Kỳ Yến mở cửa phòng ra, nói với Sầm Bách Hạc ở đầu kia điện thoại: “Tôi đã vào cửa nhà.”
Thay dép lê thoải mái, cậu ném cả người mình lên sô pha mềm mại, sau đó nằm xuống liền không muốn nhúc nhích nữa: “Vừa rồi trong thang máy có người khác, những việc khác tôi không tiện. Gần đây ngoại trừ khẩu vị anh tốt lên, tình hình giấc ngủ có cải thiện không?”
Theo cậu hiểu biết, loại người có thể chất giống như Sầm Bách Hạc, chất lượng giấc ngủ hẳn là không đến đâu.
Sầm Bách Hạc híp mắt nhìn ánh nắng chiều tà bắt đầu dần dần trở nên ảm đạm, khóe miệng cong lên một lần nữa: “Mấy ngày gần đây tôi đều không mất ngủ nữa.” Chỉ có người trải qua nỗi khổ mất ngủ, mới biết được một giấc ngủ ngon có bao nhiêu khó khăn.
Hắn chưa từng nói với Kỳ Yến rằng mình có bệnh mất ngủ, nhưng đối phương giống như cái gì cũng biết, còn chủ động hỏi thăm, trong lời nói cũng không cần cố kỵ và cẩn thận.
Đây là phương thức ở chung giữa bạn bè sao?
“Vậy là tốt rồi, ” Kỳ Yến yên lòng, “Hai ngày này tôi vẽ cho anh một lá bùa an thần, anh đặt ở dưới gối, sẽ có trợ giúp với giấc ngủ của anh.”
“Được, ngày mai tôi đến tìm cậu.” Sầm Bách Hạc nghĩ mình còn chưa từng đến nhà Kỳ Yến, trong lòng có chút chờ mong nho nhỏ đối với buổi gặp mặt ngày mai.
“Được.” Kỳ Yến vươn cánh tay, lấy một cái bánh quy trên bàn trà, khi chuẩn bị ném vào miệng, nhớ tới mình còn đang mở điện thoại với Sầm Bách Hạc, lại bỏ bánh quy trở về.
“Chúng ta ngày mai gặp.” Sầm Bách Hạc cúp điện thoại, bất đắc dĩ mỉm cười với màn hình di động tối lại.
Sầm đại ca đứng ở dưới lầu giơ cổ tay lên nhìn thời gian, em trai nhà anh vậy mà lại nói chuyện điện thoại với người ta mười mấy phút đồng hồ, còn không phải có liên quan đến công việc, quả thực khiến người làm anh trai là anh cảm thấy vô cùng ngoài ý muốn.
“Bách Hạc, ” Sầm đại ca phất tay với em trai, “Xuống dưới ăn cơm chiều.”
Mấy ngày gần đây khẩu vị của Bách Hạc tốt dị thường, ngay cả bác sĩ gia đình cũng nói thân thể hắn đang chậm rãi chuyển biến tốt đẹp, vì thế cao thấp cả nhà họ cũng đều cao hứng theo. Hận không thể khiến cho khẩu vị Bách Hạc vĩnh viễn tốt như vậy, trường mệnh trăm tuổi, người trong nhà cũng an tâm.
Lúc này Sầm Bách Hạc mới phát hiện anh trai ở dưới lầu, hắn gật gật đầu với Sầm đại ca, sau khi đặt di động ở đầu giường, mới đi xuống dưới lầu.
Bữa tối hôm nay của Sầm gia vô cùng phong phú, bởi vì một nhà Sầm tam ca nhậm chức ở ngoài tỉnh được điều chức về kinh, cho nên đặc biệt làm một bàn tiệc gia đình. Vợ chồng hai người nhìn thấy ngũ đệ khẩu vị luôn rất kém lại ăn không ít đồ ăn, rốt cuộc tin tưởng lời đại ca “thân thể em trai khá hơn nhiều”.
Sau bữa cơm chiều, Sầm tam ca sắc mặt vui mừng tìm Sầm Thu Sinh, “Cha, khí sắc Bách Hạc thoạt nhìn khá hơn nhiều, lần này nó đi bệnh viện nhà ai vậy, hiệu quả thật tốt?”
Sầm Thu Sinh lắc lắc đầu, không trả lời vấn đề của thằng con thứ ba. Ông nhớ rất rõ ràng, ngày đó con trai út rời khỏi bệnh viện, khí sắc còn vô cùng khó coi. Nhưng từ sau khi từ tổ trạch trở về, lại đột nhiên chuyển biến tốt đẹp, mấy ngày hôm trước sau khi mặc một thân quần áo nửa ướt về nhà, biến hóa liền càng lớn, quả thực giống như là… giống như là có người nghịch thiên cải mệnh cho hắn vậy.
Nghĩ vậy, mí mắt ông hơi run rẩy. Làm một người cha, ông vô cùng yêu thương con mình, nhưng mà loại phương pháp nghịch thiên cải mệnh thật sự là hại người rất nặng. Ông đã từng một lần động tâm, chỉ là thật sự không làm ra được loại hành vi thương tổn nhiều người, chỉ để con trai mình kéo dài tính mạng không biết được bao lâu, tâm tư này cũng liền buông xuống.
Bệnh viện không có cách nào, mời đại sư đến cũng không có cách nào, ngay khi ông đã buông tha hy vọng, thân thể Bách Hạc lại đột nhiên bắt đầu chuyển biến, đây chẳng lẽ thật sự là ông trời không nỡ thấy ông người đầu bạc tiễn người đầu xanh, mới để cho thân thể Bách Hạc khỏe mạnh lên chăng?
“Làm sao vậy?” Sầm tam ca thấy sắc mặt cha hắn không đúng lắm, đại ca cũng ngồi ở bên cạnh trầm mặc không nói, “Chẳng lẽ việc này không có quan hệ với bệnh viện?”
Hắn đột nhiên nhớ tới đoạn thời gian trước nhị tỷ từng đề cập với hắn, cha mời các vị đại sư đến tổ trạch xem phong thuỷ, tuy rằng trong lòng hắn không tin những chuyện này, nhưng mà cũng không có phản đối. Có lẽ trong nội tâm hắn, cũng hy vọng có kỳ tích phát sinh trên người Bách Hạc, nên mới có thể vứt bỏ chủ nghĩa duy vật từ trước tới giờ, làm như không thấy hết thảy những việc cha hắn làm.
“Trường Cốc, cha nhớ hôm đến xem tổ trạch, là con theo Kỳ đại sư toàn bộ hành trình, ” Sầm Thu Sinh đột nhiên nói, “Lúc ấy vị Kỳ đại sư kia có hành động gì đặc biệt không?”
Hiểu biết của ông đối với bốn vị đại sư khác tương đối nhiều, bọn họ nói không có cách nào giải quyết vậy liền nhất định là không có biện pháp khác. Chỉ duy nhất Kỳ đại sư là khiến ông hiểu biết không quá thấu triệt, vị Kỳ đại sư này tuy rằng trẻ tuổi, nhưng mà dưới cái nhìn của ông lại không giống như người thường, bởi vì ánh mắt của đối phương quá sáng, sáng đến mức ngay cả ông cũng không dám nhìn thẳng đối phương quá lâu.
“Hình như cũng không có hành động đặc biệt gì, ngày đó con theo cậu ấy lên trên núi xem thế núi phía sau tổ trạch xong, cậu ấy liền đi xuống, ” Sầm đại ca cũng chính là Sầm Trường Cốc lắc lắc đầu, lập tức anh lại bổ sung, “Có điều khi chúng con chuẩn bị xuống núi, gặp Bách Hạc, Kỳ đại sư bảo… bảo Bách Hạc vươn tay ra.”
“Bách Hạc nó đồng ý à?” Sầm Thu Sinh có chút ngoài ý muốn, ông nhớ là con út cũng không thích mấy cái phong thủy này, cho nên lúc ấy ông mời đại sư xem tổ trạch còn có ý giấu hắn. Nào biết âm kém dương sai, ngày đó Bách Hạc vừa vặn từ bệnh viện trở về.
Sầm đại ca gật đầu: “Thái độ của Bách Hạc đối với Kỳ đại sư ôn hòa hữu lễ, con không nhìn ra nó có cảm giác bài xích gì.”
“Kỳ đại sư là ai?” Sầm tam ca nửa tin nửa ngờ nhìn Sầm Thu Sinh, “Cha, ý tứ của cha không phải là nói, là vị Kỳ đại sư này trị hết cho Bách Hạc chứ?”
Tuy rằng hắn không tin phong thuỷ, nhưng cũng biết đế đô có đại sư phong thủy nổi danh nào, vị Kỳ đại sư này là từ đâu nhảy ra, hắn căn bản chưa từng nghe nói qua.
Sầm Thu Sinh trầm mặc thật lâu: “Nếu thật sự là như vậy thì tốt rồi.”
Nếu vị Kỳ đại sư này thực sự có biện pháp, vì sao lúc ông mở miệng hỏi, Kỳ đại sư lại nói giống mấy vị đại sư khác? Mà nếu thật sự không