Đoạn Ngọc hơi chút suy nghĩ thì đem lệnh bài điều khiển cấm chế mở ra, cửa phòng mở thì Linh Nguyệt cũng mỉm cười di chuyển thân hình uyển chuyển đi vào trong phòng.
Nhìn thấy được Đoạn Ngọc một khắc thì Linh Nguyệt đáy mắt hiện lên một vòng quang mang kỳ dị, đối diện Đoạn Ngọc thì chợt nhíu mày, hắn dĩ nhiên là lại có cảm giác bị người âm thầm nhìn lén một lần, không có gì ngoài ý muốn thì Linh Nguyệt tu hành một môn đồng thuật võ kỹ nào đó.
Đồng thuật số lượng không nhiều, khả năng tu luyện cũng rất thấp, trong lúc đó nếm qua đau khổ cùng nguy hiểm so với những loại võ kỹ khác lớn hơn nhiều, vị này Linh Nguyệt cô nương hình tượng là một cái vưu vật mà lại có thể tu thành thì hiển nhiên thiên phú không đơn giản, thân phận sợ cũng không phải chỉ là người của Thiên Lang phòng đấu giá.
Đoạn Ngọc âm thầm đánh giá Linh Nguyệt thì nàng cũng đồng dạng âm thầm đánh giá Đoạn Ngọc, này một chút đánh giá đúng là để nàng kinh ngạc một chút, nàng thấy được bên dưới tấm mặt nạ kia là một khuôn mặt trẻ tuổi, thậm chí là có phần non nớt, căn cứ theo nàng kinh nghiệm thì người này tuổi không quá mười lăm!
Không quá mười lăm thì có Luyện Thế cảnh chín tầng đỉnh phong, tuy rằng cũng không kém nhưng cũng không quá kiệt xuất, thế nhưng tại nàng cảm giác được thì người này căn cơ vô cùng sâu, so với bình thường Luyện Thể cảnh chín tầng đều mạnh hơn mấy phần, hắn như nguyện ý thì nhiều nhất là một tháng có thể đạt tới Mệnh Tuyền cảnh.
Mười lăm tuổi Mệnh Tuyền cảnh, thiên tài như vậy ở trong Tiên môn, Tà tông cũng không có nhiều, lại còn rất nhanh có thể trở thành Mệnh Tuyền cảnh.
Nàng có chút không ngờ được là ở Thiên Lang thành này lại gặp phải một vị thiên tài như thế.
“Đáng tiếc, người này tu luyện là Tinh thần luyện thể thiên, tương lai cũng sẽ bái nhập Tinh Thần môn!”.
Trên người Đoạn Ngọc nhàn nhạt tỏa ra tinh lực người khác không thấy nhưng Linh Nguyệt lại thấy được, âm thầm thở dài một tiếc thầm hô đáng tiếc.
“Khách quan, đồ vật ngươi đấu giá đã được mang tới”.
Linh Nguyệt vẫy tay, hộp dài cất giữ cây kia tàn phá cốt thương cũng xuất hiện ở trên tay nàng.
Thủ đoạn như thế cho thấy nàng trên tay đúng là có nhẫn trữ vật.
“Đa tạ!”.
Đoạn Ngọc gật đầu cảm tạ, trong lúc đó thì cũng từ trong túi trữ vật lấy ra ba khối Trung phẩm linh thạch đưa cho Linh Nguyệt, thu tay lại thì đã cầm lấy hộp dài cất giữ tàn phá cốt thương.
“Trung phẩm linh thạch?”.
Nắm trong tay ba khối Trung phẩm linh thạch thì Linh Nguyệt càng thêm kinh ngạc một chút, đồ vật này bình thường tu giả Luân Hải cảnh đều không có, trước mắt nàng một cái Luyện Thể cảnh chín tầng lại có thể lấy ra? Điều này đại biểu cái gì đâu?
Thiếu niên trước mắt nàng hiển nhiên là có địa vị không thấp!
“Linh Nguyệt cô nương, đồ vật cũng đã tới tay, tại hạ cáo từ!”.
Đoạn Ngọc đem hộp dài bỏ vào túi trữ vật thì cũng hướng Linh Nguyệt cười nói.
Dứt lời hắn cũng không có dừng lại mà trực tiếp đi qua Linh Nguyệt, bước ra khỏi phòng.
Nữ nhân này cho hắn cảm giác rất quái dị, hắn cảm thấy hiện tại không cần cùng nàng tiếp xúc quá nhiều, nàng ta rất có thể là đã thấy được gì đó.
“Khách quan, hữu duyên gặp lại”.
Linh Nguyệt cũng không có ngăn cản mà mỉm cười nói ra một câu khó hiểu.
Đoạn Ngọc hơi chút dừng lại, nghiêng đầu một chút nhìn Linh Nguyệt thì thấy nàng dĩ nhiên là đang cười híp mắt thành hai cái bán nguyệt, nội tâm tự nhiên dâng lên cảm giác khác thường.
Làm một cái chủ trì bán đấu giá, nàng câu nói nên là “Hoan nghênh khách quan lần sau tới” mới phải, nàng nói đến hữu duyên gặp lại thì tất nhiên là không phải tại Thiên Lang phòng đấu giá này.
Dừng lại cũng không bao lâu thì Đoạn Ngọc theo đường cũ lúc đi vào đi ra khỏi Thiên Lang phòng đấu giá, mỗi một cái phòng riêng đều có đường đi khác nhau, Đoạn Ngọc lúc đi ra cũng không gặp người khác, chỉ có đến lúc đi ra đại sảnh thì mới thấy được trong phòng đấu giá một ít người lúc trước.
Âm thầm quan sát những người này một chút thì hắn cũng thấy được Tiết Đình đại sư, Ngân Nguyệt đan sư, hai người này hiện giống như chúng tinh phủng nguyệt, rất nhiều người đều đang hướng đến hai người vấn an.
Nhìn đến thì Đoạn Ngọc cũng chỉ có thể cảm thán Luyện đan sư cùng Luyện khí sư năng lượng lớn, chỉ cần hai người mở miệng thì ở đây sợ là không có người dám làm trái ý.
Tự nhủ sau khi quay về Đế đô bản thân chắc chắn sẽ học tập luyện đan cùng luyện khí thì hắn cũng bước ra khỏi Thiên Lang phòng đấu giá, hắn hiện tại đã có chút chờ mong luyện hóa Tử Nguyên thạch mang đến hiệu quả thế nào, nếu thuận lợi thì hắn có thể bắt đầu tu luyện Thứ nguyên liệt thần thánh thuật rồi.
Đoạn Ngọc rời đi Thiên Lang phòng đấu giá không lâu thì Linh Nguyệt cô nương cũng đi đến Thiên Lang phòng đấu giá tầng cao nhất, tầng năm, tại đây lúc này đang có hai người chờ đợi, một người chính là Phượng phu nhân, còn lại một người thì là một cái lão giả bạch mi.
“Tiểu thư!”.
Nhìn thấy Linh Nguyệt đi vào phòng thì Phượng phu nhân cùng bạch mi lão giả đều đứng lên cung kính cúi đầu đối với nàng hô.
Cảnh tượng này nếu như để cho những cường giả vừa mới tham gia đấu giá nhìn thấy thì chắc chắn sẽ có biểu hiện vô cùng đặc sắc.
“Nguyệt lão, Phượng di, hai người về sau không cần phải dạng này, thật sự là rất phiền phức”.
Linh Nguyệt cô nương cười lắc đầu nói.
Sau đó thì cũng đi đến một bên ngồi xuống.
“Tiểu thư, ngươi là chúng ta gia tộc thiên kim, chúng ta không thể không theo lễ nghĩa được”.
Phượng phu nhân khẽ lắc đầu, sau đó càng là thân thủ đi tới rót cho Linh Nguyệt cô nương một chén trà nóng.
“Tiểu thư cảm thấy người kia thế nào?”.
Dâng trà đi lên thì cũng liền hỏi.
“Thân phận bất phàm!”.
Linh Nguyệt nâng lên chén trà nhưng còn chưa uống đã nói.
“Vì sao lại nói như thế?”.
Phượng phu nhân nghi ngờ hỏi.
Nàng lúc trước cảm thấy vị khách quan kia