Gần một khe suối nhỏ có một con Hải Rái Cá với thực lực ‘Bậc 1 – trung đẳng đỉnh cao’, Vera và nó lúc này đang giao chiến rất dữ dội, vì đang chiến đấu trên bờ nên tốc độ của con hung thú này bị giảm đi không ít.
Chiến đấu hơn một phút Vera đang dần chiếm thế thượng phong, cả hai đều đã có vài vết thương nhẹ, Vera đang ép dần khiến con hung thú đó phải lùi lại khá nhiều, em vung một chém ngang qua cổ con hung thú thì nó liền uốn éo cái cổ và né được sau đó nó táp bên chân phải đầy móng nhọn về phía khuân mặt Vera, thấy vậy em liện hạ người xuống né cú táp đó rồi đâm kiếm thẳng về phía bụng con Hải Rái Cá!
Da của con hung thú này rất dày nên mũi kiếm chỉ đâm được vào 7cm là dừng lại, con hung thú thấy vậy liền giơ hai chân trước lên cao rồi chụp mạnh xuống người Vera, em vội bỏ tay khỏi thanh kiếm rồi đạp mạnh chân vào chuôi kiếm lấy lực bật ngược ra xa.
Né được khỏi đòn tấn công nguy hiểm đó Vera tiếp tục lao tới sử dụng cước pháp để tấn công con hung thú.
Thanh kiếm cắm ở bụng con Rái Cá khi bị Vera đạp mạnh đã chui vào thêm khá sâu khiến vùng đâm bị chảy máu, máu tươi chảy ra dưới lưỡi kiếm nhỏ tọc tọc khiến con Rái Cá cảm thấy đau đớn gầm lên liên tục.
Vừa gầm nhưng hai chân trước của nó vẫn linh hoạt đỡ những cú đá của Vera, nhưng vì thế hai chân trước của nó bị tóe máu liên tục, cứ một cước đến là máu lại tóe ra!
Ở trên bờ vốn đã làm nó bất lợi bây giờ lại bị tấn công liên tục như vậy làm con Hải Rái Cá cảm thấy rất khó chịu và tức giận.
Nó cố gắng vùng vẫy khiến Vera phải ngừng tấn công để phòng thủ, sau đó nó quay về hướng khe suối rồi vội vã chạy đến đó, thấy vậy Vera liền đuổi theo quát to;
“Muốn chạy à không dễ thế đâu, Nộ chi cước!”
Vera đã chờ cơ hội này rất lâu rồi vì điểm yếu của con Hải Rái Cá là nằm ở phần trên vùng xương đuôi, nhưng nó luôn cuộn phần đó lại giữa h.ai ch.ân sau, chỉ có khi đang bỏ chạy như này nó mới để lộ ra! Vera chạy đến ngay sau con hung thú rồi nhảy lên cao xoay hai vòng, chân phải theo quán tính vẽ ra một đường vòng cung rất đẹp mắt.
Vera lao xuống vùng điểm yếu của con hung thú đó rồi bộc phát chiến lực, chân phải vụt mạnh vào phần trên vùng xương đuôi của con Hải Rái Cá khiến nó kêu lên đau đớn rồi tắt thở nằm chết ở bờ suối, chỉ có một cái chân trước của nó là đã chạm đến dòng nước mát lạnh đang chảy xiết.
Kane lúc này mới từ một cành cây gần đó nhảy xuống rồi đi đến chỗ Vera rồi cười haha và khen con mình không ngớt, cả ngày hôm đó hai bố con họ cứ tiếp tục như vậy, đi tìm hung thú thích hợp để Vera chiến đấu.
Ngày qua ngày, đến giờ cũng đã được 8 ngày Vera rèn luyện trên khu rừng nhiệt đới này, từ khi Kane biết được Vera có thực lực ‘Tân Tinh – đặc cấp(6)’ ông đều chăm chỉ đưa con mình đi kiếm hung thú ‘Bậc 1 – trung đẳng’ đều là những con đã rất mạnh có thực lực tương đương với Vera.
Vera cũng tiêu diệt những con hung thú đó không quá khó, chỉ có vài lần gặp được hung thú sắp tiếp cận ‘Bậc 1 – cao đẳng’ thì Vera mới phải bung hết sức để chiến đấu và đều dành thắng lợi.
Cứ như vậy, ngày qua ngày sáng đi rèn luyện tối về doanh trại nghỉ ngơi, mỗi ngày Vera giết được khoảng 15 con hung thú đồng cấp và 3,4 con nhỉnh hơn chút.
Vào buổi chiều ngày thứ 8 Vera ở trên khu rừng nhiệt đới này cũng là ngày cuối cùng em còn ở đây, vì sáng mai Vera sẽ cùng bố mình về nhà.
Em cũng đã rất nhớ mẹ, chưa bao giờ Vera phải rời xa mẹ mình lâu như vậy, ở nhà Xenia cũng rất nuông chiều em, Vera luôn được mẹ dằn dạy và cấm kị rất nhiều việc nhưng dù em làm sai điều gì hay phạm phải sai lầm lớn nào cũng chả ai mắng em.
Cả bố và mẹ rất cưng chiều Vera, từ nhỏ tới giờ em chưa từng bị bố mẹ đánh hay mắng chửi, họ nuông chiều Vera có thể nói là quá mức, dù em có đòi hỏi thứ