Luân Hồi Tôn Giả

Lập Uy


trước sau

Tiêu Huyền trực tiếp đến thế giới này trở thành thuộc hạ Tiêu Gia, Tiêu Huyền bước ra khỏi phòng làm công việc vĩ đại của hắn quét dọn, Tiêu Gia không phải lớn lắm hắn cũng chỉ quét dọn mấy toà biệt viện còn nhiêu thì kẻ khác làm.

Lúc này Tiêu Viêm cũng được tám tuổi rồi thiên phú ngút trời đã đến bảy đoạn đấu khí, con cháu Tiêu Gia cũng quay quanh hắn rất nhiều để nịnh bợ.

- Này tên kia

Lúc Tiêu Huyền định tránh đi thì một tiếng quát lên khiến Tiêu Huyền giật mình rồi cười khổ.

- Tiêu Ngọc tiểu thư có gì dặn dò.

Sau lưng Tiêu Huyền là một nha đầu cũng tuổi như Tiêu Huyền tu vi cũng chỉ đấu khí năm đoạn là Tiêu Ngọc. Lúc chưa mở đan điền hắn thường luyện võ rèn luyện thân thế, ai ngờ gặp bà cô này bắt phải tập luyện với nha đầu này hắn thua hắn phải vắt hết óc để suy nghĩ kể chuyện cổ tích thần tiên cho nàng, nếu nàng thua phải dạy hắn một đấu khí, tính tới bây giờ hắn thua đã hơi nhiều thắng cũng được ba trận học được Bàn Thạch Chưởng, Khai Sơn Quyền, Linh Xà Bộ đều là Hoàng Giải đấu kĩ sơ cấp của nàng mua được không có liên quan đến Tiêu Gia.

Bọn nhóc Tiêu Viêm đang nói chuyện thì thấy Tiêu Ngọc kéo Tiêu Huyền đến cũng đánh giá hắn.

- Tiêu Viêm biểu đệ có dám cùng hắn so tài thử không.

- Cái này...

Tiêu Huyền cười mếu máo nhìn Tiêu Ngọc, thấy khuôn mặt oan ức của hắn Tiêu Ngọc cười vỗ vai hắn nói nhỏ.

- Ta mới lừa của cha ta một hoàng giai đấu kĩ trung cấp.

Mắt Tiêu Huyền sáng lên gật đầu khiêu khích nhìn Tiêu Viêm, thấy bộ dáng của hắn Tiêu Viêm hơi khó chịu, mọi người vội lui ra nhườn sân cho cả hai.

- Tiêu Viêm thiếu gia trong chiến đấu thương tích là chuyện khó tránh xin cẩn thận.

Tiêu Viêm hừ lạnh chạy tới vung quyền đến đối với mọi người rất nhanh nhưng Tiêu Huyền chỉ nheo mắt mĩm cười, chỉ thấy Tiêu Huyền đạp Linh Xà Bộ đến trước mặt Tiêu Huyền vỗ vai xuống. Tiêu Viêm đầy kinh ngạc, nhưng khi tay Tiêu Huyền đập lên vai hắn Tiêu Viêm như bị ngàn cân đè lên quỳ xuống mặt đất. Tiêu Huyền đã tu luyện Bàn Thạch Chưởng tẩu hoả nhập thánh chỉ vung tay quyền kình tự ra.

Mọi người xung quanh kinh ngạc nhìn Tiêu Huyền như thấy quái vật, còn Tiêu Ngọc biểu môi hắn đánh với nàng chỉ dấu dốt thôi. Tiêu Viêm từ kinh ngạc rồi bình tĩnh lại lưng hắn đã đẩm ướt đầy mồ hôi.

- Tiêu Ngọc tiểu thư hàng đâu.

Tiêu Huyền mĩm cười nói, nhưng nụ cười của hắn vào mắt Tiêu Ngọc như muốn ăn đánh. Nàng ném cho hắn một tàn quyển rồi rời đi, Tiêu Huyền đắt ý liền rời đi.

- Khoan đã.

Tiêu Huyền lại phải quay lại, người gọi hắn là Cổ Huân Nhi ý muốn ra mặt cho chồng.

- Huân Nhi tiểu thư có chuyện gì.

Tiêu Huyền cười cợt nói chẳng để mắt đến nàng.

- Ta muốn khiêu chiến ngươi.

- Ai dô ta bị trật khớp tay rồi phải đi khám thôi.

Tiêu Huyền đâu rãnh kiếm chuyện chạy đi liền.

- Hoàng giai đấu kĩ cao cấp.

Nhưng khi Cổ Huân Nhi lên tiếng nhắc đến đấu kĩ thì Tiêu Huyền quay lại nhìn nàng đầy chính khí nói.

- Nếu tiểu thư đã yêu cầu ta vâng lời không
bằng tuân lệnh.

Tiêu Huyền trở mặt còn nhanh đến mức mọi người há hốc.

- Ta không biết thương hoa tiếc ngọc đâu cả hai cùng lên đi.

Tiêu Huyền chỉ Tiêu Viêm cùng Cổ Huân Nhi nói, cả hai nhìn nhau rồi nhảy tới đánh. Tiêu Huyền chỉ nhặc một cành cây lên, khi Cổ Huân Nhi đánh tới Tiêu Huyền dùng cành cây đẩy tay nàng qua bên, Tiêu Viêm xông tới thì giật mình tay của Cổ Huân Nhi bị Tiêu Huyền đánh bật sang một bên ngay về phía khuôn mặt hắn.

Binh, Tiêu Huyền lổ mũi chảy ra hai dòng máu nóng còn in dấu quyền trên mặt.

Tiêu Huyền tiến tới chưởng lên quai nàng khiến nàng cũng bị lùi lại.

- Thua rồi.

Cổ Huân Nhi vội kéo Tiêu Viêm đi trị thương ném cho hắn một bản tịch đấu kĩ.

....

....

Tiêu Huyền rời đi tiếp tục công việc, đến đêm hắn mới trở về. Vào trong phòng bếp tìm hai con dao mổ thịt hắn cầm đi.

Trong một căn phòng của các người làm cho Tiêu Gia, Tiêu Huyền đến trước một cánh căn phòng rồi gõ cửa.

- Tiêu Sơn mở cửa ta Tiêu Huyền nè.

Từ trong căn phòng một thiếu niên lười biếng bước ra.

- Nữa đếm tìm ta có chuyện gì.

- Ta tới đưa ngươi một vé xuống gặp cha ngươi.

Tiêu Sơn giật mình chưa kiệp định thần thì đầu đã bay ra, từ trong cơ thể hắn bắn ra một tia sáng bị Thiên Thư thu lấy.

Tiêu Huyền kiểm tra trong kí ức hắn là con cờ của Thủy Thần, Tiêu Huyền cũng thu được một bộ vũ kĩ (*) từ trong trí nhớ của hắn Thủy Tiên Thuật linh kĩ, trung cấp

Một lát sau Tiêu Huyền lại đến một căn phòng rồi gõ cửa.

- Tiêu Trắc thiếu gia lão gia cho gọi.

Tiêu Trắc từ trong phòng ra thấy Tiêu Huyền thì hơi ngạc nhiên.

- Tiêu Trắc hắc bạch vô thường hôm trước nhờ ta gởi thư tình cho ngươi.

Tiêu Trắc khi nghe xong thì muốn nộ quát thì đầu lại bay ra, lại một luồng sáng bay ra rồi bị Thiên Thư thu.

Lần này là của Lôi Thần, Tiêu Huyền cũng thu lấy một vũ kĩ Địa Lôi Bạo Nộ Phá phàm kĩ, cao cấp.

...................

Thiên Cơ Thần Cung, lão già Thiên Cơ đang đánh cờ cùng hai vị thần rồi lần lượt cả hai chịu thua.

- Lôi Thần như ước hẹn ta muốn Lôi Thiên Đế Thuật của ngươi.

- Còn Thủy Thần ta chỉ xin Hải Thần Chi Tâm của ngươi.

Cả hai vị thần nhìn nhau rồi rời đi về lấy đồ giao cho Thiên Cơ.

Lão Thiên Cơ nhìn hai thần rời đi rồi cười.

- Phán Quân mời Hoả Viêm Thần Tổ đến đây

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện