10 năm sau trong tiểu thế giới, Tiêu Huyền chỉ cao lớn lên một chút phù hợp với ngoại hình thanh niên mười bảy, mái tóc đã dài gần đến chân giống như ăn xin, chỉ là ở một mình lâu quá nụ cười tự tin đầy vui vẻ của hắn đã biến mất thay đổi thành một nụ cười đầy lạnh lùng và sát khí.
Tu vi của hắn cũng đã tăng lên vượt trội, tam văn đã đột phá lên ngũ cấp linh hồn cũng đột phá lên Hư cảnh hậu kỳ.
Tiêu Huyền cầm một khối thiết có có màu đen, xung quanh từng tầng hắc khí tạo ra một cổ khí tức đáng sợ. Tiêu Huyền tay phóng ra một ngọn lửa, đây là lửa do linh hồn tạo thành khi vào Hư cảnh, linh hồn hư hư thực thực kết hợp với Hoá cảnh tạo thành thiên biến vạn hoá. Không phải ai cũng có thể điều khiển linh hồn thành lửa cho dù Thôn cảnh chưa chắc làm đc, cần phải có thiên phú và tốc độ lĩnh ngộ cực cao mới làm được.
Khối hắc thiết bị Tiêu Huyền đốt tan thành một cục chất lỏng màu đen, Tiêu Huyền lại cầm một cục thiết có màu đỏ đầy mùi huyết khí, tiếp tục đốt tạo thành một chất lỏng màu đỏ. Tiêu Huyền cho hắc thiết kéo dài tạo thành một thanh hắc kiếm, hồng thiết cũng biến thành một thanh hồng kiếm. Tiêu Huyền cắn đầu ngón tay vẽ lên hai thanh kiếm một minh văn, bàn tay lại ngưng tụ bốn phù văn có bốn chữ, âm, dương, hoá, hợp. Tiêu Huyền lại cầm ra một cây bút làm từ lân giác vô cùng cứng chắc, hắn dùng linh hồn lực truyền vào rồi vẻ lên xung quanh không gian hay thanh kiếm.
- Hợp.
Tiêu Huyền hai tay kết ấn, hai thanh kiếm đột nhiên bay vào nhau hợp lại thành một thanh kiếm.
Tiêu Huyền cầm ra một viên tinh hạch của yêu vương đặt vào ngày cuối thanh kiếm, hắn lại dùng da của long để làm tay cầm.
Tiêu Huyền nhỏ một giọt máu lên thanh kiếm trên viên tinh hạch vừa mới bỏ lên đã thu nhỏ thành một viên ngọc trên kiếm. Kiếm đột nhiên biến mất bay vào thể nội của Tiêu Huyền.
- Haizz kết thúc mười năm khổ tu rồi
Tiêu Huyền thở dài nói, mười năm Tiêu Huyền khổ tu nội tình của hắn đạt tới mức nào hắn cũng không biết, nhưng hắn biết dưới Thông Thiên hắn vô địch.
Đi ra khỏi tiểu thế giới là trong phòng của Tiêu Huyền, bên ngoài mới có một năm mà hắn nhớ mọi người rồi. Ra khỏi phòng ánh nắng của thái dương làm hắn thoải mái rên lên.
- Ngươi là ai?
Tiêu Huyền giật mình quay nhìn đằng xa một thiếu nữ ăn mặc đồ của học
viện Già Nam hông đeo một thanh trường tiên.
- Nha đầu lâu rồi không gặp.
Tiêu Huyền cười nói, thiếu nữ đánh giá Tiêu Huyền rồi giật mình chạy đến xem xét hắn. Thiếu nữ không ai khác là Tiêu Ngọc từ Già Nam học viện mới về một năm nay để chờ Tiêu Huyền.
- Tiêu Huyền là ngươi sao, ngươi trốn đi đâu lâu đến thế.
- Ta đi tu luyện.
Tiêu Huyền cười nói, rồi hắn nhờ Tiêu Ngọc cắt tóc cho mình, sợ bà cô này cắt trụi hắn chỉ để cắt đến ngang hông rồi cột lên. Vẻ suất khí đẹp trai ban đầu lại lộ ra khiến Tiêu Ngọc phải đỏ mặt bỏ đi.Tiêu Huyền thay đồ tắm rửa xong liền ra hậu sơn tìm tiểu Viêm tử.
Sau hậu sơn Tiêu Viêm vẫn còn khổ tu, lưng đeo Huyền Trọng Xích phải bị Dược Lão tra tấn nhưng hắn không la tí nào, tu vi của hắn cũng đã là Cốt Khí Cảnh sơ kì, Tiêu Huyền từng đưa cho Dược Lão một lọ huyết của một đầu Hoả Long Vương xem như yêu vương có thể ngang với Đấu Đế cho Tiêu Viêm đột phá Cốt Khí Cảnh.
- Tiểu viêm tử cũng có tiền bộ nhỉ.
Tiêu Huyền từ xa bay tới đánh giá Tiêu Viêm rồi nói. Tiêu Viêm thì kinh ngạc đầy vui mừng, hắn tưởng Tiêu Huyền bỏ đi lịch luyện luôn là rồi chứ.
- Huyền ca huynh trốn đi đâu lâu thế.
Tiêu Viêm được cho Tiêu Huyền gọi là ca nên không sao, chứ xét theo bối phận thì Tiêu Viêm cũng là người hầu Tiêu Huyền.
- Ta chỉ bế quan tu luyện thôi.
Kiểm tra Tiêu Viêm một lát rồi Tiêu Huyền mới rời đi, chỉ để lại hôn mê Tiêu Viêm. Tội cho hắn tu luyện lâu vậy tưởng có thể đuổi theo đc Tiêu Huyền, ai ngờ không đở nổi một tát của hắn.
........
- Thiên Thư dạo này sư phụ có gửi tin gì không.
Dưới một gốc cây Tiêu Huyền gọi ra Thiên Thư xem nói. Thiên Thư chỉ suy nghĩ một hồi mới nói.
- Minh Thần và Phạt Ma Thần đã ước chiến với chủ nhân, hắn đã gửi xuống tám kẻ mang số phận ám mệnh tranh giành thành thiên mệnh.
- Vậy lại tiếp tục cuộc chiến nào.