Luân Hồi Thương Đế

Quá quan trảm tướng


trước sau


“Nếu như địa cung này là dị chỉ của Tà Minh tông thì nơi xuất hiện tà hồn chắc chắn sẽ là khu vực hạch tâm”. Đoạn Ngọc còn đang cân nhắc thì Thiên Tam đã mở miệng nói.

Đoạn Ngọc nghe vậy thì hai mắt tỏa sáng, hắn suy tính cân nhắc nhưng lại bỏ qua một cái chi tiết quan trọng nhất là tà hồn. Cái mà hắn đang cân nhắc chỉ là đánh cược, so với Thiên Tam dựa vào manh mối để suy đoán chắc chắn là không bằng. Đây hiển nhiên là kinh nghiệm của hắn không đủ, so với Thiên Tam thì vẫn còn kém rất nhiều lịch luyện.

“Chúng ta đi vào ngã rẽ này đi”. Thiên Tam tiếp tục nói, Đoạn Ngọc nghe vậy thì khẽ gật đầu. Tà hồn vừa mới từ chỗ ngã rẽ này lao ra tấn công hắn, như vậy thì chỗ ngã rẽ chắc chắn sẽ có đường liên thông đên nơi nào đó thuộc về khu vực hạch tâm của Tà Minh tông.

Dựa vào suy đoán nơi mà bọn hắn đang ở là một tòa mê cung thì khu vực hạch tâm kia tất nhiên là nằm ở bên ngoài mê cung, đó có khả năng rất lớn chính là địa cung, chân chính di chỉ của Tà Minh tông.

Quyết định xong đường đi hai người đã lại khởi hành, ngã rẽ này cùng với đoạn đường mà trước đó bọn hắn đi giống nhau, hai bên đều là thạch bích cao mười mấy trượng, hành lang rộng một trượng.

“U”. Lại đi khoảng nửa dặm bọn hắn thấy được một cái ngã rẽ khác, thế nhưng từ chính đường mà bọn hắn đường ở phía trước có một đạo hắc ảnh lao về phía hai người, Đoạn Ngọc đã có chuẩn bị tâm lý nên cũng không hề kinh ngạc, nguyên thần hơi động đã liền câu thông thiên địa Lôi chi lực, một tia hắc sắc lôi đình cứ như vậy trồng rỗng xuất hiện đánh về phía hắc ảnh kia.

“Phốc”. “Chi”. “Chi”. Lôi đình màu sắc cùng hắc ảnh tương tự nhưng cả hai khác biệt rất lớn, lôi đình trực tiếp đánh vào hắc ảnh thì liền vang lên một tiếng xuyên phá, hắc ảnh thế lao đến bị cản lại để lộ ra bản thể, đó dĩ nhiên cũng là tà hồn, lôi đình chi lực cường hoành bá đạo không ngừng đánh tan hắc khí trên người khiến nó không ngừng đau đớn gầm lên.

“Độ tương thích với Lôi chi lực của Tứ điện hạ nguyên thần cao như vậy?”. Thiên Tam đứng ở một bên thoáng chút kinh ngạc, không phải vì Đoạn Ngọc phản ứng nhanh, kinh ngạc là vì Đoạn Ngọc đánh ra thiên địa Lôi chi lực uy năng quá mạnh, đồng cấp nhưng so với y đánh ra thiên địa Lôi chi lực mạnh hơn mấy phần.

“Khó trách Tứ điện hạ tu luyện Lôi Luyện thuật nhanh như vậy, hắn đích thực là trời sinh Lôi Tôn!”. Thiên Tam suy đoán Đoạn Ngọc sở hữu nguyên thần Lôi thuộc tính chí ít là Bát phẩm, chỉ bằng vào nguyên thần thiên phú đáng sợ này Đoạn Ngọc trong tương lai chỉ cần không chết thì trở thành Tôn Giả không phải việc khó.

Nguyên thần thiên phú ai cũng có, thế nhưng cấp bậc chủ yếu là không cao, cơ bản là không giúp được nhiều cho việc tu luyện võ đạo. Thế nhưng đối với võ giả có nguyên thần thiên phú cao lại khác, tại Phong Hoàng cảnh có thể mượn nhờ nguyên thần thiên phú cường đại cảm ngộ thiên địa lĩnh ngộ pháp tắc, lúc đột phá Tôn Giả cũng có thể mượn thiên địa chi lực ngưng bản nguyên.



Phàm là võ giả có nguyên thần thuộc tính từ thất phẩm trở lên thì khi đột phá đến tầng thứ càng cao sẽ có lợi hơn những võ khác rất nhiều, bọn hắn đều có khả năng không nhỏ đạt đến Tôn Giả!

“Phốc”. Đoạn Ngọc không để ý đến Thiên Tam biểu tình mà khi nhìn thấy trên người tà hồn hắc khí tản đi hơn bảy thành đã vươn tay ra đem một tia Tịch diệt chi lực đánh lên người nó, tà hồn này cao đến sáu thước, tinh thuần ‘thần’ lực lượng tất nhiên là nhiều hơn tà hồn trước đó bị hắn luyện hóa.

“Tứ điện hạ quá lỗ mãng rồi!”. Thiên Tam nhìn thấy như vậy thì nội tâm thầm nhủ. Đoạn Ngọc có nguyên thần Lôi thuộc tính, khả năng chống lại tà lực trên người tà hồn rất cao nhưng những tàn dư ý chí trong tà hồn không phải là thứ mà Lôi chi lực có thể giải quyết, Đoạn Ngọc trong thời gian ngắn như vậy liên tục luyện hóa hai con tà hồn đạt được ‘thần’ lực lượng không phải hành động sáng suốt.

Thiên Tam lựa chọn không lên tiếng là vì đổi lại là hắn lúc bằng tuổi Đoạn Ngọc nếu là biết được biện pháp nâng cao nguyên thần như vậy thì cũng sẽ không đơn giản chấp nhận bỏ qua, y cảm thấy cứ để cho Đoạn Ngọc nếm thử một chút đau khổ thì mới kính sợ.

Tàn dư ý chí có ảnh hưởng xấu đến nguyên thần nhưng tu vi nguyên thần của Đoạn Ngọc hiện tại cũng không cao lắm, xử lý có chút phiền phức nhưng với Đoạn gia nội tình thì chuyện này không khó lắm. Thiên Tam cảm thấy mấy vị Đoạn gia lão tổ vì Đoạn Ngọc sẽ chấp nhận ra tay.

Thông qua lần này để Đoạn Ngọc học đến một bài học cũng không sai, việc này đối với tương lai của Đoạn Ngọc sẽ chỉ có lợi. Thiên kiêu giống như Đoạn Ngọc nếu là làm việc luôn luôn suôn sẻ thì tương lai rất có thể đúc thành tai họa không thể sửa đổi! Thay bằng để chuyện như vậy xảy ra thì cứ để Đoạn Ngọc lúc ở niên thiếu
gặp trắc trở đi, nó sẽ giúp Đoạn Ngọc thành thục hơn.

“Thiên Tam tiền bối, chúng ta đi thôi”. Đoạn Ngọc mượn nhờ Tịch diệt chi lực nên luyện hóa tà hồn kia rất nhanh, chưa đến trăm hơi thở đã quay đầu nói với Thiên Tam.

Hắn đã nhận ra Thiên Tam nghi ngờ nhưng cũng không để ý, Thiên Tam đã được cử đến đặc biệt làm hộ vệ cho hắn thì chắc chắn là thân tín được gia tộc cường giả tin tưởng, y sẽ không bán hắn. Đoạn Ngọc hiện tại đã tin tưởng gia tộc trưởng bối nên cũng không còn nghi kị nhiều, miễn sao bọn họ đừng hỏi về bí mật trên người hắn là được.

Thiên Tam nhìn thấy Đoạn Ngọc nhanh như vậy đã luyện hóa xong tà hồn kia thì có chút kinh ngạc, thế nhưng nhìn thấy Đoạn Ngọc đã chủ động đi về phía trước thì y cũng lập tức đuổi theo. Tà hồn lao ra từ đường chính mà bọn hắn đang đi nên dựa theo suy đoán từ trước bọn hắn vẫn đi theo đường cũ, không đi vào lối rẽ.



Lại đi nửa dặm trước mặt bọn hắn xuất hiện một cái ngã tư, phía trước bọn hắn có thể đi ba con đường!

“U!”. Không ngoài dự liệu của hai người, từ phía ngã trẽ bên trái lao ra một con tà hồn đánh về phía bọn hắn, dường như tại những nơi xuất hiện ngã rẽ này đều sẽ có tà hồn chuyên môn chờ đợi.

“Rít”. So với hai con tà hồn trước đó thì con tà hồn thứ ba này rõ ràng là mạnh hơn không ít, hồn thể đạt đến bảy trượng, trên người hắc khí dày đặc mở miệng rít gào chói tai nhưng thanh âm này không đơn giản như vậy, nó là trực chỉ nguyên thần!

Tà hồn này là tương đương với Nhị giai nguyên thần, nó phát ra âm công có thể ngay lập tức đánh thương Nhất giai nguyên thần, võ giả nếu như không kịp phản ứng thì rất có thể sẽ bị bọn nó đánh vỡ nguyên thần, trực tiếp đoạt xá!

Thế nhưng nó lại gặp phải là Đoạn Ngọc và Thiên Tam, âm công nhắm vào nguyên thần của nó chỉ khiến hai người nguyên thần hơi động một chút mà thôi, Đoạn Ngọc không rõ Thiên Tam tình huống nhưng hắn không cảm nhận được chút dao động hay biến hóa gì từ y, âm công kia hiển nhiên là không có hiểu quả đáng nói.

Về phần Đoạn Ngọc thì hắn hiện tại là Tam giai nguyên thần, có tử phủ cùng thức hải cường đại làm đệm, âm công mà con tà hồn kia phát ra còn chưa đến được chỗ nguyên thần của hắn đã tự động tan rã.

“Ồn ào!”. Đoạn Ngọc lạnh lùng quát, cùng với đó thì một tia hắc sắc lôi đình đã bắn về phía tà hồn.

“Phốc”. “Chi”. “Chi”. Tà hồn đang lúc lao đến cơ bản là không thể tránh thoát hắc sắc lôi đình đâm tới, một tiếng phá vỡ vang lên thì trên người nó hắc khí đã bị đánh tan ba phần, thế công của nó lập tức đình chỉ dừng lại giữa không khí lăn lộn gào rú. Kết cục của nó tất nhiên là không khác gì hai con tà hồn phía trước.

“Những tà hồn này không dễ đối phó, bình thường Luân Hải cảnh nếu là gặp phải bọn chúng thì sợ là không có kết cục tốt!”. Thiên Tam chợt mở miệng băng lãnh nói.


“Phốc”. Đoạn Ngọc đánh ra một tia Tịch diệt chi lực nhanh chóng đem tà hồn giết chết, lại nghe được Thiên Tam nói thì khẽ nhíu mày. Hắn có thể dễ dàng giải quyết mấy con tà hồn này là vì có lực lượng tương khắc, bình thường Luân Hải cảnh lấy cái gì ra chống lại nhưng tà hồn này?

Hắn có thể một đường quá quan trảm tướng, những Luân Hải cảnh võ giả khác nếu là không thể đối phó tà hồn thì sẽ có kết cục gì? E là khó thoát khỏi cái chết!

“Thật đúng là độc ác!”. Đoạn Ngọc ánh mắt hơi chút lạnh xuống nói. Lúc ở bên ngoài thâm uyên kia lão giả Lý gia nói những võ giả được Tiên môn, Tà tông cho vào di chỉ của Tà Minh tông là hòn đá do đường đúng thực là không sai!

Chuyến này đi vào di chỉ của Tà Minh tông e là sẽ chết rất nhiều người.

“Tứ điện hạ, xem ra suy đoán của ngươi trước đó không sai, nơi này chính là mê cung, biện pháp nhanh nhất để rời khỏi mê cung này là dọc theo đường có tà hồn!”. Thiên Tam lúc này lại nói thêm. “Chúng ta tăng nhanh tốc độ, nhanh chóng rời khỏi nơi quỷ quái này đi!”.

“Được! Ta cũng có ý này”. Đoạn Ngọc gật đầu đồng ý.

Tác giả: Đế Thanh
Nguồn: vtruyen.com


Tam quốc + võng du + lĩnh chủ + sinh tồn, mỗi nông dân của main đều có ẩn dấu đặc tính, từng nông dân đều là nhân tài, phát triển vừa phải ko buff lố, bao hay, truyện đã full 1k chương, mời đọc

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện