một người giáo viên trung niên hiện lên trên màn hình máy tính.
Vera lễ phép chào hỏi với người giáo viên này rồi nói ra yêu cầu của mình;
“Thưa thầy em muốn trong nhóm thực hiện nhiệm vụ lần này em phải là đội trưởng, hai thành viên còn lại phải tuyệt đối nghe theo chỉ thị của em!”
Người giáo viên nghe vậy trầm ngâm trong chốc lát rồi gật đầu đáp;
“Được, thầy chấp nhận yêu cầu của em, nhưng vì là đội trưởng nên em cần hết sức tỉnh táo trong mọi quyết định mình muốn đưa ra đấy, hơn nữa chuyến đi lần này cũng phải thật cẩn thận.”
Vera mỉm cười; “Vâng em hiểu rồi ạ, em cảm ơn thầy.”
“Thôi không cần cảm ơn đâu, tuy hiện tại hội đồng kiểm duyệt còn đang xem xét nên chưa đưa ra quyết định cho ai làm đội trưởng, nhưng khả năng lớn vẫn sẽ là em thôi vì em có thực lực vượt trội hơn hai người còn lại.
Hơn nữa tuy em còn nhỏ tuổi nhưng nhìn qua cách em vượt tháp dễ dàng thông qua được những tầng cần suy nghĩ tính toán nhiều thì đã thấy em là người rất biết cách suy luận và lên kế hoạch.”
“Thấy quá khen rồi, thôi em không dám làm phiền thầy nữa em xin phép ạ.”
Một lúc sau thân ảnh Vera đã rời khỏi khu vực nhận nhiệm vụ, mọi thông tin về nhiệm vụ lần này đều đã được AI sao chép lại, hiện tại còn gần một tuần nữa sẽ đến ngày bắt đầu thực hiện nhiệm vụ.
Vera vừa bước đi trên sân trường vừa suy nghĩ tính toán làm sao để trong vài ngày tới có thể đề thăng thực lực được một cách nhanh nhất.
Kiếm pháp Quang phổ kiếm đã luyện đến tầng 4 vững vàng, hiện tại nếu không ngộ ra kiếm đạo thì rất khó tăng tiến lên thêm.
Cước pháp Vera cũng có cảm giác đã đạt đến trình độ rất cao siêu, em dám chắc rằng trong bậc ‘Tinh Anh’ không một ai có trình độ cước pháp so sánh được với mình.
Các tuyệt kỹ Vera sở hữu cũng đều đã luyện tới đại thành, chỉ còn riêng chiêu cước pháp tự sáng tạo ra là đang trong quá trình hoàn thiện hơn.
Nghĩ đi nghĩ lại Vera vẫn không biết trong gần một tuần tới trước khi tiến hành nhiệm vụ thì luyện cái gì để có thể tăng thực lực bản thân lên được nhanh nhất.
Về tới phòng lúc này mới 10 giờ sáng, Vera ngồi trên shofa cầm máy tính bảng vào cửa hàng của học viện rồi gõ tên thứ mà mình đã luôn tò mò và muốn mua từ lâu.
“Mặc dù chính mình cũng không rõ mua thứ này về có tác dụng gì không nhưng sâu trong thâm tâm lại có cảm giác muốn thứ này, cứ mua đại vậy dù sao cũng chỉ là 250 điểm tích lũy thôi mà!”
Nghĩ thế Vera liền click vào phần mua vật phẩm, lập tức tổng điểm tích lũy của Vera đang là 260 liền giảm xuống còn 10 điểm.
Nhìn thấy cảnh này Vera cũng thấy sót cả ruột, nếu mua thứ đó về mà không có được tác dụng gì chắc em khóc thét lên mất.
Trên màn hình liền hiện lên dòng chữ đã chuyển hàng vui lòng đợi 10 phút.
Truyện mới cập nhật
Vera cảm thán về tốc độ làm việc của nhân viên trong học viện này rồi tiếp tục lướt xem các vật phẩm trong cửa hàng, đột nhiên trong đầu em có suy nghĩ;
“Không