Đám Hung thú còn lại điên cuồng công kích nhưng theo đại lượng Hung thú chết đi như vậy thì Thiên Vận thương đội đã chiếm lấy ưu thế rõ ràng, Kim trưởng lão rất nhanh đã lại đem một con Tam giai Hung thú khác giết chết, Hoàng chấp sự cùng hai con Tam giai Hung thú quần đấu tuy rằng không hoàn toàn chiếm lấy thượng phong cũng cũng có được ưu thế nhất định, hoàn toàn thoát khỏi hiểm cảnh, hai vị Luân Hải cảnh còn lại thì đang liên thủ đè đánh hai con Tam giai Hung thú.
Nhị giai Hung thú thì đều bị còn lại đội viên ổn thỏa chặn lại, trước đó Võ giả Nhân tộc ở thế bị động nhưng bây giờ mặc cho đám Hung thú điên cuồng bao nhiêu cũng không thể xông phá bọn hắn phòng tuyến, Hung thú lao đến chỉ chết càng nhanh.
Mọi người đều biết đây là công lao rất lớn của Lý Minh Nguyệt nhưng hiện tại cũng không ai rảnh đi cảm tạ, cho dù biết nàng đang bị thương không nhẹ nhưng bọn hắn cũng chưa thể hỏi thăm, tất cả đều chỉ đang gắng sức giết càng nhiều Hung thú càng tốt, như vậy bọn hắn an toàn mới càng được đảm bảo.
Theo thời gian qua đi thì Hung thú chết đi càng nhiều, Thiên Vận thương đội đám người cho dù mệt mỏi nhưng đều vô cùng hưng phấn, bọn hắn đều đã thấy được hi vọng chiến thắng ở phía trước.
“Ngao!”.
Thế nhưng cũng chính ở lúc này thì phương xa vang lên một tiếng gầm thét, khoảng cách không biết bao xa nhưng nghe được tiếng gầm này toàn bộ thương đội đều biến sắc, hưng phấn chi ý biến thành kinh hãi.
“Tứ giai Hung thú!”.
Kim trưởng lão tiếp tục giải quyết một con Tam giai Hung thú nữa thì mới híp mắt nhìn hướng phương xa thấp giọng nói.
Không có nhiều suy nghĩ mà chỉ về phương hướng ngược lại với nơi phát ra thanh âm kia quát.
“Toàn bộ rút lui theo hướng kia, ta đến đoạn hậu!”.
“Oanh!”.
Dứt lời thì Kim trưởng lão cũng đột nhiên bạo phát, bốn con Tam giai Hung thú còn lại muốn cuốn lấy hắn thì đều bị đánh lui, vung tay lên thu ba cỗ Tam giai đỉnh phong Hung thú thi thể thì hắn tự thân cũng tách ra chạy đến cùng hội hợp với những người khác.
Hoàng chấp sự cùng hai vị Luân Hải cảnh các cũng không dám ham chiến mà lập tức bỏ lại đối thủ, tiện tay thu được Hung thú thi thể thì thu, không được thì cũng quay lại cùng thương đội mọi người hội hợp.
Còn lại những người khác đều như thế, Hung thú thi thể giá trị không thấp nhưng nếu như chậm trễ thì cũng không có mạng mà hưởng.
Đoạn Ngọc trong lúc đó cũng bất đắc dĩ thu hồi ba cỗ Nhị giai Hung thú, chỗ xa còn có mấy cỗ Tam giai Hung thú nhưng hắn lại không thể chạy đến thu hồi, như vậy e là sẽ bị người khác dụng tâm chú ý.
“Ầm!”.
“Ầm!”.
Thương đội ngắn ngủi hội tụ thì liền hướng theo phương hướng Kim trưởng lão chỉ lao đi, Hoàng chấp sự cùng hai vị khác Luân Hải cảnh lúc này đi trước mở đường, đám Mệnh Tuyền cảnh phân biệt xóa dấu vết, về phần Kim trưởng lão thì đi ở cuối cùng, ánh mắt nhìn chằm chằm đám Hung thú ở phía sau.
Không biết là vì kiêng kị Kim trưởng lão thực lực hay là thật sợ mà đám Hung thú cũng không có đuổi theo, dĩ nhiên là phân biệt cắn nuốt huyết nhục của đám Hung thú đã chết.
Đoạn Ngọc đi ở gần cuối cùng thấy đến thì âm thầm thở ra một hơi, trước mắt xem như là đã an toàn.
Bên trong Thiên Lang sơn mạch chỗ sâu chém giết giống như đã đình chỉ, tiếp theo sẽ không có nhiều Hung thú cường đại tụ tập hay tùy tiện chạy loạn, bọn hắn Thiên Vận thương đội hẳn là sẽ không có nguy hiểm gì nhiều.
Lý Minh Thiền cùng Từ Đạt đều đã đi vào trong xe kéo đầu tiên, thương thế cụ thể như nào tạm thời không ai biết rõ.
Đoạn Ngọc nhìn đến một chút thì cũng thu hồi ánh mắt, Lý Minh Thiền vận dụng nguyên thần bí pháp bị thương là ở nguyên thần, nàng ta có nắm chắc như vậy thì có thể đã có chuẩn bị linh đan diệu dược chữa thương.
“Lục Ngọc huynh đệ, ngươi còn sống đúng là may mắn”.
Đúng lúc này thì La Uy đi chậm lại một chút cùng Đoạn Ngọc đi song song nói.
Sau đó thì có chút thở dài.
“Tiểu đội chúng ta cũng là xui xẻo, dĩ nhiên gặp phải Tam giai Hung thú, nếu như không phải ta chạy nhanh chân một chút thì sợ là đã theo gót Văn lão đệ cùng Sở lão đệ”.
“Đúng là may mắn”.
Đoạn Ngọc nghe vậy thì âm thầm thở dài nghiêm nghị gật đầu nói.
Ở trong Thiên Lang sơn mạch cùng Hung thú chém giết thì bất cứ lúc nào cũng có khả năng mất mạng, đừng nói Văn Thành cùng Sở Vũ chỉ là Mệnh Tuyền cảnh ba tầng cùng một tầng, chính như Hoàng chấp sự Luân Hải cảnh đỉnh phong cũng có khả năng chết đi.
Ở trong Thiên Lang sơn mạch cũng chỉ có cấp độ như Kim trưởng lão mới có một chút nắm chắc, Động Thiên cảnh không những có thực lực mạnh mẽ mà còn có khả năng phi hành, nếu như không phải bị đặc biệt nhắm vào thì có thể an toàn trở ra.
“Phải rồi, Lục huynh đệ là Tuần thú sư sao?”.
Chợt La Uy nhìn sang Hắc Hỏa xà chân thân hâm mộ hỏi.
“Cũng không phải”.
Đoạn Ngọc lắc đầu.
“Ta lúc tìm kiếm nơi trú thân thì vô tình đụng phải đầu này Hắc Hỏa xà đang tấn giai, kịch chiến với nó một trận thì mới có thể đem thu phục”.
“Ha ha, nói như vậy thì phải khen Lục huynh đệ vận khí”.
La Uy nghe vậy thì cười gượng nói, nội tâm nhưng thầm mắng chính mình sao không có vận khí như Đoạn Ngọc.
Hung thú đang tấn giai đều là