Tên Garrick đang chuẩn bị xem con trai mình chiến đấu cũng nghe thấy lời đề nghị của Vera hắn liền nhận ra ý đồ của em, nhưng cũng chẳng thể làm được gì dù sao hắn không có cái cớ nào để không chấp nhận sự thật tàn khốc này cả.
Ban nãy khi hắn nói thực lực Vera cao nhưng kĩ năng chiến đấu có thể rất kém là do hắn đang quá tức giận và không tin sự thật trước mắt, bây giờ đã bình tĩnh lại hắn cũng không muốn mở miệng để tự làm mất mặt mình thêm nữa.
Trận chiến giữa tên Gabriel với con người máy rất gay gắt, hai bên giằng co rất lâu về sau vì thực lực của Gabriel nhỉnh hơn con người máy nên hắn đã dành chiến thắng rất chật vật, bản thân cũng bị thương vài chỗ! Thông qua bài kiểm tra hắn cũng đã được xác nhận là ‘sinh viên ngoại tâm’ nhưng là cấp 1, còn Vera là cấp đặc biệt nên đãi ngộ sau này sẽ hoàn toàn khác nhau.
Tên Gabriel vui mừng chạy về phía bố hắn, Garrick cũng đứng dậy xem xét con trai mình có bị vết thương nào nghiêm trọng không.
Kane liếc nhìn rồi cười châm chọc;
“Đánh với một đống sắt vụn vô tri có thực lực yếu hơn mình mà để bị thương nhiều chỗ như vậy đúng là phế vật thật mà!”
Tên Garrick giận giữ đáp; “Mày đừng có vội đắc ý sau này nhất định con trai tao sẽ vượt qua con gái mày, bây giờ mày nên nhìn đứa con của mày đi xem nó chật vật thế nào để thắng được con người máy cấp độ 3 đấy!”
Kane cười khẩy rồi quay đi chỗ khác, lúc này Vera theo lời chỉ dẫn của một giáo viên đã bước đến sàn đấu số 3 để tham gia bài kiểm tra cấp độ 3, trước mặt em là một con người máy trông đẹp hơn và nguy hiểm hơn con người máy cấp 1 ban nãy đấu với tên Gabriel nhiều.
Các giáo viên ai nấy đều tò mò nhìn về phía sàn đấu, họ đều tin tưởng độ chính xác của máy đo sức mạnh và cũng tin thực lực trên màn hình của Vera là sự thật nhưng họ vẫn rất tò mò và nóng lòng muốn biết kĩ năng chiến đấu của Vera có xứng với thực lực của em không! Chỉ cần trong 10 chiêu Vera có thể đánh bại con người máy này thì chứng tỏ kĩ năng chiến đấu của em xứng đáng với thực lực mà em đang nắm giữ.
Hai bố con Garrick cũng nhìn chăm chú lên sàn đấu, tên Garrick chỉ mong rằng kĩ năng chiến đấu của Vera dở tệ phải tốn nhiều thời gian mới thắng được con người máy để hắn có thể vớt vát lại chút thể diện.
Còn tên thiếu niên Gabriel thì cũng có mong muốn như bố mình, một kẻ luôn cao ngạo như hắn không thể chấp nhận nổi việc bị một đứa con gái nhỏ tuổi hơn mình vượt mặt!
Trận đấu bắt đầu đôi mắt của con người máy cấp 3 sáng lên rồi ngay lập tức nó lao đến tấn công Vera còn em thì vẫn chỉ đứng im một chỗ, khi con người máy sắp tiếp cận thì Vera tung một cước đá bay đầu nó rồi lạnh lùng rời khỏi sàn đấu miệng nói nhỏ;
“Không chịu nổi một kích!”
Thấy trận chiến kết thúc trong nháy mắt mọi người lại tiếp tục bị Vera khiến cho kinh ngạc một lần nữa, chỉ một đòn duy nhất đã biến con người máy cấp độ 3 thành một bãi sắt vụn thực sự! Hơn nữa Vera còn chưa cần dùng tới vũ khí của mình, hiển nhiên đẳng cấp của Vera đã quá cao so với con người máy này.
Kane đứng dậy cười nói với Vera; “Mọi việc được giải quyết xong rồi chúng ta cũng nên trở về thôi, dù sao bố cũng không muốn ở chung một căn phòng với một gia đình ‘phế vật’ chỉ biết khoác lác!”
Nói rồi Kane dắt tay Vera hai bố con họ nhàn nhã đi ra khỏi căn phòng này, thấy vậy hai bố con Garrick và Gabriel lại rất tức giận và cay cú, cả cuộc đời này chưa bao giờ họ phải nhận sỉ nhục như vậy! Tên Garrick đôi mắt đỏ lừ nhìn ra phía cửa phòng nơi hai bố con Kane vừa biến mất miệng hắn lẩm bẩm;
“Thằng khốn Kane mày cứ đợi đó, nỗi nhục ngày hôm nay tao sẽ trả lại mày gấp mười lần!”
Các giáo viên trong phòng thì không ai để ý đến thái độ của hai tên đó, lúc này họ đang rất vui mừng và phấn khởi vì ngôi trường của họ vừa chiêu mộ được một tuyệt thế thiên tài!
Vera và Kane hiện đang ngồi nghỉ tại một phòng vip được trang trí rất sang trọng và đẹp mắt, ban nãy khi ra khỏi phòng có một tiếp tân đã dẫn họ tới đây nói hiệu trưởng của trường có chút việc muốn bàn với hai người! Vera đang liếc nhìn xung quanh khắp căn phòng rồi nói;
“Trong căn phòng này không có camera, có vẻ như bọn họ đã thực sự coi trọng thực lực của con rồi!”
Kane cười khẩy; “Với độ tuổi của con bây giờ mà có được thực lực như vậy thì ngay cả ‘Hoàng thất’ mà biết được cũng sẽ hết lòng muốn chiêu mộ con về chứ đừng nói là một cái trường cấp 3 nhỏ bé này!”
Một lúc sau cánh cửa phòng liền mở ra, một lão già từ từ bước vào.
Lão già này khoảng 60 tuổi tóc đã bạc rất nhiều, có một bộ râu màu trắng cả người cũng mặc bộ đồ màu trắng, đôi mắt nhu hòa hai tay thì đang cầm một xấp giấy tờ.
Thấy lão già đó cả Kane và Vera đều đứng dậy chào hỏi, ông ta cũng khách khí chào lại hai bên lúc này đang rất khách sáo.
Tuy thực lực của Kane cao hơn lão