“Xem như ngươi thức thời”.
Nghe được Đoạn Ngọc nói, Lam Thất khẽ cười nhạt nói nhỏ.
Giang Lăng Tuyết lại có chút thất vọng nhìn theo bóng lưng của hắn.
Đoạn Ngọc nghe được Lam Thất khinh thường cũng không để tâm, vị thế của hắn cùng Lam Thất chênh lệch quả thực là rất lớn, lớn đến mức hắn thật sự là lười phản ứng kẻ này.
“Khách quan, nếu như ngươi giúp ta mua một bộ Nhị giai võ kỹ thì chi phí tính trên đầu ta, được chứ?”.
Đúng lúc này một đạo tinh thần lực truyền đến cho Đoạn Ngọc một đoạn tin tức.
Người vận dụng tinh thần lực truyền tin tất nhiên chính là Giang Lăng Tuyết.
Đoạn Ngọc dừng lại quay đầu nhìn về phía Lam Thất, ở trong suy nghĩ của người sau thì Đoạn Ngọc tất nhiên là đang phản ứng với câu nói của hắn, biểu hiện của hắn lập tức lộ ra khó coi.
“Ta chợt nhớ ra là cần mua thêm một bộ võ kỹ khác”.
Đoạn Ngọc hướng ánh mắt đến Giang Lăng Tuyết cười nói.
“Cô nương có thể giúp ta lựa chọn được không?”.
Nhị giai võ kỹ giá trị không thấp, Giang Lăng Tuyết đã cố ý đưa tặng cho hắn thì làm sao không thu? Chiến kỹ, thân pháp võ kỹ hắn đều có thì cũng có thể lựa chọn phòng ngự võ kỹ hoặc Luyện thế pháp môn, chung quy cũng không cần hắn ra tiền.
“Ngươi...”.
Lam Thất trợn mắt nhìn Đoạn Ngọc nhưng hắn còn không phát tác thì Giang Lăng Tuyết đã vùng mạnh tay thoát khỏi sự khống chế của hắn.
“Khách quan, ngài muốn võ kỹ gì?”.
Giang Lăng Tuyết sau khi chỉnh lý lại y phục mới hơi chút thi lễ đối với Đoạn Ngọc rồi hỏi.
“Phòng ngự võ kỹ hoặc là Luyện thế pháp môn đi”.
Đoạn Ngọc đã có ý tưởng nên lập tức đáp.
“Mời khách quan đi theo ta”.
Giang Lăng Tuyết cười gật đầu ra hiệu cho Đoạn Ngọc đi theo mình, hành động lưu loát, từ đầu đến cuối đều xem như không thấy sự tồn tại của Lam Thất.
Lam Thất nhìn thấy Đoạn Ngọc đi theo Giang Lăng Tuyết tiến đến cầu thanh lên Võ Kỹ lâu tầng hai thì khẽ cắn răng đi theo ở phía sau, dĩ nhiên là hắn không muốn Giang Lăng Tuyết ở trước mặt mình biến mất.
“Khách quan, ngươi cũng muốn mua võ kỹ sao?”.
Giang Lăng Tuyết đúng mực nhìn xem Lam Thất hỏi.
“Ừm”.
Lam Thất nặng nề đáp.
“Lan tỷ, có khách quan muốn mua võ kỹ”.
Giang Lăng Tuyết mỉm cười nói.
Một vị nữ tử ăn vận xinh đẹp rất nhanh đi ra cùng với Lam Thất chào hỏi.
Đoạn Ngọc đi cùng với Giang Lăng Tuyết tiến lên tầng hai, vị Lan tỷ kia cũng dẫn theo Lam Thất đi ở phía sau.
“Ta muốn lựa chọn Nhị giai võ kỹ”.
Nhìn thấy hai người Đoạn Ngọc đi ra khỏi cầu thang đi vào tầng hai thì Lam Thất cũng cắn răng nói.
“Mời khách quan đi bên này”.
Lan tỷ mỉm cười ra hiệu cho Lam Thất đi theo mình, tuy rằng cùng là ở tầng hai trong Võ Kỹ lâu nhưng đã tách ra khỏi Giang Lăng Tuyết cùng Đoạn Ngọc.
Lam Thất thấy vậy thì nhướng mày, thế nhưng nhìn xem Giang Lăng Tuyết vẫn ở trong tầm mắt của mình nên hắn cũng không có biểu hiện gì nhiều, lật xem võ kỹ là giả, tinh thần lực vẫn âm thầm chú ý đến Giang Lăng Tuyết nhất cử nhất động.
“Cô nương, tiếp tục thế này cũng không phải cách”.
Đoạn Ngọc không lựa chọn võ kỹ mà hướng Giang Lăng Tuyết truyền âm.
“Khách quan có cách?”.
Giang Lăng Tuyết lập tức phản ứng.
Lam Thất bên kia chú ý đến nàng như vậy thì nàng cũng khó lòng mà ở trước mặt hắn rời đi, nàng cố ý lưu lại Võ Đạo các xem ra cũng không phải là lựa chọn tốt nữa.
“Vậy phải xem cô nương có thể bỏ ra giá cả thế nào”.
Đoạn Ngọc khẽ cười truyền âm nói.
“Tiểu đệ đệ, ta đã đồng ý bỏ ra một môn Nhị giai võ kỹ còn không đủ?”.
Giang Lăng Tuyết thoáng chút dừng lại rồi mới như cười như không ghé sát bên cạnh Đoạn Ngọc hỏi.
Trên người nàng hương vị trực tiếp xộc vào mũi để Đoạn Ngọc hơi chút mất tự nhiên, hắn thế nào thì hiện tại cũng mới là một cái thiếu niên dương khí tràn đầy mà thôi, đối với nữ tử vẫn có mẫn cảm nhất định.
Nhất là khi đây còn là một vị mỹ nữ hiếm thấy.
Đoạn Ngọc bất giác lùi lại một bước, sau khi khôi phục lại bình tĩnh mới nói.
“Lam Thất tu vi so với ngươi cao hơn nhiều, muốn lừa được hắn đương nhiên là cần đại giá lớn hơn”.
Giang Lăng Tuyết hơi chút kinh ngạc nhìn Đoạn Ngọc, phản ứng của hắn có phải là hơi quá rồi hay không? Chịu thiệt cũng là nàng, hắn cần phải như thế tránh nàng? Bất giác nàng khẽ cười nhìn hắn, âm thầm có chút tò mò đối với vị thiếu niên thú vị này.
“Tiểu đệ đệ, ngươi muốn giá cả thế nào?”.
Dừng lại một chút nàng mới hỏi.
“Một bộ Tam giai võ kỹ, giá trị không quá năm trăm Hạ phẩm linh thạch”.
Đoạn Ngọc mỉm cười đáp.
“Tiểu đệ đệ thật biết công phu ngoạm sư tử, nhân lúc cháy nhà ra hôi của sao?”.
Giang Lăng Tuyết cười, nét cười lạnh lẽo lườm Đoạn Ngọc hỏi.
“Bây giờ chúng ta lập tức lên tầng ba, ta tại đó mua võ kỹ, cô nương có thể tự động rời đi”.
Đoạn Ngọc thản nhiên nói.
“Được”.
Giang Lăng Tuyết sảng khoái cười đáp ứng.
Đoạn Ngọc cũng không có hành động thừa mà lập tức xoay người đi hướng chỗ cầu thang đi lên tầng ba.
Giang Lăng Tuyết lập tức đi ở phía sau.
Lam Thất ở bên kia đang nhìn hai người thấy vậy thì sửng sốt một chút, hắn muốn lập tức đuổi theo thì Lan tỷ đã đứng trước mặt hắn nghi ngờ hỏi.
“Khách quan, ngươi không phải là muốn lựa chọn Nhị giai võ kỹ sao? Ngươi muốn loại hình võ kỹ nào?”.
“Ta muốn mua Tam giaiu võ kỹ”.
Lam Thất nghe vậy kém chút tức điên nhưng cũng không phát tác mà gằn giọng nói.
“Ồ? Mời khách quan đi bên này”.
Lan tỷ ồ lên rồi ra hiệu mời.
Lam Thất đã không đợi được nữa mà lập tức chạy đến chỗ cầu thang lao lên tầng ba của Võ Kỹ lâu.
“Tiểu đệ đệ, ngươi lựa chọn công pháp đi, ta trước thanh toán năm trăm Hạ phẩm linh thạch cho