Luân Hồi Thương Đế

Đoạn gia phúc tinh


trước sau


“Đáng sợ!”. Thiên Tam lưng lúc này đã rịn ra một chút mồ hôi lạnh, nội tâm không nhịn được mà thầm hô một tiếng. Vừa rồi chỉ trong sát na thôi y cảm nhận được sát ý nhàn nhạt từ trên người Đoạn Ngọc, tuy rằng điều này để y có chút không thoải mái nhưng lại hiểu được.

Trên thân Đoạn Ngọc có bí mật bị y nhìn thấy, vì để đề phòng vạn nhất thì việc giết người diệt khẩu là điều dễ hiểu. Đổi lại là Thiên Tam thì y cũng sẽ làm như vậy, miễn cho dẫn đến phiền phức về sau. Thủ đoạn quỷ dị kia của Đoạn Ngọc quả thực là có phần kinh người, như để lộ ra chắc chắn sẽ trở thành cái đích cho người chỉ trích!

Thế nhưng chính như Đoạn Ngọc đã nói, Thiên Tam là người của Đoạn gia, chỉ cần y vẫn có cái thân phận này thì sẽ không phải kẻ địch của Đoạn Ngọc. Năng lực đáng sợ kia của Đoạn Ngọc đối với kẻ thù là ác mộng nhưng đối với Đoạn gia thì lại là phúc tinh, Đoạn Ngọc như có ý trả lại cho Đoạn gia thì có thể giúp Đoạn gia đạt được vô tận chỗ tốt.

Nội tâm suy nghĩ thoáng chốc Thiên Tam đã liền đuổi theo Đoạn Ngọc, bọn hắn vừa mới đánh với Tà Lân Tích một trận tuy rằng nhanh chóng nhưng tạo ra động tĩnh không nhỏ, nếu là có võ giả hay tà vật khác ở gần thì chắc chắn sẽ chạy đến xem rút cục là có chuyện gì, nhanh chóng rời khỏi chỗ này cũng xem như bớt đi một phần phiền phức.

“Tứ điện hạ, U Hồn thảo để ở chỗ ngươi tốt hơn”. Đuổi kịp Đoạn Ngọc xong Thiên Tam liền lấy ra túi trữ vật hòng đưa cho Đoạn Ngọc nói.

“Thiên Tam tiền bối cầm lấy đi, chúng ta đi cùng với nhau, ai cầm cũng thế”. Đoạn Ngọc khẽ lắc đầu cười nói. “Vừa rồi ta có chút kích động, tiền bối không cần lo lắng”.

Thiên Tam nghe vậy thì không chần chừ chút nào đã đem túi trữ vật thu lại, cùng lúc lại khẽ lắc đầu. “Tứ điện hạ hành động như vậy cũng là bình thường, ta hiểu được”.

“Kỳ thực mà nói thì ta cảm thấy Tứ điện hạ nên như vậy, đối với kẻ nào cũng nên lưu lại một phần cảnh giác, Võ đạo thế giới không thiếu sự tình phản bội, quá tin tưởng vào một kẻ nào đó đôi khi sẽ trở thành mũi dao sắc đâm vào trái tim mình!”.

“Lĩnh giáo!”. Đoạn Ngọc thoáng chút dừng lại thì mới gật đầu nói. Ánh mắt hướng đến tà lâm chỗ sâu hỏi. “Tiền bối nói tà lâm này là nơi tạo ra tà tồn của Tà Minh tông, con Tà Lân Tích kia là thế nào?”.

“Ta cũng khá bất ngờ”. Thiên Tam như có điều suy nghĩ đáp. “Chiếu theo lẽ thường thì tại nơi này không nên có tà vật sinh sống, nó sẽ ảnh hưởng đến việc thai nghén tà hồn, tại nơi này có tà vật thì chỉ có hai khả năng, một là có người cố ý thả vào, hai là đã lâu không có người quản lý tà lâm, tà vật trùng hợp đi vào”.

“Thế nhưng di chỉ của Tà Minh tông này được ẩn giấu sâu trong đại địa như vậy, còn có trận pháp cấm chế bao phủ bên ngoài, khả năng có tà vật trùng hợp đi vào không cao”.



“Ý của tiền bối là có người cố ý thả Tà Lân Tích vào tà lâm này?”. Đoạn Ngọc nghe vậy thì thoáng nhíu mày hỏi.

“Khả năng cao là vậy”. Thiên Tam gật đầu đáp.

“Tiền bối nói chùng ta đem Tà Lân Tích chém giết có kinh động đến người kia hay không?”. Đoạn Ngọc nội tâm hơi chút trầm xuống hỏi. “U Hồn thảo kia có khi nào là có người cố ý trồng trong tà lâm?”.

“...”. Thiên Tam nghe vậy thì có chút im lặng, ngẫm lại thì y cảm thấy Đoạn Ngọc phân tích cũng không sai. U Hồn thảo cực kỳ hi hữu, ở ngoại giới đã gần như tuyệt tích, giá trị phi phàm, trong di chỉ của Tà Minh tông này tự nhiên xuất hiện khả năng không cao, có khả năng là có người cố ý trồng xuống.

Bỏ ra thời gian hơn bảy trăm năm trồng xuống U Hồn thảo nhìn như dài rằng rặc nhưng đối với thế lực cổ lão thì điều này không là gì, tiền bồi trồng xuống hậu bối được hưởng, từ lâu hình thành tuần hoàn.

Nơi này lại là Tà Minh tông di chỉ, Tà Minh tông nếu là muốn tái hiện quá khứ huy hoàng thì việc bồi dưỡng ra chí ít một vị Đế Quân là điều chắc chắn phải làm, không có Đế Quân tọa trấn thì so với Đế tộc nội tình còn kém hơn chứ đừng nói đến khôi phục lại Tà tông danh vị.

“Di chỉ hạn chế võ giả vận dụng tu vi dưới Động Thiên cảnh sợ là còn có âm mưu khác”. Thiên Tam hai mắt hơi híp lại nói.

Đoạn Ngọc thoáng nhìn lại, nội tâm cũng khẽ gật đầu. Từ ban đầu khi biết được võ giả đi vào trận pháp bao phủ di chỉ của Tà Minh tông sẽ bị hạn chế tu vi xuống dưới Động Thiên cảnh thì hắn đã cảm thấy không đúng, điều này là điều mà có rất nhiều võ giả cảm thấy, thế nhưng đứng trước lợi ích khổng lồ có thể thu được trong di chỉ của Tà Minh tông thì hầu hết võ giả đã bỏ qua điều kỳ lạ không đúng kia.

Chính như Đoạn gia
cũng là như vậy!

“Mặc kệ là có âm mưu gì, trong di chỉ này tồn tại hạn chế không chỉ là áp lên chúng ta, tồn tại giống như như con Tà Lân Tích kia chắc chắn không nhiều!”. Đoạn Ngọc nội tâm thầm nói, xem như là cho chính mình động viên.



“U”. Đúng lúc này thì phía trước đột nhiên có một đạo hắc ảnh đánh về phía Đoạn Ngọc, tà khí cường đại không giống bình thường.

“Phạt!”. Đoạn Ngọc khẽ giật mình nhưng phản ứng không chậm, một đạo hắc lôi vượt không đánh về phía hắc ảnh kia.

“Đùng”. “Rống”. Lôi đình nổ tung, hắc ảnh lập tức bị đánh bật lại rú lên đau đớn, chân thân lộ ra là một con tà hồn, chiều cao thế mà gần như đạt đến một trượng, so với Đoạn Ngọc gần như cao gấp đôi.

“Tiếp cận Tam giai nguyên thần tà hồn!”. Đoạn Ngọc híp mắt thầm nói, sau đó không có giữ lại mà toàn lực thôi động nguyên thần phóng ra một đạo hắc lôi càng thêm khủng bố đánh về phía tà hồn.

“Đùng!”. Tà hồn kia đang bị hắc lôi quấn thân nên không kịp né tránh, hắc lôi cường đại hơn đánh trúng liền đem tà khí trên người nó đánh cho tán loạn, dĩ nhiên là đã bị thương nặng.

Đoạn Ngọc thoáng nhíu mày phóng ra một tia Tịch diệt chi lực đánh lên người tà hồn, con tà hồn này rõ ràng là mạnh hơn những tà hồn mà trước đó hắn đánh chết rất nhiều, khả năng chống lại lôi đình cao hơn. Bình thường Luân Hải cảnh đỉnh phong không có lực lượng khắc chế gặp được nó e là cũng chỉ có bỏ chạy trối chết.

“Rống”. Tà hồn rú lên đau đớn khác biệt hoàn toàn với những tà hồn bị Đoạn Ngọc đánh giết trước đó nhưng cũng không thể thay đổi được kết cục, Tịch diệt chi lực nhanh chóng đem nó ‘tiêu hóa’, trong thức hải của Đoạn Ngọc nhiều ra một đoàn ‘thần’ lực lượng tinh thuần.

“Càng đi sâu vào tà lâm gặp được tà hồn càng mạnh hơn”. Thiên Tam đi đến thấp giọng nói. Trong mắt y cũng lộ ra vẻ kỳ dị, đổi lại là y thì muốn đánh chết tà hồn này cũng không phải chuyện đơn giản, Đoạn Ngọc chỉ mới hai chiêu giải quyết quả thực là kinh người. Ở trong di chỉ của Tà Minh tông này e là không có người nào có ưu thế lớn như Đoạn Ngọc.

Đoạn Ngọc nghe được Thiên Tam nói vậy thì cũng khẽ gật đầu, trừ ra Tà Lân Tích bọn hắn gặp được có chút cường đại đột xuất ra thì từ lúc đi vào mê cung rồi bình nguyên đến tà lâm bọn hắn đã gặp được tà hồn không ngừng mạnh hơn, tà hồn đạt đến chín thước đều không dễ giải quyết.

Giống như con tà hồn gần như đạt đến một trượng mới bị hắn đánh chết này, Đoạn Ngọc mơ hồ thấy được trong mắt một chút linh động khác thường, như để cho nó thêm một chút thời gian trưởng thành thì chắc chắn sẽ đạt đến chiều cao một trượng!


Như vậy thì nó không chỉ là có trí tuệ mà còn sẽ cường đại hơn rất nhiều, hắn muốn đánh chết cũng sẽ càng phí sức.

“Tà lâm này e là sẽ chôn vùi rất nhiều võ giả!”. Đoạn Ngọc nội tâm thầm nói, sau đó lại tiếp tục tiến vào tà lâm chỗ sâu. Thiên Tam thấy vậy cũng nhanh chóng đuổi theo, hai người song song tiến về phía trước.

Tà lâm chỗ sâu tà khí càng thêm dày đặc khiến cho hai người càng thêm đề phòng gặp phải tà hồn tập kích, thế nhưng thẳng cho đến khi bọn hắn đi xuyên qua tà lâm, xung quanh đã không còn thân cây chết cũng không gặp thêm tà hồn công kích.

Đoạn Ngọc cùng Thiên Tam đều kinh ngạc nhìn về phía trước, xuyên qua tà lâm dĩ nhiên là một khu vực sáng tỏ hoàn toàn trái ngược với tà lâm, không chỉ có thực vật tươi tốt mà còn tràn ngập sinh khí, tại đây đã không còn tà khí xâm nhiễm, hai người đều có cảm giác không đúng, nơi này còn là di chỉ của Tà Minh tông hay sao?

“Có thạch bia!”. Thiên Tam chợt vươn tay chỉ về một cái phương hướng nói. Đoạn Ngọc thuận theo đó nhìn lại thì thấy được đúng là có một cái thạch bia cao hơn ba trượng, phía trên khắc xuống ba cái ký tự.

Tà Minh pháp!

********* Hôm nay hết pin rồi, xin đăng 1c thôi =.=

Tác giả: Đế Thanh
Nguồn: vtruyen.com


Tam quốc + võng du + lĩnh chủ + sinh tồn, mỗi nông dân của main đều có ẩn dấu đặc tính, từng nông dân đều là nhân tài, phát triển vừa phải ko buff lố, bao hay, truyện đã full 1k chương, mời đọc

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện