Luân Hồi Tôn Giả

Hạo Thiên Thần


trước sau

Ma thú sơn mạch rộng bao la ma thú nhiều vô số thường chạy tới thành thị gây rối không ít, nhưng một tháng trước Cửu Thiên Các nổi dậy, đưa Mộc Thiên Các toạ chấn ngay đây để tiện cho việc thu mua và hái dược liệu. Mộc Thiên vì để bảo vệ các đệ tử khi vào ma thú sơn mạnh hắn đã giết vào ma thú sơn mạch hơn trăm dậm cách Mộc Thiên Các không có ma thú trên tam cấp ma thú sống nổi vì thế càng khiến nhiều dong binh tiến vào ma thú sơn mạch tìm kiếm dược liệu bán cho Mộc Thiên Các.

Bên trong sâu ma thú sơn mạch Tiêu Huyền như tia chớp di chuyển, phía sau lưng có ba tôn lục cấp ma thú rượt theo, trừ Tử Tinh Dực Sư Vương còn rất nhiều ma thú lục cấp ẩn núp bên trong ma thú sơn mạch nên Tiêu Huyền đi vào bắt bọn chúng về làm toạ kỵ.

- Bát Dực Hắc Xà Hoàng

- Tam Nhãn Bạch Mao Viên Vương.

- U Minh Địa Long Vương.

Một con rắn khổng lồ màu đen hơn chục thước, trên đầu có một cái sừng đỏ và tám đôi cánh trắng là Bát Dực Hắc Xà Hoàng, một thân bạch viên hình to gấp đôi Xà Hoàng, trừ trên mặt còn trên trán thêm một con mắt giống Dương Tiễn lad Tam Nhãn Bạch Mao Vương, một con rồng xung quanh phát ra hắc khí khiến cây cỏ khi nó đi đến đâu đều bị khô héo nó là U Minh Địa Long Vương.

Trong ba con Xà Hoàng nhanh nhất nhưng không thể bắt kiệp Tiêu Huyền, còn Viên Vương và Long Vương thì chậm hơn nhưng cũng không thua mấy. Tiêu Huyền phá nát hang ổ của chúng còn giết đồng loại với những con thú có linh trí như chúng thì đây là nổi sỉ nhục không thể chịu được.

Tiêu Huyền đùa với chúng một chút thì bay ra khỏi ma thú sơn mạch chạy về hướng Cửu Thiên Các, cũng vừa chạy vừa tránh để bọn chúng không tổn thương người vô tội.

- Ôi má ơi có ma thú tấn công

- Mau chạy ma thú tập kích.

....

Tiêu Huyền đi đến đâu đều bị người bắt gặp, thấy ba thú ở sau ai cũng run sợ bỏ chạy. Chạy đến gần Hi Hoàng thành Tiêu Huyền liền dừng lại, ba thú vương nhìn nhau rồi lao đến luôn.

- Nhân loại ti tiện chết đi.

Tiêu Huyền mĩm cười hay tai tụ lại một chùm lôi, cả bầu trời liền biến sắc trở nên vô cùng âm u, mang theo đầy lôi vân.

- Lôi Đình Vạn Quân.

Rầm, ba con thú vương bị thiên lôi bạo tạc xuống dưới đất tạo thành một hố sau.

- Đầu hàng hoạt ta giết ngươi cả đồng loại các ngươi.

Ba thú vương nhìn nhau chỉ biết cuối đầu xin thua, Tiêu Huyền liền để chúng kí kết khế ước trở thành Tiêu Huyền sủng vật.

- Hahaha không ngờ ngươi lại vô sỉ như vậy.

Tiêu Huyền giật mình nhìn lại phương hướng phát ra âm thanh. Một thanh niên khoát một thân hoàng y vô cùng cao quý Tiêu Huyền cảm nhận từ hắn một chút khí tức quen thuộc.

- Người là ai.

- Lâu quá rồi ta không nhớ tên mình nữa mà mọi người gọi ta là
Hạo Thiên Thần.

Tiêu Huyền con ngươi co rụt rồi đột nhiên bật cười thì ra làm hắn thấy quen về khí tức như vậy.

- Hạo Thiên Thần năm xưa tâm ma khống chế bị Sinh Mệnh Thần Tổ một tát chết đây mà. Còn bị Luân Hồi Thần phát hiện tâm ma vẫn còn cho hoá thành súc sinh đủ loại hơn trăm kiếp mà không hối lỗi.

- Ngươi biết không ít nhỉ.

- Đầu thai mấy lần rồi mà còn bị ma chướng bao quanh thế.

- Chết

Hạo Thiên thẹn quá thành giận tay tạo ra một thái dương nhỏ đánh tới Tiêu Huyền.

- Thái Dương Bạo Nộ.

- Súc Sinh Ấn

Tiêu Huyền tay ngưng ấn tạo ra một đại ấn hình dã thú cản lại thái dương của Hạo Thiên.

Rầm, Tiêu Huyền cơ thể đều run lên ho ra một ngụm máu, cánh tay bị thái dương bạo tạc vô cùng nghiêm trọng.

- Thông Thiên Cảnh.

Tiêu Huyền cắn răn nói, giữa Tiên Thiên vào Thông Thiên khác nhau ở chổ là Thông Thiên đã đạt được thiên địa lực lượng. Tiêu Huyền lại lao đến cánh tay ngưng lôi phóng vào bầu trời.

- Lôi Trảm

Cánh tay hắn như Lôi Kiếm dài hơn trăm trượng bổ xuống. Hạo Thiên thì có chút nhăn mài, cầm ra một thanh kiếm đỡ. Tiêu Huyền biến lôi kiếm như xà kiếm đánh xuống như mưa khiến xung quanh đã bị phá nát thành từng mãnh hố.

- Cút

Hạo Thiên sắc mặt khó coi, chưởng đến phá nát lôi kiếm của hắn. Tiêu Huyền vội cầm ra thanh kiếm đây coi như lần đầu hắn bị hành thảm vậy.

- Tuyệt Sát Tam Kiếm - Nhân Quả Trường Sinh Kiếm.

Tuyệt Sát Tam Kiếm do Tiêu Huyền lấy từ kí ức của một nước cờ tu luyện, chủ nhân của nó là Nhân Thần Hoàng coi như một vị thần dùng cảm ngộ hồng trần mà lĩnh ngộ ra Tuyệt Sát Tam Kiếm dù chỉ là địa cấp nhưng lĩnh ngộ cực hạn xem như Tuyệt cấp.

- Hạo Thiên Phân Cách.

Hạo Thiên cười lạnh dùng tay đánh vào hư không để không gian run chuyển khiến kiếm của Tiêu Huyền bị bật lại nhưng nụ cười hắn im lại vì Tiêu Huyền chép nát không gian loạn còn chém tới hắn.

- Không ổn, Hạo Thiên Chưởng.

Rầm Tiêu Huyền bị dính sau dưới lòng đất ho khan còn Hạo Thiên thì cánh tay bị chém đứt.

- Ta giết ngươi súc sinh.

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện