“Anh tới nhanh như vậy à?” Kỳ Yến thấy người tới là Sầm Bách Hạc, vẫy tay với hắn, “Mau tới đây ngồi.”
Lương Phong nhìn tư thế của Kỳ đại sư giống như gọi sủng vật, yên lặng dời tầm mắt mình đi.
Sau khi bảo tiêu của Sầm Bách Hạc đưa lễ vật cho Lương Phong, nhỏ giọng nói vài câu với Sầm Bách Hạc liền rời khỏi Lương gia.
Lương Phong nhìn một đống đồ vật trong tay: “Ông chủ, anh tới thì tới, còn mang lễ vật cái gì?”
“Không có gì, thuận tay mua một chút. Bên trong có một ít là thực phẩm chín, nhớ lấy ra.” Sầm Bách Hạc nhìn thấy phòng bếp có một cô gái trẻ cúi thấp đầu lau khóe mắt, liền lường trước được em gái Lương Phong có khả năng đã gặp chuyện gì, vì thế quay đầu làm bộ như cái gì cũng không nhìn thấy, đi đến chỗ Kỳ Yến.
Lúc Lương Phong trở lại phòng bếp, Lương Vân đang rửa tách trà, nhưng sắc mặt vẫn có chút tái nhợt.
Nhìn thấy bộ dạng em gái ra vẻ kiên cường, trong lòng Lương Phong có chút khó chịu, nhưng mà chuyện đến một bước này, chỉ có thể dựa vào chính cô nghĩ thông suốt, hắn có thể làm, cũng chỉ là tận lực ở cùng cô nhiều nhiều, làm cho cô vui vẻ một chút.
“Muốn xem cái này không?” Kỳ Yến ngừng kênh ở một đài tin tức, nhỏ giọng nói với Sầm Bách Hạc, “Anh tới lúc này cũng quá vừa vặn.”
Sầm Bách Hạc khẽ cười một tiếng, “Làm sao vậy, không phải cậu đến giúp em gái Lương Phong xem phong thuỷ à, sao không khí của bọn họ kỳ quái như vậy?”
“Trong nhà này không có quỷ, là trong lòng người có quỷ, ” Kỳ Yến lắc lắc đầu, “Cái chuyện tình cảm này, tôi thật sự nhìn không rõ.” Từ nhỏ cậu được ông cụ nuôi lớn, không có ba mẹ, cũng không biết giữa vợ chồng bình thường ở chung như thế nào, nhưng mà giữa Lương Vân và bạn trai cô ấy như vậy, nhất định là không bình thường.
Sầm Bách Hạc nhìn hai mắt trong suốt của Kỳ Yến, biết cậu cũng không nói dối, cậu là thật sự không hiểu tình yêu nam nữ. Nghĩ vậy, Sầm Bách Hạc cười, “Không hiểu có chỗ tốt của không hiểu, hiểu có chỗ hữu dụng của hiểu.”
“Vậy anh hiểu không?” Kỳ Yến tò mò hỏi, “Anh lớn hơn tôi mấy tuổi, khẳng định hiểu hơn tôi.”
“Tình cảm không có quan hệ với tuổi, ” Sầm Bách Hạc chậm rãi lắc đầu, “Tôi không tin cái thứ tình yêu này.”
Lúc Lương Phong bưng tách trà ra tới, chợt nghe thấy ông chủ và Kỳ đại sư tán gẫu về chuyện tình cảm, đầu tiên hắn ta ngây ra một lúc, sau đó cười đặt tách trà tới trước mặt Sầm Bách Hạc, “Kỳ đại sư, tôi đi theo ông chủ làm việc đã nhiều năm, chưa từng thấy anh ấy tiếp cận với nữ nhân nào.”
Kỳ Yến gật đầu, tỏ vẻ hiểu rõ, biểu tình bình tĩnh lại cao lãnh, “Bẩm sinh tình cảm vô năng à?”
Cơ mà chờ Lương Phong vào phòng bếp, cậu lập tức lộ nguyên hình, “Bách Hạc, anh nói xem anh có tiền có xe có phòng, thế mà cuộc sống lại nhạt nhẽo như vậy, vậy có gì khác với cá khô?” Nói xong cậu lắc đầu cảm khái, “Nếu tôi có gia đình như anh, khẳng định chu du thế giới, hưởng thụ nhân sinh, không có việc gì liền khoe khoe giàu sang, khiến một đám quần chúng ăn dưa mỗi ngày ghen tị tôi, nghĩ tới loại hình ảnh bị người ta mắng là có tiền giỏi lắm hả, thật sự là rất tốt đẹp.”
“Cá khô?” Sầm Bách Hạc sửng sốt mất một lúc lâu, mới thấp giọng cười ra tiếng.
Kỳ Yến thấy Sầm Bách Hạc như vậy, không còn lời gì để nói lắc lắc đầu, điểm cười của người này cũng thật thấp.
Cơm trưa biến thành thực phong phú, Kỳ Yến chú ý tới Lương Vân có chút tâm thần không yên, có đôi khi trên đũa không có gì mà cũng bỏ vào trong miệng. Nói chuyện yêu đương tổn thương người ta như vậy, vừa rồi cậu nhìn Lương Vân rất có quyết đoán, hóa ra chỉ là trên mặt kiên cường, bên trong vẫn là không qua được khe nứt kia.
“Muốn cái này không?” Sầm Bách Hạc chú ý tới ánh mắt Kỳ Yến, vươn tay chỉ chỉ một món ăn trước mặt mình, “Lần trước lúc chúng ta đi ăn cơm, tôi thấy cậu rất thích cái này, hôm nay liền đóng gói một phần mang lại đây.”
“Muốn!” Nhìn đến ăn, Kỳ Yến liền buông tha việc suy đoán đường lối suy nghĩ của Lương Vân.
Vì thế bữa cơm này ăn tự nhiên nhất chính là hai người ngoài Kỳ Yến và Sầm Bách Hạc, khẩu vị của hai anh em Lương gia còn không có tốt như hai người bọn họ.
Cơm nước xong, bốn người ngồi trên ghế sa lông uống trà tiêu thực, Kỳ Yến nhìn Lương Vân, đột nhiên nói: “Có phải bạn trai cũ của cô đã xảy ra chuyện gì hay không?”
Tay bưng trà của Lương Vân khẽ run lên, cô ngẩng đầu thấy anh trai nhìn mình, bỗng cảm thấy trong lòng ngũ vị tạp trần, giống như đánh đổ hũ gia vị. Cô cắn môi do do dự dự nói: “Vừa rồi cảnh sát gọi điện thoại tới, nói hắn bị tai nạn xe cộ, bị thương rất nghiêm trọng.”
Lương Phong muốn em gái đừng quản hắn ta, chỉ có điều nhìn thấy biểu tình này của em gái, hắn lại không muốn nói quá khó nghe, khiến em gái khó xử. Nhưng mà Lương Vân lại xem hiểu biểu tình của Lương Phong, “Anh, anh yên tâm đi, em sẽ không đi tìm hắn nữa, em chỉ là…”
Chỉ là nghĩ đến tình cảm tám năm của mình rơi xuống kết cục như thế, trong lòng có chút khó chịu mà thôi.
“Con người phải học được cách nhìn về phía trước, ” Kỳ Yến mở miệng nói, “Bỏ lỡ đoạn tình cảm tám năm này, phía sau còn có người càng tốt hơn đang chờ cô. Hợp thì tụ, không hợp thì tán, quá mức cưỡng cầu không chiếm được kết quả gì tốt, tương lai cô sẽ có cuộc sống thật tốt, chẳng qua hết thảy đều không có quan hệ với bạn trai cũ của cô.”
Nếu người khác nói lời như thế, Lương Vân chỉ cho là an ủi, chỉ có điều do Kỳ Yến nói ra liền biến thành ý nghĩa khác biệt, cô nhìn ánh mắt Kỳ Yến, giống như là đang chờ mong tương lai của mình: “Kỳ đại sư, anh nói là thật sao?”
“Đương nhiên, ” Kỳ Yến cười, “Cô là một cô gái tốt, sẽ có tương lai rất tốt.”
“Cám ơn.” Lương Vân cười nói cảm ơn, lại chảy nước mắt.
Lương Vân cứng rắn giả vờ bình tĩnh rốt cuộc bóc đi mặt nạ ngụy trang, Lương Phong thấy thế cũng thả lỏng một hơi, có cảm xúc gì thì phát tiết ra, chung quy vẫn tốt hơn so với nghẹn ở trong lòng.
Sầm Bách Hạc an tĩnh rót đầy trà cho Kỳ Yến, biểu tình trên mặt từ đầu đến cuối đều bình tĩnh không gợn sóng.
“Anh, hôm nay anh đã không đi làm, liền giúp em chuyển nhà đi.” Lương Vân đặt tách trà xuống, hoài niệm nhìn căn phòng này, “Nếu căn phòng này không có vấn đề gì, em cũng có thể yên tâm mà bán.”
“Căn phòng này em bỏ à?” Lương Phong nhìn em gái, muốn từ biểu tình của cô phân rõ thật giả.
“Từ bỏ, ” Lương Vân lắc lắc đầu: “Muốn cắt đứt liền cắt đứt sạch sẽ một chút.”
“Tốt.” Lương Phong quay đầu nhìn về phía Kỳ Yến và Sầm Bách Hạc, “Ông chủ, Kỳ đại sư, hai người xem…”
“Cậu gọi công ty chuyển nhà đến đây, có chuyện gì nói cho tôi biết một tiếng, đừng để chính mình khó xử, ” Sầm Bách Hạc nhìn thời gian, “Tôi và Kỳ Yến còn có việc, đi trước một bước.”
Kỳ Yến nghi hoặc nhìn Sầm Bách Hạc, hai người bọn họ có chuyện gì?
“Được.” Lương Phong tiễn hai người, sau khi gọi điện thoại cho công ty chuyển nhà, hắn và Lương Vân ngồi xuống trên ghế sa lông, “Vừa vặn còn căn chung cư anh mua cho em, em dọn mấy thứ này qua, trước tiên tạm thời ở bên kia đi.”
“Cám ơn anh, ” cảm xúc đè nén thật lâu của Lương Vân rốt cuộc nhịn không được, ôm Lương Phong khóc lớn lên. Lương Phong nhìn em gái ủy khuất như thế, trong lòng vừa buồn vừa giận. Nếu Chu Văn Hàn thật sự bị thương nặng vào bệnh viện thì còn may, nếu như là giả, hắn cũng có biện pháp khiến hắn ta thật sự vào bệnh viện.
“Anh đổi xe à?” Kỳ Yến nhìn cái xe ôtô xinh đẹp này, xoay người ngồi vào trong xe, “Gần đây tôi định mua một chiếc xe, còn chưa biết mua cái gì thích hợp.”
“Không bằng tôi giúp cậu hỏi một chút, nếu có cái nào thích hợp sẽ nói cho cậu biết, ” Sầm Bách Hạc thấy hai mắt Kỳ Yến lòe lòe tỏa sáng, “Cậu về chọn hình ảnh xe trước đi, gửi hình ảnh cho tôi là được.”
“Tốt.” Kỳ Yến cao hứng gật gật đầu, cậu đã sớm có tính toán mua xe, bắt xe rất không tiện, cậu lại không muốn đi chen xe bus tàu điện ngầm, “Đúng rồi, hôm nay anh cố ý tới tìm tôi, có phải có chuyện gì hay không?”
Bọn họ vốn dĩ hẹn buổi tối gặp mặt, kết quả hắn lại cố ý chạy tới nhà Lương Vân, cái này hình như có chút không phù hợp với phong cách hành sự bình thường của Sầm Bách Hạc.
“Kỳ thật cũng không có gì, ” Sầm Bách Hạc lấy ra một phong thiệp mời, “Vài ngày sau là đại thọ sáu mươi chín của cha tôi, cả nhà chúng tôi đều rất cảm tạ ân cứu mạng của cậu với tam ca, cho nên cả nhà chúng tôi đều hy vọng cậu có thể tới tham gia tiệc sinh nhật của cha tôi.”
Kỳ Yến thoải mái tiếp nhận thiệp mời, cậu biết Sầm gia đây là có ý tạo vinh quang cho cậu, không thì cũng sẽ không cố ý mời một tiểu thuật sĩ ngay cả tên cũng chưa biết như cậu. Đường đường Sầm gia ở cái đất đế đô này, bao nhiêu người muốn giao hảo mà tìm khắp nơi không có được phương pháp, mà cậu lại được Sầm ngũ gia tự mình đến đưa thiệp mời, quả thực cho cậu đủ thể diện.
“Đến lúc đó tôi nhất định tới đúng giờ, ” Kỳ Yến cười nói, “Cơ mà có cần tiền biếu không?”
“Cậu đến chính là lễ vật tốt nhất rồi, ” Sầm Bách Hạc vẻ mặt nghiêm túc, “Cậu là ân nhân cứu mạng của tam ca tôi, cũng là ân nhân cứu mạng của tôi, cậu đã đưa cho Sầm gia chúng tôi lễ vật tốt nhất, mặc kệ những người khác đưa cái gì, đều kém hơn cậu.”
Kỳ Yến vốn chỉ muốn vui đùa với Sầm Bách Hạc hai câu, thật không ngờ hắn lại nghiêm túc như vậy, không khỏi ngẩn người.
Thấy bộ dạng ngơ ngốc của Kỳ Yến, Sầm Bách Hạc nhịn không được ngứa tay, sờ sờ dúm tóc trên đỉnh đầu cậu: “Làm sao vậy?”
“Chỉ là không quen anh trịnh trọng nói lời cảm tạ với tôi như vậy cho lắm, ” Kỳ Yến đẩy cái tay làm loạn trên đỉnh đầu mình ra, “Lần sau đừng nói với tôi như vậy, rất không được tự nhiên.”
“Được.” Thấy dáng vẻ này của cậu, Sầm Bách Hạc cười khẽ ra tiếng, tiếng cười quanh quẩn trong xe hơi, khiến tài xế và bảo tiêu cũng nhịn không được ghé mắt, hôm nay tâm tình ông chủ hình như rất tốt nhỉ?
+++
Núi Hồng Lương ở đế đô là một ngọn núi nhỏ vô danh, trên đó ngoại trừ có rừng cây rậm rạp, căn bản không có phong cảnh tương đối đặc sắc gì khác, bình thường ngẫu nhiên có mấy du khách ba lô lại đây chơi một chút, cùng với thôn dân dưới chân núi, ngoài ra gần như không còn người nào khác nữa.
Trước kia mấy cụ già thôn Hồng Lương thường thường kể cho con cháu một ít kỳ văn dị sự ở núi Hồng Lương, nói ví dụ như đã từng có người ở trong núi nhìn thấy đại mãng xà trên đầu mọc sừng, còn có người ở trong đó nhìn thấy hươu vàng biết chạy cùng với quỷ núi biết ăn thịt người. Mấy câu chuyện cũ rích đó, người trẻ tuổi thôn Hồng Lương đã sớm nghe chán, mà đám con nít thì càng thích nghe mấy câu chuyện như Transformers đại chiến người ngoài hành tinh, hoặc là tiên nữ ma pháp đánh với vu nữ vũ pháp linh tinh, còn mấy câu chuyện không có vương tử công chúa cũng không có anh hùng cứu thế giống vầy, căn bản không kích thích nổi một chút hứng thú của tụi nó.
Chỉ có mấy người già cùng nhau lải nhải nhắc tới những truyền thuyết đó, nhớ lại cái thời thơ ấu không có đồ chơi, không có TV máy tính, nhưng lại chạy khắp núi khắp đồi của mình.
Nhưng mà không khí của thôn Hồng Lương hôm nay đã có chút không giống, bởi vì năm trước núi Hồng Lương đã nhận thầu cho một công ty khai phá du lịch, hôm nay chính là ngày công ty du lịch vào núi xây dựng. Người trẻ tuổi vui mừng khôn xiết, bởi vì điều này có ý nghĩa là không lâu sau đó, nơi này sẽ có vô số du khách, bọn họ lại có nhiều nguồn phát triển kinh tế.
Các cụ già nhìn đám người náo nhiệt tràn vào ngọn núi, đều lắc đầu rời đi, mắt không thấy lòng không phiền.
Trong núi này có thần linh, những người này quấy rầy đến thần linh nghỉ ngơi, khẳng định sẽ có báo ứng.
Khai phá du lịch là công trình lớn hạng nhất, công ty này cắt băng nghi thức, cố ý chuẩn bị ở giữa sườn núi Hồng Lương, lão tổng công ty du lịch dẫn theo cấp cao