Đối với vị chủ nhân của khách điếm này Đoạn Ngọc vẫn còn cảm giác mới mẻ, nếu như không phải y xuất thủ ngăn cản kịp thời thì rất có thể hắn đã cùng với Lam Thất đấu cái ngươi sống ta chết.
Động Thiên cảnh cao giai ở Thánh Nguyên Đế Quốc trên bề nổi vẫn là không nhiều, địa vị của Lôi Quân ở Phù Sơn thành càng là có chút đặc thù, nếu không thì chỗ khách điếm của y không có khả năng mở ra phòng tu luyện võ kỹ.
“Ầm”.
Còn không đợi Đoạn Ngọc kinh hãi quá lâu, trên người Lôi Quân khí thế đột nhiên tăng mạnh, nửa người trên y phục toàn bộ vỡ ra, thân hình của Lôi Quân vì đó lớn hơn một vòng, trên da mọc ra lông đen giống như gai nhọn dữ tợn, chỉ trong sát na y đã biến thành một cái hình người Yêu Báo.
Đây cũng chính là đặc thù của Yêu Nhân, bọn hắn tu luyện Yêu tộc công pháp quá độ, sau đó càng là dùng Yêu huyết để cải tạo thân thể trở thành biến dị, thân thể biến hóa gần giống với Yêu tộc nhưng vẫn không thể thay đổi được Nhân tộc hình thái.
Lôi Quân lộ ra hình thái Yêu Nhân thì trên người khí tức cũng liền biến đổi, yêu khí cuồng phóng, một đôi mắt mang theo sát ý như thực chất vung trảo hướng chỗ Đoạn Ngọc vồ xuống.
Không gian giống như run rẩy trước một trảo này, cuồng phong theo đó nổi lên mang theo bén nhọn chi lực, lực lượng chân chính của một trảo kìa còn chưa đánh đến thì Đoạn Ngọc đã cảm nhận được trên mặt đau rát, đối diện với cấp độ cường giả này hắn một chút năng lực phản kháng cũng không có!
Tất cả võ giả xung quanh Đoạn Ngọc đều hoảng sợ vô cùng, bọn hắn mạnh nhất cũng mới Luân Hải cảnh mà thôi, so với một vị Yêu Nhân chí ít có Động Thiên cảnh hậu kỳ thực lực thì tất cả bọn hắn hợp lại một chỗ cũng không đủ cho người ta giết.
“Không! Đoạn Ngọc ta không thể chết ở đây!”.
Đến cuối cùng Đoạn Ngọc cũng lấy lại được một chút tinh thần, đối phương thực lực để cho người ta tuyệt vọng nhưng nếu như hắn buông bỏ thì chắc chắn phải chết.
Chỉ có liều mạng phản kháng mới có thể tranh thủ lấy một cơ hội sống.
Thể nội tinh nguyên khí điên cuồng chuyển động, hắn tuy rằng chỉ có tu vi Mệnh Tuyền cảnh sáu tầng nhưng so với Mệnh Tuyền cảnh chín tầng bình thường lại càng mạnh, Thánh thể kích phát, bàn tay nắm lấy Minh Dạ thương nâng lên chỉ hướng Lôi Quân, nguyên thân âm thầm câu thông với thiên địa Lôi chi lực, hắn chuẩn bị đánh ra một kích mạnh nhất.
Cho dù là không thể ngăn cản được công kích của Lôi Quân thì chí ít hắn cũng là trong lúc phản kháng mà chết, tuyệt đối không thể hèn nhát cúi đầu.
Trong lúc này hắn không biết chính mình ý chí đang xảy ra thuế biến, một loại sắc bén chi ý ẩn hiện.
“Phong Hầu cảnh Yêu Nhân lại ẩn tàng ở trong Phù Sơn thành nhiều năm như vậy mà không bị phát giác, khá lắm!”.
Thế nhưng ngay lúc Đoạn Ngọc chuẩn bị xuất thương thì hư không vang lên thanh âm tán thưởng, lôi quang lập lòe hóa thành một cái lôi mạc chặn ở trước mặt Đoạn Ngọc không xa.
Nói đúng hơn là lôi mạc này giống như một bức tường mỏng dài đến mấy dặm cắm xuống mặt đất!
“Ông”.
“Oanh”.
Gần như ngay lập tức đã có lực lượng đáng sợ trùng kích vào lôi mạc, thanh âm đinh tai nhức óc lập tức vang lên, Đoạn Ngọc cùng với một chút võ giả ở gần đó cho dù không bị công kích đánh trúng nhưng đều bị thanh âm đáng sợ kia làm cho choáng váng.
Tuy vậy nhưng bọn hắn vẫn đều nhớ được thanh âm kia nội dung.
Phong Hầu cảnh Yêu Nhân!
Đoạn Ngọc khẽ hít vào một hơi, không nghĩ đến Lôi Quân chủ khách điếm kia không chỉ Yêu Nhân mà còn là ít thấy vô cùng Phong Hầu cảnh Yêu Nhân.
Cùng với kinh hãi thì Đoạn Ngọc cũng có chút vui mừng, chủ nhân của thanh âm kia không biết là ai nhưng y rõ ràng là đã chặn lại được công kích của Lôi Quân, thực lực tất nhiên cũng là Phong Hầu cảnh cấp bậc.
Công kích của mình bị cản lại, Lôi Quân tất nhiên là vô cùng kinh ngạc.
Mà lại không chỉ là hắn, đám người Kiến Quốc Thành chủ, thậm chí là Yêu tộc cường giả cũng đều vô cùng ngoài ý muốn, ngoài hắc y nhân đang đại chiến với Ngũ giai Yêu tộc kia lại còn có Phong Hầu cảnh cường giả khác ẩn tàng đi theo võ giả của Phù Sơn thành vây quét Yêu tộc cùng Hung thú?
“Đã hiện thân thì đừng nghĩ trốn”.
Lúc này trừ trong hư không một vị hắc y nhân mang theo lôi đình thành vực bước ra từ hư không, sau khi đạm mạc nói một câu thì y đã vươn tay chụp về phía Lôi Quân, vô số lôi đình hội tụ hóa thành cự thủ, uy thế cường đại đáng sợ.
“Đây là Lôi chi lĩnh vực?”.
Đoạn Ngọc nhìn lên thiên không khẽ nói.
Lĩnh vực chính là một trong hai tiêu chí của Phong Hầu cảnh, lĩnh vực không phá, Phong Hầu cảnh bất bại.
Lúc này xung quanh hắc y nhân kia hiện lên lôi vực vô cùng dễ thấy, ở trong đó Đoạn Ngọc cảm ứng được thiên địa lôi chi lực chấn động, hắc y nhân kia tất nhiên là cũng có nguyên thần Lôi thuộc tính nên mới có thể mở ra Lôi chi lĩnh vực.
“Rống!”.
Lôi Quân ngẩng đầu gầm lên, thanh âm cuồng bạo như là dã thú, trên người vô số gai đen nhọn bắn ra hắc quang lao về phía lôi thủ.
“Ầm”.
“Ầm”.
Thế nhưng lôi thủ rõ ràng là mạnh