Vera nghe mọi người khuyên vậy thì không nói gì chỉ gật đầu, em cũng cảm giác được Alvar có ác cảm với mình nhưng không hiểu lí do là gì.
Hai ngày sống trong doanh trại Vera cũng vài lần nhìn thấy Alvar nhưng cả hai đều không để ý gì, Alvar rất chăm chỉ luyện tập và làm việc thời gian rảnh thì về phòng riêng của mình nên hắn có rất ít bạn bè.
Một lúc sau Alvar xách balo lên nhìn thẳng và đi về phía trước không thèm để ý những người khác, hắn chỉ nói một câu giọng nói ồm ồm; “Chúng ta tiếp tục xuất phát”!
Diater đứng đằng sau lườm Alvar rồi quay lại chỗ tảng đá cầm lấy ba chai nước của Vera mà Alvar bỏ lại, bỏ mấy chai nước đó vào balo rồi Diater cũng chạy theo mọi người.
Đi được một lát họ cũng gặp được một con hung thú ‘Bậc 1 – xơ đẳng’, Alvar ra hiệu cho mọi người dừng lại rồi nói;
“Mục tiêu là nó, tôi sẽ để ý xung quanh, những người còn lại tự xử lí nó đi”.
Lúc này Diater liền lên tiếng; “Con Chuột Xương Đá này phòng thủ rất mạnh, hơn nữa nó cũng thuộc loại ‘Bậc 1 – xơ đẳng’ mạnh nhất, vì vậy chúng ta nên để Saimaru đánh cho nó yếu đi rồi hãy chiến đấu với nó!”
Hai thanh niên còn lại đều gật đầu sau đó Tomaru quay sang nhìn Vera cười nói;
“Anh Saimaru đã là ‘Tân Tinh – địa cấp(4)’ rồi, bây giờ anh ấy sẽ làm con súc sinh đó yếu bớt rồi sau đó em hãy lên tiêu diệt nó nhé.”
Tomaru nói xong thì cả ba người đều nhìn Vera rồi mỉm cười, hiển nhiên họ tính giúp Vera dành được chiến thắng mà không phải mất nhiều sức, như vậy Vera sẽ cảm kích họ.
Alvar đứng từ xa thấy vậy thì có vẻ tức giận chửi thầm;
“Vì một đứa con gài mà ba thằng ngu chúng nó nhảy nhót như lũ sai vặt vậy.”
Vera nghe ba người này tính làm như vậy cũng nhíu mày nghĩ; “Như thế thì còn gì là rèn luyện nữa, khác gì tập luyện với mấy bao cát ở nhà đâu”!
Saimaru đang chuẩn bị ra tay thì bị Vera ngăn lại, em nói;
“Nếu mọi người đã muốn nhường con hung thú đó cho em thì em cảm ơn nhưng hãy để em một mình chính diện đối chiến với nó”!
Ba người nghe vậy bất ngờ rồi Diater nói; “Như vậy rất nguy hiểm, em nên để Saimaru làm mềm nó trước”.
Vera chỉ cười nhẹ đáp; “Làm như thế thì chẳng có tính khiêu chiến gì nữa hết, các anh yên tâm em tự lo được”.
Nói rồi Vera tiến bước đi đến gần con Chuột Xương Đá, Vera rất tự tin vì khi đi rèn luyện với bố em đã từng gi,.ết ch.ết vài con chuột như này rồi.
Ba người còn lại thì khá căng thẳng họ không ngờ rằng Vera lại một mực từ chối sự giúp đỡ của bọn họ, cũng lo rằng Vera sẽ bị thương.
Con Chuột Xương Đá đang bới đất thì ngẩng đầu lên thấy có nhân loại đang đến gần, cảm nhận không có khí tức nguy hiểm nó liền rít lên rồi lao thẳng về phía Vera giơ hai chân có móng vuốt sắc nhọn bổ tới.
Vera cũng lập tức rút ra thanh kiếm rồi lao vào chiến đấu với con hung thú đó.
Ba thanh niên đứng ngoài xem đều rất căng thẳng, Alvar đứng từ xa cũng liếc nhìn về phía này.
Chẳng bao lâu chỉ mới qua nửa phút con hung thú đã bị Vera đâm trúng phải phần điểm yếu ở giữa bụng và chết ngay lập tức!
Vera chỉ mỉm cười ngồi xuống cạnh đó lấy khăn ra lau vết máu bám trên lưỡi kiếm, ba thanh niên từ xa quan chiến đều đang rất bất ngờ, họ vội chạy đến chỗ xác con Chuột Xương Đá xác nhận nó đã chết thật thì rất cả kinh.
Tất cả đều quay sang nhìn Vera