Sau khi tắm rửa Vera lại cùng với Viva dùng bữa tối cùng nhau, đây sẽ là bữa tối cuối cùng họ ngồi cùng nhau trong lần này vì trưa mai sẽ là lúc các tân sinh được tự do trở về địa phương của mình.
Không biết lần sau gặp lại sẽ là bao giờ nên họ đã trò chuyện với nhau rất lâu đến tận đêm muộn mới về phòng ngủ của mình.
Vera và Viva giờ đây đã xem như là bạn thân thiết, bản thân Vera cũng rất vui khi có một người bạn như Viva.
Trước giờ Vera chưa bao giờ có một người bạn đồng giới mà chơi thân với nhau như vậy, có thể là vì Viva và Vera đều có gia cảnh tốt, đều có thực lực cao, đều có ý thức trưởng thành nên mới hợp nhau đến thế.
Vera có một đám bạn học cùng lớp cũng thường hay đi chơi cùng nhau nhưng chỉ ở mức bạn bè bình thường, em chưa bao giờ được thỏa mãn khi chơi cùng những người đó.
Hiển nhiên khi chơi với một chiến nhân có hiểu biết sâu rộng vẫn thích hơn là chơi với những bạn nữ bình thường chỉ biết chuyện son phấn, làm đẹp, trai đẹp...
Lúc này ở phía Đông khu biệt thự thượng đẳng trong Thủ đô, tại một căn biệt thự xa hoa tên Phelim đang rất giận giữ, dưới sàn nhà là vô số những mảnh vỡ của đồ đạc trong nhà.
Từ lúc chiều khi hắn trở về thì đã luôn điên cuồng chửi mắng và đập phá đồ đạc, hiện tại hắn đang ngồi nghỉ trên shofa hai nắm đấm vẫn siết chặt.
“Chết tiệt...!tốn bao nhiêu tiền mà thuê phải một lũ vô dụng có hai đứa con gái cũng không làm gì được, từ giờ chắc chắn bọn chúng sẽ rất cảnh giác mình rất khó có cơ hội ra tay nữa...!aaaa bực quá đi!”
Tự chửi thầm thêm chốc lát Phelim liền quay sang nhìn tên vệ sĩ ra lệnh; “Leo, mày đi tìm một đứa nữ sinh khoảng 15 tuổi về đây, nhớ phải lựa chọn con nào thật xinh cho tao càng mới càng tốt.
Đêm nay tao phải phát tiết cả đêm mới được bực mình quá đi!”
Nghe vậy tên vệ sĩ tên Leo nhíu mày nói; “Nhưng mà ngài phải đảm bảo không được chơi chết người như lần trước nữa nếu không ông chủ sẽ nổi giận đó!”
“Biết rồi tao sẽ kiềm chế mau sai người đi kiếm đi nhanh lên tao tức lắm rồi.”
Tên vệ sĩ trưởng này liền chạy ra khu ở của đám vệ sĩ khác để phát lệnh, còn Phelim thì vẫn ngồi đó cầm chai rượu vang rót tiếp ra thêm đầy một cốc rồi tu ừng ực.
Bỗng cánh cửa từ một phòng khác gần đó mở ra, một thiếu nữ xinh xắn dễ thương bước vào phòng, bé gái này khoảng 14 tuổi có dung mạo xinh đẹp đáng yêu, tóc tết thành hai chiếc bờm ngựa, thân hình mảnh mai mặc một bộ váy sang trọng quý tộc.
Em đi ra lan can nhìn thấy đồ đạc bị ném lung tung vỡ nát hết cả, mùi rượu thì tràn khắp phòng, thấy thế em cứ bước dần ra ngoài thì thấy Phelim đang ngồi uống rượu điên cuồng.
Bé gái liền vội đi tới giật lấy cốc rượu trong tay Phelim rồi mắng;
“Hôm nay anh bị sao vậy? Ở độ tuổi của anh không nên uống quá nhiều rượu đâu, tốt nhất anh nên đi ngủ nhanh lên!”
Phelim quay sang nhìn em gái mình nói; Muộn rồi em mau đi ngủ đi Mabel, anh tự có chừng mực.”
Mabel cả giận nói; “Hừ, đừng tưởng em không biết nhé, có phải hôm nay anh thuê người đi bắt một bạn nữ nào đó nhưng không được mới thành ra như này đúng chứ? Em cảnh cáo anh lần cuối nếu anh còn làm những việc trái đạo đức như thế nữa thì em sẽ mách bố đó!”
Phelim xoa đầu Mabel giải thích; “Anh đâu còn làm những việc như vậy đâu, thôi em mau về phòng ngủ đi, ngày mai anh sẽ đưa em đi mua bộ váy mới nhé.”
Mabel gạt tay anh ra khỏi đầu mình rồi quay đi về phòng vừa đi vừa nói lại; “Anh cứ cẩn thận với em đấy, em mà biết anh bắt con gái lạ về đây thì em sẽ lập tức mách bố đó!”
“Cái con nhỏ này...!từ bé mình đã luôn nuông chiều nó mà nó thì chả biết nghĩ cho mình gì cả.” Phelim cũng chỉ biết lắc lắc đầu ngao ngán với đứa em gái khó bảo này, từ nhỏ tính cách hai anh em đã đối lập nhau nhưng cũng rất thân thiết với nhau.
Sáng hôm sau tại học viện siêu cấp thiếu niên, lúc này toàn bộ khối năm nhất đang tập chung tại hội trường nghe giảng viên trình bày các nội dung cần chú ý khi rời khỏi trường.
Đại khái là các tân sinh có rất nhiều sự lựa chọn, trong đó có theo học nội trú tại học viện, có thể tùy ý lựa chọn thời gian cụ thể.
Được nhiều học viên chọn nhất chính là về địa phương tự tu luyện, có thể tự do đến học viện bất cứ khi nào, không cần đến đây học chỉ cần có mặt khi nhận được lệnh triệu tập của nhà trường.
Mỗi khi được triệu tập đến thì học viện sẽ giao cho học viên một vài nhiệm vụ để đánh giá sự phát triển của học viên ấy, hoàn thành nhiệm vụ cũng sẽ được thưởng điểm tích lũy.
Cứ định kì mỗi tháng học viện sẽ gửi tài nguyên tu luyện đến tận nơi thường chú của học viên, như Vera và hai học viên đặc biệt khác còn có thể được nhiều tài nguyên hơn gấp vài lần! Chỉ cần là học viên trong ngôi trường này thì không cần phải lo về tài nguyên tu luyện.
Kết thúc buổi nghe giảng cuối cùng này các tân sinh đang trò chuyện và tạm biệt lẫn nhau để trở về địa phương của mình.
Vera và Viva cũng như vậy, khi hai người họ đang ngồi uống trà sữa tại một tiệm đồ uống thì Amity cũng đi đến.
Lúc này Vera và Amity cũng không còn hiềm khích gì nữa, ba người