Bỗng một tiếng vỗ tay vang lên liên hồi rồi một bóng người từ ngoài lối vào hiện ra, khi người đó vào đến khoảng rộng trong này đã được đèn tích điện chiếu sáng lộ rõ khuân mặt.
Vera đứng hình chốc lát rồi cảnh giác nhìn chằm chằm vào người đó rồi khinh thường nói;
“Nhìn ánh mắt anh thì có vẻ như anh muốn cướp đoạt chiến lợi phẩm của tôi nhỉ? Nếu anh đã tới đây lâu rồi sao không ra mặt ngay từ đầu đi anh Alger!”
“Haha em đoán đúng rồi đấy, nhưng anh không chỉ sẽ cướp toàn bộ số vật phẩm đó mà còn cướp luôn cả em nữa đó!”
Nói rồi ánh mắt Alger đang từ vẻ nham hiểm chuyển sang d** tà, miệng thì càng cười tươi hơn hai tay khoanh lại trước ngực ngắm nhìn Vera.
Thấy bộ dáng nguy hiểm của Alger như vậy Vera biết hắn không nói đùa, nhíu mày nói;
“Anh là một thành viên trong biệt đội thợ săn Fergal sao lại có thể làm chuyện này, anh không sợ sẽ bị trừng phạt sao? Nội quy của doanh trại nghiêm khắc như thế nào anh phải biết rõ chứ!”
Nghe Vera nói vậy Alger bật cười cuồng tiếu cố lấy tay che miệng lại nhưng vẫn cười rất to, được một lát hắn mới ngừng cười rồi nhìn Vera với vẻ trêu tức sau đó giải thích;
“Nói cho em biết sự thật vậy, anh đây chính là nội gián được cài vào nằm vùng trong cái biệt đội rẻ rách này, mục đích khi anh được cử vào đây là tìm ra điểm yếu của biệt đội này để có thể báo cho cấp trên, sau đó sẽ từ điểm yếu đó mà tiêu diệt cái biệt đội nhỏ bé này haha...!Và bây giờ thời điểm đó đã đến!”
Vera nghe Alger mở miệng là chê bai biệt đội Fergal do chính tay bố mình sáng lập ra khiến em cảm thấy rất tức giận rồi lại nghe những câu khác nữa liền hiểu ra.
Em nghiến răng nói;
“Lúc này nhân lực trong doanh trại đều đã bị thương còn hai thủ lĩnh thì một người đang nằm liệt giường còn người bên kia có thể cũng như vậy, đây chính là lúc biệt đội Fergal có uy hiếp thấp nhất nên anh muốn trở về báo cáo đúng chứ? Không ngờ anh có thể nằm vùng ba năm ở đây để đợi đến giây phút này!”
Nghe Vera có thể nói hết ra ý định của mình như vậy Alger cười lớn rồi giơ ngón tay cái lên với Vera nói;
“Em quả thật là thông minh đó Vera, anh thích em ngoài vì dung mạo ra thì cũng vì thích tài năng của em nữa đó.”
Vera không nói gì, em đang đứng im cảnh giác, trong đầu thì nghĩ các loại phương pháp đối phó.
Thấy vậy Alger nói tiếp;
“Vốn anh đã định chạy về báo cáo rồi nhưng chợt phát hiện em đi một mình ra nơi hoang vắng này thì đã đi theo tính bắt cóc em đó, không ngờ còn được em dẫn đến một bảo tàng nhỏ có vô số vật phẩm quý giá.
Vừa có người đẹp vừa có bảo vật thế còn gì bằng haha!”
Vera nổi giận nói lớn; “Anh đừng có quá đáng, anh nghĩ với thực lực của anh có thể bắt được tôi sao?”
Alger vẫn cười d** đãng; “Tất nhiên rồi, tuy em còn nhỏ mà đã có thực lực như bây giờ quả là thiên tài tuyệt thế nhưng dù thế nào đi nữa thì ở thời điểm hiện tại anh vẫn mạnh hơn em!
Nghe vậy Vera cũng trầm tư suy nghĩ; “Bây giờ mình đã coi là khá vững chắc ở cấp bậc ‘Tân Tinh – hậu cấp(8)’ rồi, dùng tất cả các phương thức chiến đấu mạnh mẽ thì mình hoàn toàn có thể đánh với ‘đỉnh cấp(9)’ một trận! Nhưng anh ta là ‘Tân Tinh – đỉnh phong’ và còn là ‘thần thú nhân’ nữa...rất khó để thoát được”
Thấy khuân mặt tuyệt sắc của Vera đang lộ ra vẻ lo lắng Alger tiếp tục dọa;
“Từ lần đầu nhìn thấy em anh đã muốn có được em rồi, anh đã tính sau khi tiêu diệt được biệt đội Fergal rẻ rách này anh sẽ bắt lấy em, nhưng không ngờ lại gặp được em ở một nới hoang vắng như thế này nên nhân cơ hội này đem em về luôn!”
Sau đó hắn chậm rãi bước về phía Vera vừa đi vừa nhìn xung quanh rồi gật gật đầu nói;
“Chỗ này cũng không tệ, anh sẽ lấy đi ‘lần đầu’ của em ở nơi này luôn sau đó đánh ngất em rồi đem về căn cứ!”
Vera thấy Alger bước tới gần thì vội lùi về phía sau rồi bỏ balo xuống sau đó rút thanh kiếm ra chỉ về phía Alger quát;
“Anh đừng có mà làm bậy...!hôm nay dù có chết tôi cũng sẽ khiến anh trở thành tàn phế!”
Alger thì vẫn thản nhiên ngắm nhìn cơ thể Vera với vẻ thèm thuồng rồi nhếch miệng cười sau đó cầm cây roi ra vụt xuống đất;
“Ngoan nào còn hư