Trên hàng lang ngoài khu khách quý ở bệnh viện, đứng không ít người, cả trai lẫn gái toàn thân trên dưới ăn diện đến cẩn thận tỉ mỉ, nam nhân thích khoe khoang giàu sang không có khoác mấy loại nhãn hiệu xa xỉ rườm rà trên người mình, nữ nhân thích cái đẹp cũng không có mang quá nhiều trang sức, mà ngay cả đồ trang điểm cũng không có mấy người dùng.
Một đám người đứng ở trên hành lang, lại không có mấy người dám lớn tiếng nói chuyện, dường như là sợ đánh thức người trong phòng bệnh.
“Ba, chúng ta đứng ở bên ngoài nửa giờ, đến tột cùng chừng nào đi vào vậy?” Một thiếu niên khuôn mặt thon gầy, tóc còn nhuộmvài màu khác nhau nhịn không được hỏi một câu, kết quả bị ba hắn hung hăng trừng mắt một cái, “Đừng quấy rầy Sầm ngũ gia nghỉ ngơi.”
Ở trước mặt nhiều người như vậy bị ông ba nhà mình hạ mặt, sắc mặt thiếu niên có chút khó coi, chỉ là khi cửa phòng bệnh đột nhiên mở ra, thiếu niên vội cúi đầu, không tự giác lui về phía sau một bước.
Đi ra từ trong phòng bệnh là một nam nhân khoảng ba mươi tuổi, tướng mạo hắn phổ thông, khí chất ôn hòa, nhưng mà mọi người ở đây không có bất cứ người nào dám xem thường hắn. Bởi vì người này là trợ lý mà Sầm Bách Hạc tín nhiệm nhất, người bình thường đều phải cho hắn vài phần thể diện.
“Để các vị đợi lâu, thật sự là vạn phần xin lỗi, ” Lương Phong áy náy cười nói với mọi người, “Chỉ là bác sĩ cố ý dặn, Sầm tiên sinh cần tĩnh dưỡng. Ý tốt của mọi người tôi sẽ chuyển đạt cho Sầm tiên sinh, hy vọng mọi người sớm trở về nghỉ ngơi.”
“Hết thảy lấy thân thể làm trọng, thân thể làm trọng, ” nam nhân trung niên đứng ở trước nhất vội vàng cười làm lành nói, “Một khi đã như vậy, chúng tôi cũng liền không quấy rầy Sầm tiên sinh nghỉ ngơi, chờ sau khi thân thể Sầm tiên sinh dưỡng tốt, chúng tôi lại đến thăm hắn.”
“Cám ơn các vị, hôm nay thật sự là rất ngại ngùng.” Lương Phong hơi hơi khom lưng với mọi người, vài người đứng ở trước mặt hắn, sôi nổi nghiêng người né qua.
Nụ cười trên mặt Lương Phong càng thêm ôn hòa, xoay người để hai bảo tiêu đưa những người này xuống lầu, làm đủ tư thái khách khí.
Những người này vội vàng tới đây, đứng ở ngoài phòng bệnh nửa ngày, ngay cả cái bóng Sầm Bách Hạc cũng không nhìn thấy một cái, nhưng mà đến khi bị bảo tiêu tống tiễn ra cửa bệnh viện, bọn họ cũng không dám có nửa phần ý kiến. Mãi đến khi hai bảo tiêu xoay người đi về, bọn họ mới ở trong lòng chậm rãi nhẹ nhàng thở ra.
Toàn bộ đế đô đều biết, Sầm gia lão ngũ là con trai có được lúc tuổi già của Sầm lão gia tử, bối phận tương đương với rất nhiều người năm sáu chục tuổi ở đế đô, nhưng mà tuổi tác lại nhỏ hơn những người này tới hai ba giáp (một giáp là 12 năm). Cũng không biết có phải do là con trai có muộn hay không, thân thể vị Sầm ngũ gia này không tốt lắm, bình thường không dễ dàng lộ diện ở trước mặt mọi người, nhưng mà ai cũng không dám khinh thường năng lực của hắn.
Nhớ rõ mấy năm trước có một nhị đại nhà giàu mới nổi từ nơi khác tới, uống quá nhiều rượu bắt đầu nói hưu nói vượn, ở trước mặt đông người nói vài câu vô vị, từ đó về sau người này liền không còn xuất hiện tại đế đô nữa.
Ai cũng biết vị này tâm tư thâm trầm, thủ đoạn tàn nhẫn, cố tình còn là một nhân vật đặc biệt không dễ ở chung.
Mọi người cũng không phải nhất định phải đi thăm hắn, dù sao thì bày ra dáng là được, dù không thể lấy lòng, ít nhất không thể đắc tội.
“Cái gì mà Bách với Hạc, tên có tốt hơn nữa, còn không phải cái tướng đoản mệnh à, ” thiếu niên mới vừa rồi bị ông ba nhà mình trách cứ một câu ngồi sau xe, hùng hùng hổ hổ nói, “Sĩ diện cái gì.”
“Người ta có tư cách, ” ông ba chỉ tiếc rèn sắt không thành thép nói, “Cái tính cách như mày, sớm muộn gì cũng phải ăn mệt.”
Thiếu niên khẽ hừ một tiếng, không phản ứng tới ông.
Hai cha con ngồi xe lái được một khoảng, xe đột nhiên tắt máy, tài xế xuống xe kiểm tra nửa ngày, cũng không tìm được nguyên nhân, đành phải chờ người của công ty kéo xe đến kéo đi.
“Thật sự là cái ngày chó má!” Thiếu niên đá cửa xuống xe, miệng nhịn không được mắng một câu ngôn ngữ mạng.
“Dương Đào!” Người ba nghe được, rốt cuộc không thể nhịn được nữa giận tái mặt, “Ai dạy mày nói cái loại lời hạ lưu này?!”
Mấy cái lung ta lung tung gì đó, hiện tại cũng không biết người trẻ tuổi nghĩ như thế nào, ngay cả chó mà cũng không tha!
Dương Đào nhìn gương mặt phẫn nộ của ông ba nhà mình, trong lúc nhất thời có chút á khẩu không trả lời được, hắn nên giải thích như thế nào, đây chỉ là một câu cửa miệng, hắn đối với chó thật sự không có hứng thú ở phương diện kia đâu? Câu cửa miệng trên mạng thật sự là hố chết người, về sau hắn nhất định phải chú ý rồi lại chú ý, không thì không chừng ngày nào đó ông già hắn liền đánh gãy chân hắn.
“Đúng rồi, đúng rồi, làm sao anh biết, tính rất là chuẩn!”
“Vậy anh có thể giúp em tính xem, lúc nào em tìm được chân mệnh thiên tử của em không?”
“Thật vậy chăng, thật tốt quá.”
Dương Đào tò mò ngẩng đầu, nhìn về phía nguồn gốc âm thanh, liền nhìn thấy hai cô bé đứng ở trước mặt một người trẻ tuổi, trên mặt còn treo nụ cười kích động, thường xuyên hỏi một ít vấn đề về phương diện sự nghiệp, tình yêu.
Đây là đang… xem bói ư?
Lại nhìn người trẻ tuổi xem bói kia, bộ dạng nhiều nhất không quá hai mươi tuổi, hai má còn mang nét mập mập của con nít không quá rõ ràng, cơ mà vừa vặn là loại diện mạo dễ kích phát mẫu tính của con gái nhất, đây là đang xem bói hay là đang trêu con gái vui vẻ vậy?
“Mày ở đây chờ người của công ty kéo xe đến, ba về công ty trước.” Ba Dương nhìn thấy dáng vẻ dầu muối không ăn của thằng con, mắt không thấy tâm không phiền vẫy một chiếc taxi nghênh ngang mà đi, ngay cả ánh mắt dư thừa cũng lười để lại cho hắn.
Đây quả đúng là ba ruột mà.
Dương Đào nhìn tài xế còn chưa từ bỏ ý định kiểm tra xe, dứt khoát nhàm chán ngồi xổm ở góc đường, liếc mắt trộm quan sát cảnh xem bói ở cách đó không xa, không hề có hình tượng gì đáng nói.
“Tiên sinh tính thật là chuẩn, hiện tại quả thật em có một bạn trai đang quen nhau, vậy anh cảm thấy hắn… hắn thích hợp làm chồng của em không?” Sắc mặt cô bé đặt câu hỏi có chút đỏ lên, dường như cảm thấy mình hỏi ra loại vấn đề này có chút ngại ngùng, có thể thấy tính cách cô bé có chút ngại ngùng, mà quan niệm còn vô cùng truyền thống. Người bạn bên cạnh cô hỏi rất