Mặt nền vẫn dung lắc dữ dội khiến sắc mặt ai nấy đều khó hiểu và kinh hãi, sau gần nửa phút thì rung chấn mới kết thúc!
Lúc này Vera mới khó khăn đứng dậy, nhìn căn phòng đổ nát bừa bộn cùng với khói bụi bay mù mịt, em mở miệng hỏi;
“Anh chị không sao chứ?”
Gerda phủi bụi trên đồng phục của mình rồi lên tiếng; “Không sao, nhưng mà trận động đất vừa rồi quả là khiến cho người ta thót tim thật đấy, không hiểu sao lại xảy ra chuyện này nữa.”
Caradoc thở ra nhẹ nhõm rồi nói; “Cũng may rung chấn không quá lâu nếu không thì chúng ta sẽ bị sóc đến chết mất, chẳng hiểu cơn rung chấn này từ đâu gây nên ra nữa.”
“Anh chị không sao là tốt rồi, chúng ta nên cùng nhau đi tuần một vòng xem xét tình hình ra sao đi, nếu có gì bất ổn thì nhanh chóng rời ra đến vùng ngoài cùng của ngôi miếu này ngay!”
“Đồng ý.” Hai người nghe vậy liền đồng thanh tán thành, họ cũng đang rất lo lắng có chuyện chẳng hay xảy ra, hiện tại họ đã thu hoạch được rất nhiều đồ tốt rồi nên nếu có phải ra khỏi đây thì cũng không tiếc nữa.
Khi nhóm Vera đi được một đoạn đường thì bắt gặp hai nhóm người đang chật vật chiến đấu với những thứ gì đó!
Có ba bức tượng hình người trông khá là cổ quái đang di chuyển tấn công hai nhóm người kia liên tục, mỗi một đòn đánh của bức tượng đều làm cho một tên phải hộc máu mồm.
Từ xa trông thấy vậy ba người Vera đều rất ngạc nhiên, Gerda lên tiếng;
“Cái quái gì đang xảy ra thế, ba cái thứ xấu xí đó nhìn y hệt như tượng mà sao có thể di chuyển và chiến đấu được?”
Sắc mặt Vera trở nên nghiêm trọng hẳn, em nhẹ giọng nói; “Mấy bức tượng đó khả năng cao chính là những kẻ thủ hộ trong ngôi miếu này, hiện giờ chúng đang coi những người tầm bảo như chúng ta là kẻ xâm phạm nên mới tấn công gay gắt như vậy!”
Gerda và Caradoc nghe vậy liền cảm thấy bất an và lo lắng, họ cũng biết ở trong ngôi miếu này không an toàn nhưng họ không nghĩ tới lại nguy hiểm tới mức này.
“Bây giờ chúng ta phải làm sao?” Caradoc lo lắng hỏi.
Vera bình tĩnh đáp; “Cứ nhanh chóng di chuyển dần ra bên ngoài và hạn chế chạm chán với mấy bức tượng đó, trên đường đi ra cũng tranh thủ thu thập thông tin nữa.”
Nhóm ba người bọn họ liền hành động theo chỉ thị vừa đưa ra của Vera, sau một thời gian dài đi qua rất nhiều dãy cuối cùng họ đã đi ra tới một khu vực tại dãy thứ hai, so với sâu bên trong thì an toàn hơn không ít.
Trên đường đi ra đây họ cũng đã thu thập được khá nhiều thông tin hữu ích, thông tin khiến mọi người ở đây bất lực nhất chính là tất cả các cửa lớn dẫn ra ngoài đều đã bị đóng chặt từ sau vụ rung chấn, và đã có vô số bức tượng xuất hiện rồi tấn công mọi người!
Ba người học viên SC thì không cảm thấy bất ngờ gì vì những chuyện này Vera đều đã biết trước hết.
Nhóm Vera hiện tại đang thủ trong một căn phòng trống đã bị vét sạch đồ từ lâu, Gerda ngó ra ngoài rồi lên tiếng nói nhỏ; “Bên ngoài phía bên trái cách chỗ này khoảng 300 mét có hai bức tượng đang lảng vảng kiếm người, chúng ta phải cẩn thận chút!”
Vera và Caradoc nghe vậy thì gật đầu, cả ba người họ vẫn cứ vậy lặng im thủ trong căn phòng đó.
Nhưng bình yên chưa được bao lâu thì nhóm bọn họ đã phải đối mặt với vài tên tượng tấn công! Những bức tượng xuất hiện với số lượng rất đông và không ngừng di chuyển lục lọi tìm kiếm con người, vì vậy rất khó có thể lẩn trốn mãi được.
Sau khi giao chiến với vài bức tượng thì Vera đã kết luận ra được phương thức chiến đấu của chúng, đó là chỉ ỷ vào thân thể cứng chắc.
Những bức tượng này không hề có chiến lực, chúng hoạt động được là nhờ vào một loại năng lượng kì bí nào đó, cách thức chiến đấu của chúng chỉ đơn thuần là đấm đá bình thường nhưng lại có uy lực rất lớn.
Gerda sau khi dây dưa với một tên tượng một hồi thì liền nhảy lên rồi khéo léo quật roi vào phần gáy của bức tượng đó, lập tức bức tượng liền ngã xuống bất động.
Cô ta vui vẻ quay sang cười nói; “Em phân tích chuẩn thật đấy, quả nhiên phần gáy chính là điểm yếu của bọn này, chỉ cần chúng ta khéo léo tránh va chạm trực tiếp với chúng rồi tìm cơ hội tấn công vào phần gáy là được!”
Caradoc cũng vừa làm theo cách này và tiêu diệt được một tên, anh ta liền vui vẻ cùng Gerda tán dương Vera.
Còn Vera thì đang vẽ ra vài đường kiếm huyền ảo sau đó chém bay đầu của hai bức tượng cùng lúc, thân thể không đầu vô lực ngã xuống nền đè lên chục cái xác tượng khác! Thân ảnh Vera lúc này đang đứng trên một núi xác tượng trông rất hoành tráng và đáng sợ.
Nhảy xuống phía dưới Vera lên tiếng; “Những bức tượng này nếu nói trên mặt lực lượng tấn công thì mỗi tên có thể ngang với bậc ‘Tinh Anh’, nhưng vì kĩ năng chiến đấu của bọn chúng vô cùng thô sơ và có điểm yếu dễ nhận biết nên em tin chắc rằng đến đêm nay những bức tượng này sẽ bị giết sạch!”
Ceradoc gật đầu nói; “Rất đúng, tuy số lượng bọn chúng đông nhưng bên chiến nhân như chúng ta cũng không ít, hơn nữa ai nấy cũng