Tiểu đội mọi người nghe được Sở Vũ nói thì cũng im lặng, thời điểm này đã bắt đầu xuất hiện nguy hiểm, bất quá bọn hắn cũng không có ai ngu ngốc mà lâm trận bỏ chạy, hiện tại lưu lại cùng toàn bộ thương đội mới là an toàn nhất, một khi tách ra mà bị Hung thú quần vây lấy thì sẽ chết càng nhanh.
Thương đội mọi người số lượng lớn, lại thêm vào Kim trưởng lão cùng Hoàng chấp sự mấy người cường giả, chỉ cần không phải quá mức xúi quẩy thì bọn hắn vẫn có hi vọng.
“Toàn tiểu đội theo ta”.
Im lặng theo dõi kỳ biến một chút thì La Uy cùng mặt khác Tiểu đội trưởng cũng đã quay trở lại tiểu đội của mình, La Uy chỉ là nhìn mọi người một chút nói.
Đồng dạng mệnh lệnh cũng được mặt khác chín vị Tiểu đội trưởng hạ đạt.
Tiểu đội mọi người hơi chút nghi hoặc nhưng lại nhìn thấy từng cái tiểu đội tách ra phương hướng khác biệt rời đi đường mòn thì như có điều suy nghĩ, trước đó Sở Vũ nói hiển nhiên là không sai.
“La huynh, chúng ta đi chỗ nào?”.
Văn Thành hướng La Uy hỏi.
“Không biết”.
La Uy lắc đầu.
“Chúng ta mười tiểu đội phân ra theo phương thức hình quạt tìm kiếm vị trí ẩn nấp thích hợp, những người còn lại sẽ phụ trách trấn thủ ở đây, một khi tìm thấy địa điểm thì sẽ phát lại tín hiệu”.
Văn Thành cùng những đội viên khác đáy lòng thầm hô quả nhiên, sau đó thì cũng không quản được nhiều lắm mà theo La Uy phân phó hướng vào bên trong rừng rậm tìm tòi.
Đi được một đoạn thì bọn hắn lại tách ra cẩn thận quan sát xung quanh tìm kiếm vị trí ẩn nấp, La Uy đưa cho mỗi người một cây pháo sáng nhỏ, nếu như tìm thấy vị trí ẩn nấp thích hợp thì có thể đốt sáng cây pháo này, La Uy sẽ thấy được.
Hành động này hiển nhiên là vô cùng nguy hiểm, nơi này đã là Thiên Lang sơn mạch chỗ sâu, tùy thời đều sẽ có thể đụng phải Nhị giai Hung thú, đối với đám Luyện Thể cảnh thì đây chính là đối thủ khó lòng chống lại, nếu như gặp phải e là cửu tử nhất sinh.
Bất quá ai cũng không phản đối La Uy mệnh lệnh, ai cũng hiểu được chỉ có làm theo phương thức này thì mới có thể nâng cao khả năng tìm được nơi ẩn thân hợp lý, mọi người hành động cẩn thận thì có thể tránh đi Nhị giai Hung thú, không cần thiết phải cùng chúng đối mặt.
Trong đám người, Đoạn Ngọc hiển nhiên chính là kẻ đồng ý với mệnh lệnh này nhất, không vị tiểu đội hạn chế, hắn có thể thoải mái vận dụng tinh thần lực, khả năng tìm kiếm cũng sẽ đề thăng.
Đoạn Ngọc chỉ có nguyên thần cảnh một tầng mà thôi, có thể là hắn hiện tại có tiên thiên Thiên cấp tử phủ, tinh thần lực của hắn so với đồng dạng là nguyên thần cảnh một tầng La Uy mạnh hơn nhiều lắm, người sau tinh thần lực có thể dò xét phạm vị ba trượng, Đoạn Ngọc nhưng lại có thể dò xét hơn ba mươi trượng một chút, vẻn vẹn gấp mười lần!
Thoải mái phóng thích tinh thần lực, Đoạn Ngọc một đường tìm kiếm cơ hồ là chạy nhanh, nếu như phía trước có cường đại Hung thú thì hắn cũng có thể trước tiên ẩn dấu tránh đi, so với những người khác cẩn thận từng ly từng tí thì hắn không thể nghi ngờ là có chút tùy tiện làm việc.
Đoạn Ngọc nhanh chóng di chuyển hơn ba dặm thì nhìn thấy một cái Nhị giai Hung thú Hắc Hùng, từ khí tức của nó đến xem thì nó thực lực hẳn là vào khoảng Mệnh Tuyển cảnh bốn tầng đến sáu tầng.
Nếu là tình huống bình thường thì Đoạn Ngọc sẽ không chút ngần ngại nào mà xuất thủ đánh với Hắc Hùng này một trận, bất quá tình hình lúc này còn không phải là lúc để hắn có thể thoải mái tay chân.
Suy nghĩ chốc lát thì hắn quyết định đi vòng qua con Hắc Hùng này.
Sau khi gặp Hắc Hùng thì Đoạn Ngọc cơ hồ là mỗi đi một dặm đường sẽ thấy đến một cái khác Nhị giai Hung thú, bọn nó tất cả đều đang có chút xao động bất an nhìn về phía Thiên Lang sơn mạch chỗ sâu, Hắc Lân Ưng cùng đối thủ của nó vẫn đang giao chiến kịch liệt, từ vị trí này đều có thể nghe được bọn nó bạo lực va chạm.
“Ầm...”.
“Ầm...”.
Kèm theo với đó chính là mặt đất rung chuyển, Đoạn Ngọc cho dù chưa thể tận mắt nhìn thấy nhưng hắn tưởng tượng ra được hiện tại đang có rất nhiều Hung thú bắt đầu từ bên trong Thiên Lang sơn mạch chỗ sâu lao ra ngoài, tất cả đều sợ hãi bị hai cái Hung thú Vương giả trận chiến vạ lây.
“Ừm?”.
Đang ở chạy vội Đoạn Ngọc chợt dừng lại, khoảng cách chỗ thương đội dừng lại tám dặm hắn thông qua tinh thần lực cảm ứng mà thấy được một chỗ cự thạch nhô cao lên khỏi mặt đất bị rất nhiều dây leo phủ kín, phía dưới cự thạch này có một cái hang động bị dây leo che kín, nếu như không phải có tinh thần lực thì hắn đúng là không nhìn ra được bên dưới lớp dây leo kia dĩ nhiên là một cái hang động.
Đoạn Ngọc đi đến gần thì kinh ngạc, miệng hang nhưng cũng không nhỏ, rộng cũng có gần nửa trượng, độ cao càng lên trên càng hẹp đạt tới hai trượng, nhìn qua thì nó giống như là cự thạch bị tách ra hình thành.
Bên ngoài dây leo ngược lại là giống như một cái cánh cửa tự nhiên ngăn các với ngoại giới.
Hang động ẩn nấp cùng có vẻ không có Hung thú lui tới nhưng Đoạn Ngọc cũng không dám xem thường, chỗ này đã ở bên trong Thiên Lang sơn mạch, ai biết được có thể cất dấu những gì? Vì để an toàn hắn tốt nhất vẫn là nên đốt lên pháo sáng triệu tập La Uy đến đây, để gia hỏa này đi vào trong đó kiểm tra.
Nghĩ nghĩ một chút thì hắn lại lắc đầu, La Uy tu vi cao hơn hắn nhưng nếu thật đánh giết thì hắn có thể đem La Uy giết chết mấy lần, lại thêm vào hắn có tinh thần lực ưu thế, tìm tòi cái này hang động tất nhiên càng tốt hơn.
Quyết định như vậy thì Đoạn Ngọc cũng điều khiển tinh thần lực tiến vào trong hang động dò xét, bên trong đó dĩ nhiên là càng để cho Đoạn Ngọc kinh ngạc.
Hang động hơi chút chếch xuống, trong đó không khí mát lạnh, thậm chí là còn có chút ẩm ướt, càng vào trong sâu thì không gian dĩ nhiên là lại càng lớn.
“Hang động này ngược lại là phù hợp làm hang ổ”.
Phát hiện này để cho Đoạn Ngọc không nhịn được mà thầm nói.
Chỉ cần giải quyết bên trong này độ ẩm thì Hung thú cường đại